Lê Cảnh Trí lấy lại tinh thần, đẩy đầu của hắn ra, đứng yên một chỗ.

Lăng Ý quay người lại, vẫn giữ dáng vẻ cao quý, lãnh đạm như cũ:"Chị Hi Nhiên cứ khiêm tốn, nơi này của chị sao có thể nói là quán nhỏ được?"

"Thời thượng" tuy chỉ có một cửa hàng, nhưng vị trí của nó cùng với đồ nội thất bên trong không phải là người bình thường có thể lo nổi. Quan trọng nhất là "Thời thượng" có tài nguyên đủ mạnh, tuy cửa hàng không lớn lắm nhưng lại lưu giữ rất nhiều sản phẩm giới hạn của các hãng thời trang nổi tiếng trêи thế giới.

Hướng Hi Nhiên nở nụ cười cởi mở: "Nói đi, hôm nay muốn tham gia hoạt động gì? Muốn thành như thế nào?"

Lăng Ý đem Lê Cảnh Trí đẩy đến trước mặt Hướng Hi Nhiên: "Ngày hôm nay, làm cho cô ấy".

Lê Cảnh Trí không kịp chuẩn bị, bị đẩy lên phía trước, cô nở nụ cười lúng túng.

Hướng Hi Nhiên nhìn Lê Cảnh Trí từ trêи xuống dưới, nở nụ cười thoải mái: "Ý, vợ cậu xinh đẹp như vậy cậu cất giấu làm gì? Nên đem ra cho mọi người cùng nhìn nha. Cô bé này có đôi mắt to, da dẻ như búng được ra nước vậy." Mặt mũi, thân thể, dáng người mê hoặc đều ẩn dưới dáng vẻ ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng của cô, chỉ tiếc rằng cô bé này lại không biết điều đó.

Lăng Ý cười mà như không cười, nhìn Lê Cảnh Trí một chút.

Lê Cảnh Trí ngại ngùng che mặt, trời ạ, Lăng Ý đang nổi điên cái gì vậy, hắn làm như vậy rất dễ gây hiểu nhầm cho người khác đấy có biết không?

Hướng Hi Nhiên lộ ra bộ mặt "tôi có thể hiểu được": "Ý, cậu cất giấu cô bé, có phải vì không nỡ để cho người khác nhìn thấy hay không?"

Lăng Ý dường như là ngầm thừa nhận, nụ cười trong mắt Hướng Hi Nhiên ngày càng sâu, dịu dàng kéo Lê Cảnh Trí đi chọn quần áo.

Lê Cảnh Trí dừng một chút, nói: "Chị Hi Nhiên, khu thử đồ hình như là ở bên kia". Vừa nãy, khi tiến vào, cô nhìn thấy nhân viên phục vụ dẫn một nữ minh tinh đi qua đấy.

"Cô bé ngốc, ở khu thử đồ không tiện, chúng ta đi khu vực VIP." Hướng Hi Nhiên cười nhạt, lôi kéo cô đi.

Lê Cảnh Trí gật gù, chỉ cho rằng Lăng Ý có tiền, tùy tiện nói. Nhưng cô không biết, khu vực VIP này bình thường không có mở cho người ngoài, trừ phi là khách hàng đặc biệt quan trọng. Dẫn cô tới nơi này chỉ là ý kiến riêng của Hướng Hi Nhiên.

Không nói được tại sao nhưng Hướng Hi Nhiên rất thích Lê Cảnh Trí, cũng không cảm thấy cô là loại phụ nữ xấu xa như trong lời đồn.

Làm gì có phụ nữ xấu xa nào lại dễ đỏ mặt như vậy?

Hướng Hi Nhiên chọn vài bộ lễ phục cho cô thử. Lê Cảnh Trí tiến vào phòng thử đồ, lúc đi ra, chỉ thò đầu qua rèm một chút, thân thể vẫn còn ở bên trong, gò má có chút đỏ:"Chị Hi Nhiên, có thể đổi bộ nào có nhiều vải hơn một chút được không?"

Hướng Hi Nhiên sững sờ: "Sao vậy? Không vừa sao?"

Sẽ không đâu, ánh mắt của cô rất tốt, chọn ra mấy bộ quần áo đều thích hợp với cô bé mà.

"Vừa vặn, vừa vặn chỉ là ...... không giấu được...." Lê Cảnh Trí nói nhỏ, hai bên má đều đã giống như quả cà chua luôn rồi: "Có thể tìm cho em hai bộ nhiều vải hơn một chút được không?"

Suy nghĩ một chút, cô lại bổ sung thêm "cao cổ là tốt nhất!"

Hướng Hi Nhiên không nghĩ ra được tại sao, lấy tay kéo Lê Cảnh Trí ra nhìn mới biết vì sao cô lại có yêu cầu kì quái như vậy. Cả người từ cổ đến xương quai xanh, ngay cả trong khuỷu tay cũng đều có dấu hôn.

Hướng Hi Nhiên không nhịn được cười to: "Cái này thật đúng là...... Đối với vợ phải nhẹ nhàng chứ? Làm gì có ai vội vã như vậy?"

Lê Cảnh Trí bị Hướng Hi Nhiên cười mặt càng đỏ hơn.

"Chị Hi Nhiên, em có chuyện muốn hỏi."

"Em hỏi đi."

"Sao chị lại biết em là vợ của anh ta mà không phải người tình vậy?"

Cô từ trước đến nay chưa từng cùng Lăng Ý xuất hiện một chỗ, tại sao Hướng Hi Nhiên vừa nhìn đã biết, cô là vợ của hắn chứ không phải là người tình?

"Cô bé ngốc, ánh mắt của cậu ấy nhìn em không giống như vậy." Hướng Hi Nhiên nhìn cả người đầy dấu hôn của cô, nhàn nhạt nói, "Sau này em sẽ hiểu."

Lê Cảnh Trí chỗ hiểu chỗ không gật đầu, sau đó lại lặp lại câu hỏi,"Chị Y Nhiên, có thể đổi cho em bộ nào nhiều vải một chút được không?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play