Sau khi Hách Ánh đi, Dương Tiểu Kỳ vẫn ở lại.

Cô ta đứng sừng sững ở đó, thỉnh thoảng liếc nhìn Lăng Ý.

Sau khi nhìn, gò má trở nên đỏ bừng, dáng vẻ rụt rè khiến người khác yêu thích.

Dương Tiểu Kỳ cũng không ngờ mẹ Lăng thực sự đưa cô ta đến đây để "phục vụ" Lăng tổng.

Cô ta cho rằng Lăng Ý là người chỉ có thể nhìn thấy trên báo, trên tivi.

Đến nơi, cô ta vừa vui vẻ vừa kích động.

"Lăng tổng, hiện giờ có cần tôi chuẩn bị cơm trưa không? Hai người thích ăn gì? Tôi sẽ đi chuẩn bị.

" Dương Tiểu Kỳ không học giỏi nhưng có thể làm việc nhà rất tốt.

Vì trở thành giúp việc cao cấp, cô ta còn cố ý đi học đầu bếp nửa năm, tay nghề rất ổn.

Lăng Ý không thèm nhìn vào cô ta, kéo Lê Cảnh Trí về phòng.

Dương Tiểu Kỳ ngượng ngùng, đứng tại chỗ!.

Hôm qua, sau khi Lê Nguyệt nghe Hướng Diệc Nhiên nói những câu đó, khiến cô ấy lăn qua lăn lại mãi mà không ngủ được, trong lòng cảm thấy rất bực bội.

Cô ấy luôn xem Lê Cảnh Trí như là nữ thần, không ngờ nữ thần của cô ấy chỉ có vẻ ngoài là tốt, còn cuộc sống lại vô cùng khổ cực.

Mới sáng sớm, cô ấy đã kéo Hướng Diệc Nhiên đến siêu thị, đến quầy bán thực phẩm chọn không ít đồ, chuẩn bị làm một bữa cơm trưa thật phong phú.

Hậu quả của việc mua quá nhiều là họ đến muộn.

Khi Lê Nguyệt và Hướng Diệc Nhiên đến Đào Lan Uyển đã sắp mười một giờ.

Cô ấy vội vàng chạy tới lại nhìn thấy có một cô gái đang nấu cơm trong bếp.

Cô gái đó không phải rất xinh đẹp nhưng nhìn khá dịu dàng, lần đầu tiên nhìn còn khiến người ta cảm thấy thoải mái.

Dương Tiểu Kỳ quay đầu nhìn thấy Hướng Diệc Nhiên và Lê Nguyệt, cẩn thận hỏi lại: "Cô là ai? Tới làm cơm?""Đúng vậy.

" Lê Nguyệt dùng sức gật đầu, nói thêm: "Tôi tên là Lê Nguyệt.

"Vẻ mặt Dương Tiểu Kỳ trở nên khó coi, làm như bị ai bắt nạt.

Đầu óc Lê Nguyệt mơ màng, cô ấy còn chưa làm gì sao người phụ nữ này lại chuẩn bị khóc?Lê Nguyệt đột nhiên cảm thấy người này cũng chẳng hiền lành như cô ấy tưởng tượng, có chút gian xảo.

Khiến người ta thấy phiền.

"Cô đau buồn cái gì? Tôi cũng đâu bắt nạt cô.

" Lê Nguyệt vội vàng thanh minh.

Hướng Diệc Nhiên thấy nhà bếp có gì đó không đúng, hình như có người đang nói chuyện, nhưng anh ta nghĩ là Lê Nguyệt đang tự lẩm bẩm một mình, mỉm cười lại gần xem cô ấy nói cái gì.

Anh ta vừa đi tới đã nhận ra bên trong không chỉ có mình Lê Nguyệt.

Hướng Diệc Nhiên nhìn vẻ mặt hung hăng của Lê Nguyệt, nhìn cô gái kia làm ra vẻ muốn khóc, nở nụ cười bất lực: "Trừ Lê Cảnh Trí ra, cô đối xử với ai cũng hung dữ như thế.

"Lê Nguyệt còn oan hơn cả Đậu Nga: "Tôi còn chưa làm cái gì.

"Hướng Diệc Nhiên không tin cô ấy: "Cô không làm gì tại sao người ta lại có bộ mặt thế kia?"Lê Nguyệt thả túi thực phẩm trong tay xuống, kéo Dương Tiểu Kỳ: "Này, cô tự nói xem, tôi có bắt nạt cô không?"Ban đầu Dương Tiểu Kỳ chỉ sắp khóc, giờ thành khóc thật luôn.

Lê Nguyệt đúng là có oan tình mà không biết kêu đâu, cô ấy nhịn cả một bụng tức, quẳng túi xuống, đi ra ngoài.

Dương Tiểu Kỳ làm như bị Lê Nguyệt dọa, cơ thể run lên hai lần, hai hàng nước mắt chảy dài.

Hướng Diệc Nhiên cảm thấy tính cách của Lê Nguyệt càng ngày càng hung dữ, đi theo cô ấy giảng đạo lý.

Hướng Diệc Nhiên càng nói giúp Dương Tiểu Kỳ, Lê Nguyệt càng tức giận muốn giết người.

Trong phòng bếp chỉ còn lại một mình Dương Tiểu Kỳ và đống nguyên liệu nấu ăn Lê Nguyệt mang đến.

Dương Tiểu Kỳ đứng im bất động, khóc mười phút, sau đó cô ta chạy về phòng, lấy điện thoại, gọi cho Hách Ánh: "Dì Lăng, cháu có thể ở lại bên cạnh dì được không, cháu không muốn ở chỗ này quấy rầy bọn họ.

".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play