Hội trưởng hiệp hội bảo vệ Omega đi vào hoàng cung vào sáng sớm ngày hôm sau, thông báo kết quả ghép đôi gen cho bệ hạ Trand. Cuối cùng có tổng cộng mười vị Alpha chưa lập gia đình được hiệp hội sàng lọc ra, ngoại trừ Claire có độ xứng đôi vượt qua 95%, độ xứng đôi của Carlos, Jon đều ở trêи 80%.

Bệ hạ Trand nghĩ trước nghĩ sau, cuối cùng vẫn quyết định thương lượng chuyện này với Berg một chút.

Berg vừa đến hoàng cung liền nhận được kết quả ghép đôi gen, nhíu nhíu mày, nói: “Vương huynh, người tính thế nào?”

“Tuy rằng Cevi và Claire cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tình cảm rất tốt, nhưng tướng quân Byron cha của Claire trước mắt thái độ còn không rõ, để Cevi kết hôn với người của gia tộc Warwick, ta thật sự rất lo lắng.” Trand trầm mặc một lát, lại nói, “Em cảm thấy đứa nhỏ Carlos này thế nào?”

Berg cười cười nói: “Thái độ làm người của Carlos cũng không tệ lắm, tính cách chính trực hàm hậu, chỉ là ăn nói có chút vụng về, không biết cách biểu đạt.”

Trand nói: “Không phải trước đây Cevi và Carlos là bạn học sao? Đợi qua vài năm, chờ Carlos tốt nghiệp nhập ngũ, ta định để Cevi thành hôn với nó.”

Berg nói: “Với tính tình của Cevi, nếu nó không thích Carlos, người mà trực tiếp ép chúng kết hôn, nói không chừng sẽ gây tác dụng ngược. Không bằng như vậy, để em đến tìm Cevi thăm dò trước, sau đó chúng ta lại quyết định.”

“Ừ, vậy cũng tốt.” Trand vỗ vỗ vai Berg, “Người nó tín nhiệm nhất chính là em, em đi hỏi xem suy nghĩ của nó thế nào đi.”

***

Khi Berg đi vào cung điện của Cevi, Cevi đang mở màn hình lớn trong phòng xem bản đồ tinh tượng vũ trụ, cơ giáp Bạch Lộ hóa thành một một tiểu bạch điểu ngoan ngoãn đứng trêи vai của hắn, chủ nhân và cơ giáp cùng xem video giới thiệu các thiên hà, nhìn đến cực kỳ chuyên chú.

Nhìn thấy hình ảnh này, Berg không khỏi mỉm cười, nói: “Cevi, con có hứng thú với thiên văn học như vậy sao? Bạch Lộ cũng xem cùng nữa?”

Nghe được âm thanh quen thuộc của vương thúc, Cevi lập tức tạm dừng đoạn phim, quay đầu, cười nói: “Vương thúc đến rồi sao? Con nhàn rỗi nhàm chán nên tùy tiện xem thử thôi, nói không chừng về sau người lại phái con đến thiên hà khác chấp hành nhiệm vụ, ít nhất con cũng phải quen thuộc đường đi trong vũ trụ mới được chứ.”

Cevi nói xong liền kéo vương thúc đến ngồi xuống sô pha, kêu Bạch Lộ bưng cà phê lên.

Berg uống một ngụm cà phê, lúc này mới nói: “Hôm nay ta tới tìm con, kỳ thật là để nói cho con một tin tức. Bên phía hiệp hội đã tính ra kết quả ghép đôi gen rồi, con đoán xem, Alpha xứng đôi nhất với con là ai?”

Cevi cũng ngồi xuống uống một ngụm cà phê, khoát tay nói: “Con không có hứng thú đối với mấy chuyện đó.”

Berg quay đầu lại nhìn Cevi, nói: “Là Claire.”

“Phụt –” Cevi trực tiếp phun ra một mồm cà phê, vỗ ngực ho không ngừng.

Berg cười đáp: “Không ngờ phải không? Con và Claire sinh ra cùng một ngày, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, gen cũng xứng đôi nhất, nếu hai người các con kết hôn, tương lai nhất định sẽ sinh ra một đứa nhỏ thông minh đáng yêu nhất.”

“…” Cevi đè ngực bình phục lại một chút tâm tình phức tạp, xấu hổ liếc mắt nhìn vương thúc một cái, nói: “Chuyện này, khụ khụ, con và Claire chỉ là bạn tốt thôi, kết hôn với cậu ấy… Con hoàn toàn không nghĩ tới. Sinh đứa nhỏ với cậu ấy… cái này… con càng không nghĩ tới.”

Vừa nghĩ tới bản thân phải cùng Claire thân quen nhất như vậy như vậy, còn mang thai đứa nhỏ của y, Cevi đã cảm thấy lông tơ toàn thân tập thể dựng đứng.

Berg thấy Cevi dùng vẻ mặt xấu hổ nói ra mấy lời này, không nhịn được buồn cười nói: “Vậy Carlos thì sao?”

“… Khụ khụ.” Lần này không thể phun cà phê nữa, Cevi đành phải liều mạng ho khan.

Carlos lại càng kinh khủng hơn, Cevi vẫn luôn coi hắn là bạn, lại nói, Carlos người này mỗi lần nói chuyện đều khiến người ta cực kỳ bực mình, mỗi lần Cevi đều rất muốn đánh hắn, nếu thật sự phải ở cùng một chỗ với Carlos, vậy nhất định sẽ cãi nhau từ sáng đến tối, cuộc sống hàng ngày hoàn toàn biến thành tra tấn.

Berg nói: “Con không thích Carlos sao? Thằng bé đó chỉ là miệng ngốc một chút thôi, làm người cũng không tệ lắm, chính trực lại trượng nghĩa, nếu con thật sự kết hôn với nó, nó nhất định sẽ chăm sóc con thật tốt.”

Vẻ mặt Cevi đầy ghét bỏ, điên cuồng xua tay: “Quên đi quên đi!”

Berg nhìn ra được thái độ kiên định của Cevi, đành phải cười cười, quay đầu lại nói với bệ hạ Trand: “Chuyện này vẫn nên nói sau đi, Cevi đều không có suy nghĩ đến phương diện kia với Claire và Carlos, nó chỉ coi bọn họ là anh em tốt thôi. Dù sao tuổi Cevi còn nhỏ, đợi qua hai năm nói tiếp cũng không muộn.”

Trand gật đầu nói: “Được rồi, chờ nó lớn hơn một chút rồi nói sau.”

Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng bệ hạ Trand kỳ thật đã sớm có tính toán — Năm đó Berg kết hôn với Drew của gia tộc Birch, sau khi lấy nhau vẫn sống vô cùng hạnh phúc, nếu mang Cevi phối hôn với Carlos của gia tộc Birch, như vậy vương thất cùng gia tộc Birch sẽ thân càng thêm thân, quan hệ tự nhiên có thể được củng cố thêm một bước. Cho dù hiện tại Cevi chỉ coi Carlos là bạn tốt cũng không sao, Trand tin tưởng, cảm tình có thể chậm rãi bồi dưỡng được.

***

Đối với kết quả ghép đôi lần này của hiệp hội, bệ hạ Trand không nói lại cho những người khác, Cevi cũng chỉ cười trừ, hoàn toàn không đặt trong lòng.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Cevi đã sớm tốt nghiệp, bề ngoài là ở lại trong vương cung cả ngày không có việc gì làm, thực tế lại âm thầm trợ giúp vương thúc Berg chấp hành nhiệm vụ của tổ chức Mạch Nước Ngầm. vì hoạt động nghiên cứu chế tạo cơ giáp của nhà xưởng dưới thành ngầm Lạc Hà, Cevi đã nhiều lần thuận lợi vận chuyển vật liệu từ các thiên hà lớn đến tinh cầu thủ đô, có sự trợ giúp của hắn, tiến độ nghiên cứu cơ giáp cỡ lớn tự nhiên tăng mạnh.

Edean đã sắp 18 tuổi, muốn trước khi kỳ phát tình đến tìm được một Alpha mình thích kết hôn sinh con, Randy cực kỳ ủng hộ suy nghĩ của con trai, vì thế, Edean liền đi hỏi Claire phương thức liên lạc của anh họ y Maynard, còn nhờ tướng quân Reger hỗ trợ điều tra một chút tư liệu về Maynard, hơn nữa vào vài ngày sau, còn lớn mật tìm tới phòng tranh của Maynard.

Quả nhiên giống như lời kể, đây là một vị Alpha cực kỳ có thiên phú hội họa, phòng tranh hắn mở có diện tích vô cùng lớn, trêи vách tường xung quanh được treo đủ các loại tranh, nhìn vào chữ kí bên dưới góc phải, tất cả những bức tranh đó đều là tác phẩm của hắn, có cảnh vật bao la hùng vĩ, biển rộng sóng gió dữ dội, vũ trụ mênh ʍôиɠ thần bí, núi non liên miên không dứt, cũng có những bức tranh ấm áp như nụ hoa mềm mại, hai bóng người ôm nhau dưới đèn đường,…

Edean dạo một vòng quanh phòng tranh, không khỏi bị thiên phú và tài hoa của Maynard thuyết phục.

Càng đáng quý hơn là, khác với sự ngây thơ dễ xúc động của Alpha nào đó, trêи người một thanh niên lớn hơn mình sáu tuổi còn có loại phong độ thành thục mà tao nhã, lúc Edean đi vào phòng vẽ tranh, hắn đang ngồi ở chỗ đó vẽ một bức tranh phong cảnh, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu lên người hắn, màu tóc vàng tựa hồ tỏa ra một tầng quang mang rực rỡ, khiến Edean tưởng chừng không thể dời nổi mắt.

Nhận thấy được bên cạnh có một tầm mắt chăm chú không rõ, Maynard cuối cùng cũng ngẩng đầu khỏi bàn vẽ, đưa mắt nhìn thiếu niên nhã nhặn nhu thuận ở trước mặt, khẽ cười cười, nói: “Xin chào, tìm tôi có việc sao?”

Đối phương vậy mà không có nhận ra cậu, trong lòng Edean khó tránh khỏi có chút mất mát, bất quá, đối diện với nụ cười của hắn, Edean vẫn không nhịn được lộ ra mỉm cười, chủ động vươn tay nói: “Tôi tên là Edean, nghe nói tranh của anh rất đẹp, cho nên mới mạo muội đi vào phòng vẽ tranh của anh, muốn xem một chút tác phẩm của anh.”

Maynard đứng lên, rất có phong độ mỉm cười nói: “Hóa ra là như vậy, cậu cứ tự nhiên đi, chỗ này của tôi có thể tùy ý đi thăm.”

Edean dạo một vòng quanh phòng vẽ, lúc này mới đi đến trước mặt hắn, nói: “Tranh ở đây anh có bán không? Tôi muốn mua một bức về nhà, treo lên tường.”

Maynard hỏi: “Cậu muốn bức nào?”

Edean chỉ chỉ bức tranh hai người ôm nhau dưới đèn đường, nói: “Bức tranh này bao nhiêu tiền?”

Sở dĩ cậu muốn mua bức tranh này, là bởi vì cậu cảm thấy bức tranh này khiến người ta có cảm giác vô cùng ấm áp, tuy rằng cảnh tượng trong bức tranh rất đơn giản, nhân vật cũng được xử lý mơ hồ, hoàn toàn không thấy rõ dung mạo, thế nhưng, hai người trong bức tranh ôm nhau dưới đèn dường, cái bóng trêи mặt đất giao hòa cùng một chỗ, vừa nhìn đã biết là một cặp tình nhân cực kỳ thân mật, cực kỳ yêu nhau.

Thế nhưng, khiến Edean cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Maynard lại nói: “Thật xin lỗi, bức tranh này không bán.”

Edean kinh ngạc hỏi: “Tại sao? Anh có thể nói ra mức giá mà anh muốn.”

Maynard cười cười nói: “Có vài thứ, không thể dùng tiền tài để đong đếm được. Bức tranh này là tác phẩm tôi vẽ khi còn trẻ, rất non nớt, nhưng đối với tôi mà nói, nó có ý nghĩa vô cùng đặc biệt, nó là món quà tôi muốn tặng cho người tôi yêu.”

“………” Nụ cười trêи mặt Edean dần dần biến mất, ngón tay đặt bên người nhẹ nhàng siết chặt, “Người anh yêu?”

Maynard gật gật đầu: “Ừm, tuổi của em ấy cũng xấp xỉ cậu, còn đang đi học, tôi định chờ đến lúc em ấy tốt nghiệp mới tặng cho em ấy.”

“Vậy sao.” Trong lòng Edean đột nhiên dâng lên một nỗi chua xót, cái loại cảm giác này giống như cậu đang ở trêи cây nhìn thấy một quả táo rất to rất ngon, cõi lòng đầy chờ mong hái được xuống dưới, nhưng lúc bỏ vào miệng mới biết được, hương vị kia thật đắng, thật chát.

Mối tình đầu năm mười tám tuổi, lần đầu tiên sinh ra thiện cảm với một Alpha, kết quả trong lòng đối phương lại đã sớm có ái nhân của mình.

Edean thở sâu, ra vẻ bình tĩnh cười cười nói: “Vậy thì đành chịu, nếu anh tặng bức tranh này cho người mình thích, cậu ấy nhất định sẽ rất vui.”

Maynard bất đắc dĩ đỡ trán, nói: “Cái này thì chưa chắc, em ấy là một người hoàn toàn không hiểu thẩm mỹ là cái gì, vừa nói nhiều, tính tình lại táo bạo, tôi còn sợ sau khi tặng bức tranh này cho em ấy, em ấy sẽ cầm đi lót bàn.”

Cái loại ngữ khí hạnh phúc khi Maynard nhắc đến ái nhân kia, khiến Edean hiểu rõ, bản thân hoàn toàn không có hi vọng.

Edean chuẩn bị xoay người rời đi, kết quả, một thiếu niên tóc ngắn hoạt bát lại đột nhiên chạy vào bên trong, thiếu niên kia có một đôi mắt to đen láy tỏa sáng, cậu ta đặt ʍôиɠ ngồi xuống bên cạnh Maynard, vơ lấy chén nước trêи bàn không khách khí uống liền một hơi, sau đó mới nói: “Này, anh đừng có cả ngày trốn ở chỗ này vẽ tranh nữa, có được không? Em rất vất vả mới được thả ra vài ngày, Claire lại không để ý đến em, nói phải ở nhà học, Alpha mấy người sao lại nhiều chuyện như vậy chứ? Một ngày không học sẽ chết sao!” (ai đoán ra được bé này là ko? =)))

Người này lại là một tên nói nhiều, vừa lên tiếng là rì rầm không ngừng, thế nhưng, ánh mắt Maynard ngồi bên cạnh nhìn về phía cậu ta lại tràn đầy ôn nhu, chờ người này lầm bầm xong rồi, Maynard mới đặt bút trong tay xuống, mỉm cười xoa xoa đầu cậu ta, nói: “Được rồi, được rồi, tôi cùng em đi ra ngoài, em muốn đi đâu?”

Hai mắt tên kia bỗng dưng sáng ngời, lập tức đứng lên nói: “Thật sao, vậy chúng ta đi leo núi đi! Đã lâu không có vận động, xương cốt của em sắp cứng lại cả rồi!”

Nhìn bộ dáng hai người vừa cười vừa nói, Edean đành phải yên lặng lui ra ngoài.

Trêи đường trở về, tâm tình của Edean vẫn rất không tốt, đáy lòng cậu vừa mới nảy sinh một chút yêu mến, lại cứ như vậy bị người ra không chút lưu tình bắn thành từng mảnh… Ngay cả cơ hội bày tỏ cậu cũng không có, đã định trước là thất bại thảm hại.

Đang cúi thấp đầu đi về phía trước, đột nhiên, có một đôi tay ngốc nghếch lại vỗ lên vai cậu một chút.

“Này, cậu, cậu làm sao vậy? Bộ dạng thoạt nhìn rất khó chịu.”

Thanh âm này vừa nghe đã biết là Carlos, Edean quay đầu lại nhìn hắn một cái, nói: “Không có gì.”

Kỳ thật Carlos vẫn trộm đi theo Edean, cho nên tất cả những chuyện xảy ra trong phòng tranh hắn đều rành mạch, hắn biết, hôm nay nhất định Edean đã bị đả kϊƈɦ, vừa mới sinh ra thiện cảm với một Alpha, kết quả đối phương lại đã sớm có người trong lòng, dù là ai cũng không thể vui vẻ được.

Tuy rằng đối với Carlos thì kết quả này thật sự quá tuyệt vời, thế nhưng nhìn thấy bộ dáng Edean cúi đầu tâm tình suy sụp, hắn lại không nhịn được thấy đau lòng.

“Cái kia, cậu, cậu cũng không cần quá khổ sở, hiện tại biết khó mà lui, so ra vẫn tốt hơn trả giá quá nhiều, chờ mình lún sâu vào mới phát hiện đi….” Carlos không biết cách an ủi người khác rối rắm thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định vươn tay ra, thật cẩn thận vòng quanh bả vai Edean.

“Mấy chuyện tình cảm này, không thể miễn cưỡng được… Maynard kia, tôi nghe Claire nói, mỗi ngày hắn ngoại trừ vẽ tranh thì chính là vẽ tranh, cho dù cậu có cùng một chỗ với hắn, nói không chừng hắn cũng sẽ vì vẽ tranh mà vắng vẻ cậu. Hơn nữa, hắn thích người khác, không thích cậu, đây nhất định là tổn thất lớn nhất của hắn.”

Edean: “…”

Nghe Carlos ở bên cạnh lầm bầm một đống lời không đâu, Edean không nhịn được dừng bước, quay đầu lại nhìn Carlos: “Chuyện này có liên quan gì đến cậu sao?”

“Ách…” Carlos xấu hổ gãi gãi ót, một lát sau mới đúng lý hợp tình nói: “Đương nhiên là có liên quan! Bởi vì tôi, tôi…”

Edean hỏi: “Cậu làm sao?”

“Tôi…” Thanh âm của Carlos đột nhiên thấp xuống, âm lượng nhỏ giống hệt như muỗi kêu, “Tôi… thích cậu…”

Edean không có nghe rõ, tò mò sáp lại gần: “Cậu nói cái gì?”

Mặt Carlos đột nhiên đỏ lên, lớn tiếng nói giống như muốn giấu giếm: “Không có gì! Ý của tôi là, cái tên Maynard kia cũng không có tốt như vậy, cậu nhất định sẽ gặp được một Alpha toàn tâm toàn ý yêu cậu, chiếu cố cậu, đau lòng cho cậu, có nghe thấy không?”

Edean nghiêm túc gật gật đầu: “Tôi cũng hiểu điều đó. Cho nên tôi không có khó chịu, tôi quyết định sẽ tiếp xúc thêm với vài Alpha nữa, thử xem có người thích hợp hay không.”

“Hả?” Nhìn bóng dáng Edean xoay người rời đi, Carlos lập tức đuổi theo, “Không không không, không phải tôi có ý này, nói không chừng duyên phận của cậu đã đến rồi, là cậu chưa phát hiện ra thôi…”

Edean quay đầu lại nhìn hắn: “Thật sao? Người cậu nói chẳng lẽ chính là cậu sao?”

“…” Mỗi lần đứng trước Edean đều khẩn trương tới không nói nên lời, Carlos dùng sức nhéo nhéo lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi, lúc này mới nhỏ giọng nói: “Đúng vậy, đúng vậy, không phải tôi đã từng bày tỏ với cậu rồi sao, tôi thích cậu.”

Rõ ràng bình thường rất nghiêm túc rất chính trực, giờ phút này lại đỏ mặt rũ đầu xuống, bộ dáng ngượng ngùng câu nệ, ở trong mắt Edean thì hết sức buồn cười.

“Thật sao?” Edean nhớ tới cảnh tượng ngày nào cũng bị hắn ghét bỏ trước đây, tâm tư muốn trêu cợt hắn nổi lên, liền mỉm cười kiễng mũi chân tiến đến trước mặt hắn, nói, “Cậu thật sự thích tôi?”

Hơi thở mềm mại ấm áp phất lên mặt, Carlos chỉ cảm thấy trái tim cũng sắp ngừng đập, liền ngơ ngác nhìn Edean như chết máy.

Edean dừng lại ở vị trí cách môi hắn khoảng một tấc, trầm mặc một lát, phát hiện người này còn đang ở trong trạng thái chết máy dại ra, lúc này mới buồn cười đứng thẳng lại, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai hắn, nói: “Hồi trước cậu rất đáng ghét, tôi chẳng có một chút ấn tượng tốt nào với cậu cả. Bất quá… Tôi sẽ cho cậu một cơ hội, trước lễ khai giảng năm học sau của trường quân đội các cậu, nếu như cậu thật sự thích tôi, hãy làm cho tôi cảm nhận được thành ý của cậu đi.”

Cho đến khi bóng dáng của Edean biến mất trong tầm mắt, Carlos cuối cùng mới phục hồi lại tinh thần, tiêu hóa xong những lời này của Edean, Carlos hưng phấn trực tiếp nhảy dựng lên: “Thật tốt quá! Cậy ấy nói cho tôi cơ hội, tôi có cơ hội rồi, thật tốt quá!”

Những người đi ngang qua nhìn thấy một Alpha đang đứng tại chỗ gào tới gào lui, đều ghé mắt, không ít người đều không nhịn được mắng: “Bệnh thần kinh.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play