Cố Bắc Từ ngồi ở chỗ mà Hoắc Tư Triệt có thể nhìn thấy được, nói làm bài tập là mượn cớ, bây giờ cô đang ôm một chiếc ipad chuyên tâm làm một chuyện.

Tối qua Hứa Vận Nhi và Tưởng Ngọc Đường rước lấy cho cô cái gai phiền phức, sổ nợ này cô còn chưa kịp thanh toán đâu.

Buổi trưa hôm nay nhìn dáng vẻ gấp gáp của Hứa Vận Nhi, giống như cô ta gần đây đang bận bịu một chuyện rất quan trọng?

Cố Bắc Từ khẽ cau mày, cẩn thận nhớ lại kiếp trước, lúc này Hứa Vận Nhi đang làm gì vậy?

Nếu cô nhớ không nhầm, thì sự nghiệp trong vòng giải trí của Hứa Vận Nhi đi lên thuận lợi như vậy là vào năm lớp mười hai, cô ta lấy được một vai diễn là nhân vật nữ bốn trong vở kịch hàng năm, rất được hoan nghênh.

Sau đó thuận lợi thi được top đầu, rồi lời mời đóng phim không ngừng, một đường thăng tiến.

Loading...

Bây giờ Cố Bắc Từ nghĩ lại, lúc ấy vở kịch kia rất được hoan nghênh, hình như Tưởng gia có đầu tư vào cô ta…

Khi đó hai người cũng đã cấu kết với nhau, mà cô còn ngây thơ bị lừa dối mà chẳng hay biết gì, nằm mơ giữa ban ngày!

Nghĩ tới đây, cô lập tức gửi cho anh cả một cái tin nhắn, đem chuyện phát sinh ngày hôm qua, đầu đuôi nói cho anh cả.

Nhưng lại bỏ bớt phần của Hứa Vận Nhi, dẫu sao cô bây giờ không có chứng cớ, hơn nữa, cô muốn từ từ chơi với Hứa Vận Nhi.

Rất nhanh anh cả liền trả lời lại tin nhắn của cô.

Chạm vào tin nhắn:

Anh cả: Tưởng Ngọc Đường chỉ là mảnh vụn, để anh cả xử lý.

Cố Bắc Từ cao hứng bật cười.

Kiếp trước hay kiếp này, thì anh cả luôn là người luôn bênh vực cô vô điều kiện.

Nụ cười này của cô khiến hội nghị của Hoắc Tư Triệt và những giám đốc cấp cao lập tức bị cắt đứt, tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía cô.

Cố Bắc Từ che kín mình trong chiếc chăn nhỏ, lúng túng mở miệng.

"Ách... Em có phải quấy rầy đến mọi người họp rồi không? Hay là… em đi ra ngoài chờ anh?"

"Không, không, không, không! Không có quấy rầy! Cô không cần ra ngoài!"

Không đợi Cố Bắc Từ nói xong, Chiến Anh lập tức xua tay, đặc biệt muốn tìm kế mưu sinh, nên mở miệng nói.

Anh ta và tất cả giám đốc điều hành cũng phát hiện ra một hiện tượng kinh người, đó chính là thời gian Cố Bắc Từ ở trong phòng làm việc này.

Nhiệt độ phòng làm việc hệt như mùa xuân, thậm chí khóe miệng ông chủ đều có một nụ cười nhu hòa, làm bọn họ cũng như cỏ cây được hưởng gió xuân.

Có thể nói, Cố Bắc Từ chính là điều khiển không khí của ông chủ à, bây giờ bọn họ vẫn còn họp, làm sao có thể để cho Cố Bắc Từ đi ra ngoài?

Bọn họ điên rồi mới làm như vậy!

Cho dù Cố Bắc Từ cố kế hoạch hay âm mưu gì, thì giờ phút này anh ta chỉ muốn như cỏ cây sống trong gió xuân.

Những giám đốc cấp cao cũng rối rít điên cuồng gật đầu, hết sức tán thành lời giải thích của Chiến Anh.

Bọn họ còn muốn vượt qua buổi chiều này thật tốt! Mặc dù không rõ cô gái này rốt cuộc là người có quan hệ như thế nào với tổng giám đốc, nhưng bọn họ còn muốn sống thêm mấy năm nữa. Tốt nhất sau này mỗi lần họp, thì nên để vào phòng làm việc.

"Thật sự không quấy rầy sao?"

Cố Bắc Từ sửng sốt một chút, không nghĩ tới phản ứng của mọi người lớn như vậy, cô nghiêng đầu nhìn về phía Hoắc Tư Triệt, hỏi ý kiến anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play