Lê Cảnh Trí không biết phải làm sao để đối mặt với một đêm hoang đường vừa rồi.

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, cô cẩn thận thoát ra từ trong ngực của người đàn ông kia, thay quần áo rồi bỏ chạy.

Cô không thể về nhà họ Lê, chỉ có thể đi đến nhà người bạn thân Giang Noãn.

Thời điểm Giang Noãn mở cửa nhìn thấy cô, còn cười nói dáng đi bộ của cô như thể cả chân đều đang run cầm cập. Nhớ tới chuyện hôm qua, Lê Cảnh Trí không nói câu gì.

Ở chỗ Giang Noãn mấy ngày, những dấu hôn trêи cơ thể của cô vẫn không sao tiêu hết được, Lê Cảnh Trí thực sự không còn cách nào, đành phải bảo Giang Noãn đi mua thuốc mỡ bôi.

Với cái cổ đầy dấu hôn thế này, làm sao cô có thể ra ngoài được?

Nhớ tới hôm đó khi trời vừa sáng, cô hoảng loạn chạy ra khỏi nhà họ Lăng, người qua đường nhìn cô đều mang theo đồng tình, giống như cô vừa đi ra từ nơi nào bị ngược đãi cực kì tàn ác.

Giang Noãn cười ngặt nghẽo, nhưng vẫn là đi mua thuốc làm tan máu tụ cho cô.

“Mình không biết nó có ổn hay không? Đây là lần đầu tiên mình thấy có người đi dùng thuốc trị ngoại thương để đi thoa lên dấu hôn.” Giang Noãn vừa nói vừa cười, “ Xem ra người ta nói “tiểu biệt thắng tân hôn” là không có sai, hai người mới có ba năm không gặp, vậy mà Lăng Ý đem hết những lần nín nghẹn đều trả hết cho cậu trong một lần. Thể lực của Lăng Ý tốt thật, nhiều sinh lực nữa, hắn thật sự có thể dằn vặt cậu, cả người đầy dấu hôn thế này, chậc chậc chậc. ”

Lê Cảnh Trí đỏ mặt “Cậu nói cái gì thế? Không phải cậu không biết nguyên nhân mà mình kết hôn với anh ta là gì.”

Giang Noãn thả ống thuốc trêи tay xuống, nhún vai một cái,” Cảnh Trí, cậu đúng là quá dễ sai bảo, tính cách quá mềm yếu. Nếu là mình, có chết mình cũng sẽ không chịu thỏa hiệp đâu.”

Năm đó cũng là một lần tiệc rượu.

Lê gia suy tàn, Lê lão gia cần tìm người đầu tư cho nên mỗi lần có tiệc rượu thì ông nhất định sẽ đến.

Khi đó Lê Cảnh Trí nhận được điện thoại nói là cha mình đang say rượu kêu cô đi đón người. Kết quả là cô còn chưa kịp đón cha thì đã bị Lăng Ý bắt được, bắt cô lên giường cướp đi trong sạch của cô.

Tới hôm nay Lê Cảnh Trí vẫn không biết là do mình đi nhầm phòng hay là do người thông báo nói sai số phòng.

Khi đó Lê Cảnh Trí mới vừa lên đại học còn là một sinh viên, sau sự kiện đó cô sợ đến nỗi hồn vía lên mây, may mà có Giang Noãn luôn ở bên làm bạn với cô.

“Gả cho một người đã cưỡng bức mình, trong lòng cậu hẳn là cũng cảm thấy oan ức quá đi.” Giang Noãn cũng thở dài.

Lê Cảnh Trí dừng lại một chút, vẻ mặt ảm đạm “Khi đó mình cũng không còn sự lựa chọn nào khác.”

Khi đó Lê thị cũng đang gặp khó khăn, gả cho Lăng Ý, ít ra còn có thể cứu được Lê thị.

“Sự việc cũng đã xảy ra như vậy rồi, bây giờ mình chỉ mong tên khốn Lăng Ý có thể đối xử tốt một chút với cậu.” Giang Noãn sờ cằm “Có người nói nếu như đàn ông mà sinh ra đủ ɖu͙ƈ vọng đối với người phụ nữ thì từ phương diện khác mà nói có lẽ cũng là biểu hiện của động tâm đi.”

“Noãn, cậu nghĩ nhiều rồi.”

“Có thể nói như vậy mà. Câu nói đó của Trương Ái Linh chẳng phải rất phổ biến sao. Lăng Ý đối với cậu nổi lên tính thú như vậy, hôn nhân của hai người bắt đầu từ chuyện lên giường , nói thật cũng có thể cưới trước yêu sau mà.”

Lê Cảnh Trí lắc lắc đầu, cô không tán thành với quan điểm này của Giang Noãn.

Tối hôm trước, Lăng Ý cũng không có nhận ra cô, nếu như nhận ra, chưa chắc hắn đã chạm vào cô.

Lê Cảnh Trí xoa trán, những lời này cô không dám nói cho Giang Noãn biết bởi vì nếu cô ấy biết khẳng định sẽ gào to cho toàn thế giới biết được.

“Đúng rồi, mình có món quà này muốn tặng cho cậu.”

“Cái gì?”

“Cậu thay quần áo đi, đi với mình sẽ biết. Vốn còn muốn tự tay cầm tới cho cậu bất ngờ, nhưng mà cậu cũng biết mình tính tình nóng vội, cái gì cũng không nhịn được.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play