Đôi môi mỏng trượt qua tóc mái của cô, động tác thô bạo khiến cho tóc cô không còn gọn gàng nữa, đột nhiên bị hất sang một bên, vết sẹo màu hồng bị lộ ra.

"Trán em bị sao thế?""Bị va đập thôi.

" Cô nhẹ giọng giải thích.

"Để anh nhìn xem.

" Hắn ôm má cô, muốn vén tóc mái cô ra để nhìn rõ hơn, nhưng cô lại tránh đi.

"Đã lành rồi, nếu như chăm sóc tốt sẽ không để lại sẹo.

Không sao đâu.

" Lê Cảnh Trí không muốn cho hắn nhìn vết sẹo xấu xí của mình.

Lăng Ý giữ chặt khuôn mặt cô, một tay nâng cằm cô, một tay khác vén tóc mái lên.

Trong giây phút nhìn thấy vết thương, ánh mắt hắn trở nên lạnh đi: "Làm sao lại như vậy?"Đúng là bị va đập, nhưng nếu là do vô tình tuyệt đối không thể để lại vết thương sâu như vậy.

Lê Cảnh Trí không phải là đứa trẻ ba tuổi, cô không thể tự ngã thành như thế được.

Cô không định che giấu: "Hôm anh đi, em và Nhã Trí xảy ra tranh chấp.

"Lăng Ý cười lạnh: "Quả nhiên là cô ta.

"Hắn còn định giữ Lê Nhã Trí lại, coi cô ta như con cờ ép Lê Cảnh Trí hết hy vọng với nhà họ Lê, nhưng bây giờ, không thể giữ lại Lê Nhã Trí được rồi.

Đầu ngón tay Lăng Ý nhẹ nhàng vuốt ve vết sẹo của cô, hắn thà rằng để hắn chịu thay cô những chuyện đau đớn thế này.

Lê Cảnh Trí né hắn như thể bị kinh sợ.

Ánh mắt hắn tối sầm lại: "Sao không cho anh chạm vào?"Đầu ngón tay của Lê Cảnh Trí lau đi vết son môi trên khóe môi hắn, lau hết vệt đỏ.

Đó là vết son môi mà Lê Nhã Trí để lại.

Lăng Ý đột nhiên hiểu ra, hắn ôm cô vào ngực, dùng nửa bên mặt không dính son, dán vào má cô: "Em cũng biết để ý à? Anh còn tưởng trái tim em làm bằng đá, xem anh như đồ vật, muốn tặng thì tặng, muốn cho thì cho.

""Em để ý, cực kỳ để ý.

" Cô vừa nói vừa giãy dụa, nghĩ đến cách đó không lâu hắn còn xảy ra quan hệ với em gái cô giờ lại chạm vào cô, khiến cô cảm thấy buồn nôn.

"Anh và Lê Nhã Trí không xảy ra chuyện gì cả.

" Hắn sống chết ôm lấy cô.

Cô không tin: "Anh hôn con bé, ôm con bé, vừa rồi hai người còn ! "Lăng Ý kiên nhẫn giải thích: "Anh ôm cô ta chỉ vì muốn chọc tức em, giữa anh và cô ta thực sự không xảy ra chuyện gì cả.

"Hắn giơ tay lên, làm động tác thề: "Anh xin thề, anh và cô ta chưa từng xảy ra chuyện gì.

"Lê Cảnh Trí sững người, nhìn Lăng Ý, cô nhìn sự chân thành của hắn, cảm động.

Cô khịt khịt mũi, nói nhỏ: "Vậy hai dấu hôn trên ngực Nhã Trí là sao?"Ban đầu Lê Cảnh Trí không quá hiểu những thứ này, nhưng kể từ khi ở bên Lăng Ý, ngày nào hắn cũng dán lấy cô đòi hỏi.

Hắn còn thích để lại dấu vết trên người cô, da của cô mềm mại, rất dễ nhận ra.

Cả ngày, ngoài việc cô phải đề phòng Lăng Ý động dục, còn phải để ý mức độ tiêu tan của mấy dấu hôn trên cơ thể.

Theo thời gian, hiện giờ cô đã đạt đến trình độ có thể nhìn ra khoảng thời gian xuất hiện của dấu hôn rồi.

Rõ ràng mấy vết trên ngực Lê Nhã Trí là mới có.

Nếu không phải là Lăng Ý thì là ai?Lăng Ý mở điện thoại, vào album, nhét vào tay Lê Cảnh Trí: "Em tự xem đi.

"May mà hắn có bằng chứng, nếu không không thể nói ra sự thật được.

Trên hình ảnh là cảnh hai bảo vệ đang vùi mặt vào trước ngực Lê Nhã Trí, cô mở to hai mắt, trong mắt đầy nước: "Là mấy người bảo vệ ! ""Nhưng mà sao có thể xảy ra được? Rõ ràng Hướng Diệc Nhiên sai bọn họ giám sát Nhã Trí, sao Nhã Trí có thể làm chuyện này với bọn họ được?".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play