Lăng Ý cười giận dữ.

Bàn tay lớn nắm chặt lấy cằm cô, hận không thể bóp chết cô.

Có tiền án? Quả nhiên cô vẫn nghĩ về hắn như thế.

Ai chẳng từng mắc sai lầm, hắn thừa nhận hắn từng làm sai, cũng cố gắng bù đắp, nhưng cô vẫn ghi hận đến bây giờ.

"Lê Cảnh Trí, anh nghĩ trái tim em đã bị anh đả động, không ngờ chẳng qua em đang chọn cho mình lối đi tốt nhất cho bản thân, thực ra, em hoàn toàn không tin tưởng anh.

"Cô im lặng, không trả lời.

Lăng Ý biết, đây là cô ngầm thừa nhận, hắn càng tức hơn.

Hắn cúi người, dùng sức hôn đôi môi đỏ của cô, ngậm lấy cánh môi mềm mại, mút mát.

Cô muốn nói chuyện, muốn kháng nghị, hắn linh hoạt đưa đầu lưỡi vào, làm đảo loạn tâm trí cô, khiến cơ thể cô chỉ có thể nghe theo hắn.

Hai người quấn quýt trao đổi nước miếng, hắn mút đầu lưỡi cô, tàn phá trừng phạt trong miệng cô, hắn không cho cô phản kháng, hôn sâu hơn.

Thang máy dừng lại, hắn cũng không buông cô ra.

Mãi cho đến khi có người nhấn thang máy chuẩn bị đi vào, hắn mới thở gấp rời khỏi môi cô.

Người bên ngoài kinh ngạc nhìn hai người ôm hôn kịch liệt trong thang máy, há hốc mồm.

Lăng Ý vẫn bá đạo giam cầm cô, lạnh lùng nhìn người kia, kéo tay Lê Cảnh Trí ra ngoài.

Hắn bước đi rất nhanh, cô phải chạy mới theo kịp chân hắn.

Vừa bước vào cửa, hắn dùng cơ thể đẩy cô dựa vào cánh cửa lạnh lẽo.

"Lê Cảnh Trí, em vẫn chưa trả lời anh, không phải đến giờ em vẫn chưa từng tin tưởng anh đấy chứ?" Hắn đã làm nhiều chuyện như thế, sao trái tim cô có thể sắt đá như vậy.

Lại còn nghi ngờ hắn?Hắn không cam lòng, hắn chắc chắn phải nghe được đáp án phủ nhận từ chính miệng của cô.

Cho dù là qua loa cũng được, lừa dối cũng được, hắn chỉ cần cô lắc đầu, nói với hắn không phải.

Nhưng Lê Cảnh Trí lại gật đầu, nhẹ nhàng nói ra một chữ: "Vâng.

"Cô không muốn lừa hắn, hiện giờ cô tin hắn, yêu hắn nhưng cô vẫn sợ.

Lần trước, cô bị tổn thương quá lớn, cô không muốn lại trải nghiệm cảm giác đó một lần nữa.

Vì thế nên cô không có cách nào để dâng hết trái tim lên được.

"Lúc em về nước em đã nghĩ rồi, em sẽ trân trọng thời gian ở bên cạnh anh, cũng sẽ bảo vệ cuộc hôn nhân này.

Nhưng nếu như anh lừa dối em, làm tổn thương em, lợi dụng em, em cũng sẽ không ép mình thỏa hiệp.

""Nói như vậy, lúc em ở bên anh, em đã muốn li hôn.

" Hắn nổi giận, trong mắt hiện ra sự tàn nhẫn.

"Cuộc đời của em, em không muốn nó hỗn loạn như thế.

""Vì thế nên em không muốn nhận công ty mà anh đưa, là sợ bị liên lụy, muốn đến lúc rời đi không còn gì liên quan đúng không?" Lăng Ý sắp bùng nổ mất rồi.

Mệt hắn còn tưởng Lê Cảnh Trí đã hoàn toàn thuộc về hắn.

Hiện thực đánh cho hắn một đòn cảnh cáo, người phụ nữ này còn sống lí trí hơn cả hắn, cô đã sẵn sàng để rời đi.

"Nếu như anh không phản bội em, cần gì phải lo lắng đến những thứ đó.

Chúng ta đã từng nói, chuyện trước kia sẽ bỏ qua, chỉ xem tương lai.

" Lê Cảnh Trí nhìn thằng vào đôi mắt tức giận của hắn: "Vì vậy, rốt cuộc anh có làm chuyện gì không nên làm không?""Con mẹ nó, rốt cuộc em đang nghi ngờ anh cái gì? Lê Nhã Trí và anh không có một chút quan hệ nào, anh nhìn thấy cô ta là đã thấy buồn nôn rồi.

" Lăng Ý không nhịn nổi nữa: "Nhà họ Lê đúng là một ổ chuột.

"Hắn thả Lê Cảnh Trí ra, cầm điện thoại, bấm gọi điện: "Trợ lí Lưu.

""Vâng.

" Trợ lí Lưu nhận được điện thoại mà sững sờ, không phải tổng giám đốc vui vẻ về nhà gặp phu nhân sao, sao đột nhiên lại trở mặt.

Anh lập tức dựng thẳng lưng, chờ đợi dặn dò.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play