Cô vội vàng nói: "Ở thành phố này đâu có bao nhiêu người họ Cung, chỉ cần anh dám chạm vào tôi, tôi có thể cảm nhận anh cao bao nhiêu, béo thế nào, trên người có mùi gì, nhỡ đâu không cẩn thận lưu lại vết gì đó làm bằng chứng, sẽ rất dễ tra được.

"Lời này của cô nói rõ cô không biết hắn ta là ai, mặt khác lại như đang đe dọa.

Người đàn ông này đúng là nhát gan, không dám lộn xộn nữa, cách xa cô ra.

Nhưng hắn ta suy nghĩ lại, cảm thấy không cam lòng.

Rõ ràng hắn ta mới là người bắt cóc cô, dựa vào đâu mà hắn ta lại bị một người phụ nữ dắt mũi dẫn đường.

Người đàn ông không nhịn nổi, nói với người ngoài cửa: "Thuốc lần trước còn không?""Còn, lần sau đại ca muốn chơi, em cũng mang theo nhé?""Chơi cái rắm, mang một viên lại đây.

""Vâng, anh chờ chút.

"Sau đó người kia nhanh chóng chạy đi.

Lê Cảnh Trí căng thẳng: "Thuốc gì?"Người đàn ông cười dâm đãng: "Thuốc khiến cô sướng muốn chết.

"Sắc mặt cô trắng bệch, chuyện lần trước ngâm nước lạnh cả đêm trong khách sạn với Giang Tây Long vẫn còn sờ sờ trước mắt.

Giang Tây Long là người đàng hoàng, mới có thể ngâm nước lạnh với cô mà không làm gì khác.

Nhưng người đàn ông trước mặt không phải người lương thiện gì, nếu như bị hạ thuốc, kết cục rất đáng sợ.

Đại não cô nhanh chóng quay cuống, Lê Cảnh Trí cố gắng nghĩ cách tự cứu bản thân, nhưng những cách có thể dùng cô đều dùng hết rồi.

Người đàn em nhanh chóng mang một cốc nước đến, người đàn ông nắm lấy cằm Lê Cảnh Trí, đưa cốc nước lại gần môi cô: "Uống đi, chẳng phải cả một ngày nay cô chưa được ăn uống gì sao?"Xem ra người đàn ông này đã theo dõi cô suốt một ngày.

"Cô biết điều thì tự há miệng ra, đừng để đến lúc tôi ra tay, tôi sẽ không lưu tình đâu.

" Người đàn ông đó thiếu kiên nhẫn, thúc giục.

Lê Cảnh Trí điên đâu mà tự há mồm uống cốc nước có pha sẵn thuốc.

Người đàn ông hết kiên nhẫn, nắm lấy cằm cô, đổ nước nào.

Hắn ta thấy Lê Cảnh Trí muốn nhổ ra ngoài thì liền kéo tóc ép cô ngẩng đầu lên, khiến cô bị sặc mà nuốt nước xuống.

Người đàn ông để cốc sang một bên, vỗ tay, cười đùa: "Uống sớm chẳng phải là xong rồi sao, còn bắt tôi phải làm việc này.

""Yên tâm, hiện giờ tôi sẽ không chạm vào cô.

Nếu như Lăng Ý đến dẫn cô đi, các người còn phải cảm ơn tôi cho các người một đêm xuân nữa đấy.

Nhưng mà không biết, đến lúc đó Lăng Ý còn có thể bò từ dưới đất lên để thỏa mãn cô được nữa hay không.

""Đồ khốn nạn, rác rưởi.

"Má và tóc của Lê Cảnh Trí bị cốc nước kia làm ướt, trông rất đáng thương, khiến người đàn ông nổi máu bất lương: "Nếu như Lăng Ý không thể đến trước khi thuốc có tác dụng, vậy người khiến cô thỏa mãn, chỉ có ông đây thôi.

"Hắn ta đổi giọng quái gở: "Tôi đã nhân từ cho các người cơ hội, còn có biết nắm lấy hay không là chuyện của các người.

"Rõ ràng uống thuốc kia sẽ khiến cả người khô nóng, nhưng trước khi thuốc có tác dụng, cả người Lê Cảnh Trí lại lạnh run cả lên.

Từ trong đến ngoài, từ tim đến ngón tay đều lạnh buốt!.

Lăng Ý đuổi theo đến Night, Giang Noãn đang lôi kéo Giang Tây Long về nhà, nhưng Giang Tây Long không muốn.

Y Nghê đứng một bên xem kịch.

Cô ta vừa nhìn thấy Lăng Ý, đã có tật giật mình, trốn vào một góc.

Lăng Ý đi nhanh về phía trước, kéo tay Giang Noãn, nhìn chằm chằm vào Giang Tây Long, sắc mặt khó coi: "Lê Cảnh Trí đâu?".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play