"Bốp...p" Tiếng kêu nghe vang dội cả nhà.

Lê Khải Thiên tát một cái thật mạnh trêи mặt Lê Cảnh Trí.

Nếu như không phải có mẹ tới đỡ thì sợ rằng cô đã không đứng vững trực tiếp ngã xuống đất. Lê phu nhân đau lòng ôm con gái: "Đứa con ngốc này, nói chuyện cùng cha con thì phải bình tĩnh một chút, đừng cố tranh cãi, nghe lời ông ấy một chút."

Lê Cảnh Trí che mặt, nặng nề gật đầu.

Từ nhỏ đến lớn có lúc nào cô dám cãi lại cha?

Lê Khải Thiên còn chưa hả giận, thấy vợ che chở cho cô, liền kéo bà cùng Lê Nhã Trí đến bên người.

Lê Khải Thiên dùng tay chỉ vào mặt cô mắng: "Lê Cảnh Trí, mày có muốn tìm chỗ chết thì cũng đừng có kéo theo cả nhà họ Lê cùng chết theo!"

"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Chẳng biết gì tự nhiên lại bị một cái tát, cô có chết cũng phải được biết lí do.

"Tao còn muốn hỏi mày xảy ra chuyện gì?" Lê Khải Thiên trừng mắt, vỗ tay một cái thật mạnh vào bàn: "Mày đã làm cái gì? Tại sao trong một đêm nhà họ Lăng đã rút hết tiền vốn, Lăng Ý còn nói đồng ý ly hôn với mày."

Không biết xảy ra chuyện gì, nhà họ Lăng đột nhiên thu hồi vốn khiến cho Lê Khải Thiên cả đêm không ngủ được, nghĩ cách liên lạc với người nhà họ Lăng, nhưng lại phát hiện tuy hai gia đình là thông gia nhưng chẳng khác gì là người lạ, nếu họ không muốn liên lạc trước thì ông ta cũng không thể nào liên lạc cho họ được.

Lo lắng cả một đêm, vậy mà trời vừa sáng lại nghe Lăng Ý cho người chuyển lời đến, hắn đồng ý ly hôn cùng Lê Cảnh Trí.

Lần này vấn đề đã được làm rõ, nguyên nhân tất cả đều là do con gái của ông ta mà ra.

Ông ta suýt nữa thì bị chọc tức cho nổ phổi.

"Gả cho Lăng Ý thì mày chịu thiệt ở chỗ nào, Lê Cảnh Trí mày nói cho tao biết, rốt cuộc là mày muốn gả cho người thế nào hả?" Xét về địa vị, không ai có thể sánh cùng nhà họ Lăng, xét về thân phận, cũng chẳng ai hơn được Lăng Ý, trong thành phố này phụ nữ muốn cùng hắn trải qua một đêm nhiều không đếm xuể.

Cô thì tốt rồi, thật vất vả lắm mới gả được vào nhà họ, vậy mà lại không biết quý trọng.

"Mày có biết để mày có thể gả vào nhà họ Lăng tao đã tốn mất bao nhiêu tâm tư không? Nếu không phải năm đó Nhã Trí còn quá nhỏ, tao gả nó cho Lăng Ý, thì bây giờ cũng không biến thành tình huống như thế này." Lê thị đã dựa vào nhà họ Lăng ba năm, bây giờ đã như cái vỏ trống không, chỉ có thể dựa vào mới có thể tiếp tục được. Nếu nhà họ Lăng rút hết vốn, Lê thị chỉ có một con đường chết.

"Cha!" Lê Cảnh Trí khϊế͙p͙ sợ nhìn Lê Khải Thiên, lời ông vừa nói là có ý gì?

Chẳng lẽ người bỏ thuốc Lăng Ý năm đó là ông?

Cô vẫn luôn không hiểu, lúc trước cô đi "Kim Đế" đón cha say rượu, vừa đẩy cửa phòng riêng ra đã bị Lăng Ý đè dưới thân, cô vẫn không biết là Lăng Ý điên rồi hay là cô đi nhầm phòng. Bởi vì không xác định, nên cô không dám nói lên ý kiến của mình. Nhưng từ chuyện hôm nay xem ra, đây vốn dĩ là một cái bẫy do cha cô đặt nên mà cô và Lăng Ý chính là con mồi trong đó.

Chỉ vì cứu Lê thị, cha cô bảo cô đi đón ông, để cô lên giường với Lăng Ý, cuối cùng là buộc hai nhà phải kết thông gia cứu vãn Lê thị.

Như vậy thì mọi chuyện xảy ra đều có thể giải thích hợp lí rồi.

Không trách được vì sao Lăng Ý vẫn luôn ghét cô như vậy, thì ra là cô có lỗi trước.

Trong nháy mắt, cô như bị người khác rút hết sức lực, ngồi xuống trêи ghế salon, khóc không thành tiếng: "Cha, con là con gái của người mà, tại sao lại làm như vậy với con, người có từng suy nghĩ cho con dù chỉ một chút hay không?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play