“Quý Nhiên, cậu có còn nhớ một bộ phim, tên là “Loạn thế phong yên” hay không?”

Thanh âm quen thuộc truyền đến từ phía sau, Cevi quay mạnh đầu lại, chạm phải một đôi mắt sáng ngời —- cặp mắt màu lam trong suốt kia, rõ ràng là của trúc mã Claire vô cùng quen thuộc, nhưng những lời mà y nói ra, lại khiến Cevi nhất thời sững sờ tại chỗ.

“Hay là, hiện tại tôi vẫn phải gọi cậu là Cevi?” Claire mỉm cười, bước từng bước đến gần, đứng ở trước mặt Cevi.

Ánh mắt hai người giao nhau, thật lâu thật lâu sau, Cevi mới hồi phục tinh thần, cứng ngắc nói: “Cậu vừa mới nói cái gì?”

Claire nói: “Chắc hẳn cậu vẫn còn giữ trí nhớ của Quý Nhiên chứ? Như vậy, cái tên Du Khiêm Hòa này, cậu còn có  ân tượng không?”

Cevi: “…”

Nhìn tiểu Cevi trước mặt đột nhiên trợn to hai mắt, Claire liền biết nhất định là hắn còn nhớ rõ.

Quả nhiên, Cevi vẻ mặt khiếp sợ, bày ra thần sắc đề phòng, nhíu mày hỏi: “Cậu là ai? Sao cậu lại biết chuyện này? Cậu quen Du Khiêm Hòa sao?”

Khoảnh khắc đó, Claire quả thật cảm động đến muốn quỳ xuống bái tạ trời xanh —- Không ngờ y lại thật sự tìm được người mình yêu chân thành trong cái thế giới xa lạ này, mà Quý Nhiên của y vẫn còn nhớ rõ y, tuy rằng hai người cùng bị chết trong tai nạn giao thông, nhưng câu chuyện của bọn họ vẫn chưa chấm dứt, duyện phận của bọn họ cũng không hề đứt đoạn.

“Tôi chính là Du Khiêm Hòa, người đại diện của cậu.” Claire nói từng câu từng chữ.

“A?” Vẻ mặt Cevi dường như không thể tin nổi.

Claire cười cười, nhẹ giọng nói: “Cậu còn nhớ rõ không? Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, cậu đã cầm tay tôi nói, hai chúng ta cùng tuổi, về sau gọi tôi Khiêm Hòa là được. Sau khi tôi trở thành người đại diện của cậu, công việc đầu tiên cậu nhận là đóng thế giúp một ngôi sao lúc đó, mùa hè năm ấy, chúng ta cùng đi đến phía nam quay phim, tôi không thích ứng được khí hậu phía nam, bị muỗi cắn sưng đầy người. Cậu nói mình là người lớn lên ở phía nam, không sợ muỗi cắn, còn kêu tôi mỗi ngày trước khi ra ngoài phải phun một ít thuốc chống muỗi lên người, cậu còn tự mình thoa dầu gió cho tôi…”

Người thanh niên có nụ cười như ánh mặt trời kia, vừa oán giận “muỗi phía nam rất hung”, vừa cúi đầu nghiêm túc thoa thuốc lên cánh tay Du Khiêm Hòa, cảm giác mát rượi truyền đến từ đầu ngón tay của hắn, dường như đã khiến mùa hè đó trở nên ấm áp tươi đẹp hơn.

Khoảng thời gian tổ làm phim quay dã ngoại, điều kiện vô cùng kém, hai người thường xuyên phải ăn ngủ bên ngoài cùng đoàn làm phim, trong ký túc xá đợn sơ trải ra một cái chiếu lạnh lẽo, hai người ngủ ở bên trên, quạt máy thổi vù vù, buổi tối mỗi ngày, nhìn cái tên vô tâm vô phế ngủ đến là ngon lành bên cạnh, Du Khiêm Hòa đã nghĩ —- Nếu như có thể ở cùng hắn như vậy cả một đời, thì thật tốt biết bao nhiêu!

Y cùng hắn đi qua rừng rậm nóng rẫy phía nam, đi qua vùng tuyết rét lạnh phương bắc, đi qua trấn nhỏ Giang Nam phong cảnh tú lệ, cũng thấy qua sa mạc và thảo nguyên đồ sộ vùng Tây Bắc, Quý Nhiên nhận rất nhiều bộ phim với phong cách khác nhau, mấy năm đi theo hắn quay phim, tuy rằng mỗi lần phải quay ngoại cảnh rất vất vả, nhưng cũng là những ngày vui sướng nhất trong cuộc đời Du Khiêm Hòa.

Cho dù chỉ đơn giản là hai người mặt đối mặt ăn cơm hộp, cũng còn hơn sơn hào hải vị đầy bàn khi ở nhà.

—- Y đã yêu người này.

Mỗi lần nhìn thấy nụ cười vui vẻ trong sáng của Quý Nhiên, Du Khiêm Hòa liền cảm thấy tâm tình mình cũng tốt lên theo hắn.

Mỗi lần nhìn thấy Quý Nhiên bị thương, chịu khổ khi quay phim, Du Khiêm Hòa liền cảm thấy trái tim khó chịu giống như bị một đôi tay hung hăng nắm chặt.

Quý Nhiên luôn kiên cường dũng cảm như vậy, dường như trên người lúc nào cũng tràn ngập sức sống và ý chí chiến đấu, cho dù gặp phải khó khăn cũng không nổi giận, trái lại còn lạc quan mỉm cười nói: “Không sao, con đường sau này còn rất dài, một ngày nào đó, tôi sẽ lấy được giải ảnh đế, hiện tại mấy người đó xem thường tôi, nghĩ đủ mọi cách tính kế tôi, tương lai nhất định sẽ phải mang theo ánh mắt ghen tị nhìn lên tôi. Khiêm Hòa, cậu nói có đúng không?”

Nhìn nụ cười trong sáng tự tin của hắn, Du Khiêm Hòa sẽ mỉm cười vỗ vỗ bả vai hắn, nói: “Đương nhiên, nhất định cậu sẽ làm được.”

Cố gắng của hắn cuối cùng cũng được đền đáp, nhận giải nam diễn viễn xuất sắc nhất liên tục hai năm, khiến vị trí của hắn trong vòng giải trí ngày càng vững vàng.

Đáng tiếc, một trận tai nạn giao thông đã đoạt đi tất cả, khiến hắn phải đến một thế giới hoàn toàn xa lạ như vậy.

—- Thật may là có tôi ở bên em, ở bên em giống như trước đây vậy.

Claire nghĩ đến đây, liền tiến lên từng bước, nhẹ nhàng cầm lấy tay tiểu Cevi, nghiêm túc nói: “Nghĩ ra rồi chứ? Tôi là người đại diện của cậu, Du Khiêm Hòa.”

Nghe đối phương chuẩn xác nói ra nhiều chuyện cũ như vậy, trong đó có không ít bí mật chỉ có mình và Du Khiêm Hòa mới biết, rốt cuộc Cevi cũng buông lỏng cảnh giác, xác định thân phận của y, vui vẻ năm chặt tay y nói: “Khiêm Hòa? Thật là cậu sao?”

Claire gật gật đầu: “Đúng vậy.”

Cevi hưng phấn nhào qua ôm lấy y, dùng sức vỗ vỗ lưng của y, nói: “Không ngờ cậu cũng đến thế giới này? Sao có thể như thế được? Nói như vậy, có phải là sau khi chúng ta gặp tai nạn giao thông thì cũng nhau trọng sinh không? Chẳng trách sinh nhật lại chỉ kém có năm phút đồng hồ!”

Claire mỉm cười nói: “Chắc là như vậy, sau khi hai chúng ta xảy ra tai nạn, lại cùng nhau đầu thai đến nơi này. Chẳng qua, gần đây tôi mới hoàn toàn khôi phục trí nhớ, mấy năm trước không nhơ rõ cái gì hết.”

“Chẳng trách, trước kia cậu vẫn hay gặp ác mộng, chắc là đang khôi phục trí nhớ đi?” Cevi nghiêm túc hỏi: “Vậy hiện giờ cậu đã nhớ ra hết rồi sao? Nữ diễn viên hợp tác với tôi trong Loạn thế phong yên tên là gì cậu có nhớ không?”

“Tên là Ta Thi Kỳ, là một người mới ra mắt.”

“Đạo diễn thì sao?”

“Lưu đạo.”

“Còn biên kịch?”

“Lão sư Lâm Húc.” Claire bất đắc dĩ nhìn Cevi: “Tất cả tôi đều nhớ rõ, cậu còn không tin sao?”

Cevi nở nụ cười, dùng sức gật gật đầu: “Ừ, cái này tôi tin. Cậu cũng ở chỗ này, thật sự là quá tốt!”

Hiển nhiên hắn vô cùng vui vẻ, trong cái thế giới xa lạ kỳ quái này, có thể gặp được một người bạn đã từng quen biết mình, loại cảm giác đó thật sự quá tuyệt vời.

Cevi nghẹn thật lâu rốt cuộc cũng có đối tượng để trút bầu tâm sự, không nhịn được kéo tay Claire đến ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, nói: “Tuy rằng sau khi gặp phải tai nạn xe cộ lại có thể sống lại lần nữa mà không trực tiếp hồn phi phách tán, ông trời cũng coi như nhân từ đối với chúng ta. Nhưng mà, cái thế giới này cũng quá kỳ quái, cậu không cảm thấy sao? Con người lại còn phải chia thành Alpha, Beta và Omega, Omega vậy mà còn có thể sinh đứa nhỏ, thật là không thể nói nổi mà.”

Claire: “…”

Đến năm năm tuổi y mới khôi phục được trí nhớ, trước khi khôi phục trí nhớ thì đã vô thức tiếp nhận thế giới này dưới sự dạy dỗ của cha mẹ rồi, cho nên cũng không quá kinh ngạc đối với tình cảnh xung quanh. Cevi lại không giống vậy, mang theo đầy đủ trí nhớ sống lại, phát hiện thế giới này nam nhân cũng có thể sinh con, nhất định là hắn vô cùng khiếp sợ, càng không thể dễ dàng tiếp nhận.

Quả nhiên, Cevi đã canh cánh trong lòng nhiều năm đối với chuyện này, hôm nay gặp được bạn cũ, cuối cũng cũng thoải mái xả ra: “Lúc mới biết chuyện này tôi còn không thể tin nổi, đàn ông vậy mà cũng có thể sinh con? Chuyện này quả thực là phản khoa học, phản nhân loại, căn bản là không hợp lý. Hơn nữa, tôi cảm thấy bản thân cực kỳ xui xẻo, tại sao lại biến thành Omega chứ? Nếu là Alpha thì tốt rồi, không phải lo nghĩ nhiều chuyện như vậy. Xem ra cậu còn may măn hơn tôi một chút, ít nhất cậu cũng biến thành Alpha.”

Claire: “…”

Thấy bộ dáng cau mày rối rắm của Cevi, trong lòng Claire lại không nhịn được nghĩ thầm: Cậu biến thành Omega, tôi biến thành Alpha, kỳ thật như vậy rất tốt.

Cevi quay đầu lại nhìn bạn tốt bên cạnh, dừng một chút, lại lạc quan nói: “Tôi đang suy nghĩ biện pháp để thay đổi những chuyện này. Cậu cũng biết đó, tôi không phải một người cam chịu số phận, quản nó là Omega hay cái gì, dù sao thì tôi cũng không thể kết hôn với một người đàn ông. Từ nhỏ tôi đã bắt đầu tìm đọc tư liệu về vấn đề này, đáng tiếc, trên thế giới này hoàn toàn không có loại thuốc hay giải phẫu nào có thể thay đổi thể chất, trước mắt, tôi còn chưa nghĩ ra biện pháp hữu dụng nào, bất quá tôi tin rằng, sau này nhất định sẽ có!”

Claire trầm mặc một lát, mới hỏi: “Cậu… không muốn kết hôn với đàn ông sao?”

Cevi không chút do dự: “Đương nhiên. Bản thân tôi là một người đàn ông, ở cùng một chỗ với đàn ông không phải rất kỳ quái sao?”

Tâm tình của Claire nhất thời trở nên phức tạp. Sau khi Quý Nhiên sống lại chưa từng đi tìm Du Khiêm Hòa, điều này cũng chứng minh, hắn chỉ coi vị đại diện bên cạnh kia là một người bạn tốt, không có cảm tình vượt mức tình bạn nào. Hai người cùng bị chết trong tai nạn giao thông, có lẽ trong lòng hắn có tiếc nuối, nhưng sẽ không thống khổ giống như mình.

Tính cách của Quý Nhiên luôn luôn sảng khoái rõ ràng như vậy, kiếp trước hắn đóng phim đã kết bạn với rất nhiều nam diễn viên, cuối cùng đều trở thành bạn thân của hắn, đối phương gặp phải chuyện gì khó giải quyết, hắn cũng sẽ không do dự trượng nghĩa tương trợ, bởi vậy, nhân duyên của hắn trong giới giải trí vô cùng tốt. Cẩn thận ngẫm lại, hắn đối với người đại diện bên cạnh, thái độ cũng giống như đối với bạn tốt, chẳng qua hai người ở cùng một chỗ, Du Khiêm Hòa lại giúp hắn xử lý tất cả lịch trình và sinh hoạt hàng ngày, cho nên hắn mới thân cận và ỷ lại Du Khiêm Hòa hơn một chút thôi.

Thế nhưng cũng chỉ có vậy.

Bọn họ chỉ là bạn bè giúp đỡ lẫn nhau, là đồng nghiệp trong công việc, chưa nói tới thích, thậm chí đến ý nghĩ “Tiến thêm một bước tiếp xúc thân mật” còn không thể có.

Kiếp trước Quý Nhiên là một thẳng nam không hơn không kém, thích những cô gái ôn nhu săn sóc, hơn nữa hắn còn cực kỳ ga lăng với nữ sinh, thường xuyên chiếu cố các cô, bảo vệ các cô, bởi vậy có không ít nữ minh tinh sau khi hợp tác với hắn liền không nhịn được động tâm với hắn. Sau khi chuyển thế, cho dù biến thành Omega, hắn cũng vẫn có lối suy nghĩ của Alpha, bắt hắn chấp nhận chuyện mình bị người khác đặt dưới thân, chuyện này không hề dễ dàng.

Bất quá cũng không sao. Claire thầm nghĩ, sống lại ở kiếp này, vừa vặn bản thân biến thành Alpha, Cevi biến thành Omega, hiển nhiên, khả năng hai người ở cùng một chỗ là vô cùng lớn, nếu Cevi nguyện ý, bọn họ còn có thể có con của mình nữa. Thế giới này cũng không phản đối kết hôn đồng giới, pháp lệnh đế quốc ngược lại còn cổ vũ Alpha và Omega kết hơp, lực cản của người nhà, xã hội, đã bị ép tới mức thấp nhất.

Cho nên, khả năng bản thân đuổi được Cevi tới tay, có lẽ sẽ cao hơn một chút so với thẳng nam tính tình quật cường của kiếp trước nhỉ?

Nghĩ đến đây, Claire không nhịn được nhẹ nhàng cười rộ lên.

***

Sau khi Cevi sống lại vẫn phải sắm vai một bạn nhỏ, nghẹn lâu lắm, thật vất vả gặp được một người bạn tốt hiểu rõ hắn, lập tức lôi kéo Claire nói một đống lời trong lòng, Claire mỉm cười lắng nghe, thỉnh thoảng nắm tay hắn một chút tỏ vẻ an ủi.

Sau khi Cevi nói xong, mới lên tiếng: “Sau này chúng ta cứ tiếp tục gọi nhau là Cevi và Claire đi, tai vách mạch rừng, ngộ nhỡ bị người ta nghe được, hai chúng ta đều sẽ gặp phiền toái.”

Claire đồng ý: “Ừ, gọi như vậy thỏa đáng hơn.”

Cevi nở nụ cười, nhìn đối phương nói: “Tiếp tục gọi cậu là Claire, tôi phải làm quen với xưng hô này mới được, tránh sau này lỡ miệng.”

Bộ dáng tiểu Cevi cười rộ lên cực kỳ đáng yêu, một đôi mắt to đen láy trong suốt sáng ngời, Claire nhìn cậu nhóc cao bằng mình ở trước mặt, trong lòng không nhịn được mềm mại —- Kiếp trước khi y quen biết Quý Nhiên, hai người cũng đã hơn hai mươi tuổi, y chỉ nghe được cảnh ngộ thời thơ ấu của Quý Nhiên từ trong miệng người khác, biết Quý Nhiên không cha không mẹ đã trải qua không ít đau khổ, nhưng y không có biện pháp xen vào quá khứ của Quý Nhiên, cũng không biết Quý Nhiên hồi nhỏ như thế nào.

Không ngờ, trọng sinh một đời, y lại có cơ hội cùng lớn lên với người mình yêu.

Đối diện với ánh mắt mang theo ý cười của bạn nhỏ trước mặt, câu “Tôi thích cậu” kia, vẫn bị Claire thông minh ép về lại trong lòng.

Quãng thời gian thầm mến ở kiếp trước, cuối cùng phải âm thầm chấm dứt mà không thu được kết quả gì. Cũng may kiếp nay trời cao lại cho y thêm một cơ hội, để y có thể lớn lên cùng Cevi. Hiện tại, hai người đều là trẻ con, một bạn nhỏ sáu tuổi nói chuyện yêu đương cũng không thích hợp lắm. Thời gian sau này còn dài, y tin rằng, chỉ cần bản thân vẫn ở bên cạnh Cevi, một ngày nào đó, Cevi sẽ động tâm.

Nghĩ đến đây, Claire không nhịn được vươn tay, nhẹ nhàng ôm tiểu Cevi trước mặt vào trong lòng.

“Cevi, thật vui vì cậu cũng ở đây.”

—- Kiếp trước, tôi chưa có cơ hội bày tỏ với em, phải nuối tiếc mà bỏ lỡ em.

—- Kiếp này, tôi sẽ lớn lên cùng em. Tôi sẽ chính miệng nói cho em biết, tôi yêu em nhiều đến thế nào.

Hết chương 21.

YanYan: Hành trình truy thê đầy máu và nước mắt của bé Lê đã chính thức bắt đầu! T_T Hông hiểu sao chớ cứ tưởng tượng đến hai đứa bé mới 6 tuổi, còn ngây thơ “chong xáng” mà yêu đương vanh vách là lại thấy tổn hại mầm non quá! 😥

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play