Hạ Nhạc Thiên quay đầu hỏi Bùi Anh, nàng cũng lộ ra vẻ khó hiểu, đều không thấy con mèo đen đang đứng phía trước.
Hạ Nhạc Thiên lập tức hiểu ra.
Chỉ có mình mới có thể nhìn thấy con mèo kia, nói đúng hơn là con mèo đen đã sử dụng ma thuật nào đó, khiến chỉ Hạ Nhạc Thiên mới nhìn thấy nó.
Hạ Nhạc Thiên thu hồi suy nghĩ, lập tức chỉ về phía mèo đen đang đứng, nói tài xế mau lái xe.
Xe chậm rãi khởi động.
Tốc độ của mèo đen cực nhanh, dường như nó không phải chạy, mà là bước nhảy không gian.
Chạy mãi một lúc, hai bên đường dần dần ít xe cộ qua lại, càng lúc càng hẻo lánh.
Bên kia.
Thành viên tổ chức Địa Ngục vẫn im lặng xem biến, chờ đợi Lý Tam đưa ra quyết định cuối cùng.
Tiểu đội trưởng cũng không thúc giục Lý Tam, chỉ châm một điếu thuốc chậm rãi hút một hơi, giống như đã biết trước Lý Tam sẽ lựa chọn gì.
Ở khu 3 của tổ chức Địa Ngục, tiểu đội trưởng là người hoàn thành sự kiện thần quái nhiều nhất nhiều nhất trong các thành viên của tổ chức.
Trừ khi Lý Tam hoặc là người khác nghĩ ra đường sống, nếu không thì Lý Tam chỉ có thể làm theo lời tiểu đội trưởng.
Sau khi giãy giụa suy nghĩ một phen, Lý Tam chậm rãi đưa ra đáp án, "Được...... tôi gọi cô ấy ra."
Lý Tam nói xong thì nhịn không được nhắm mắt lại, đau khổ vì bạn gái sắp phải chết, cũng như áy náy và tự trách bản thân hắn vô dụng.
Tiểu đội trưởng gật đầu, ra lệnh cho tất cả mọi người lên xe.
Trần Đỉnh vội nằm xuống giả bộ bất tỉnh, cũng may lực chú ý của đám người đều đặt trên sự kiện thần quái, chỉ liếc nhìn Trần Đỉnh một cái lại thu hồi ánh mắt.
Lý Tam vừa lên xe đã bị xe bóng đen quỷ dị ngồi trong góc hấp dẫn ánh mắt, cả người hắn lập tức cứng đờ.
Hắn nhìn thấy lệ quỷ!!!!!
Tiểu đội trưởng ngồi trong xe, sắc mặt bình tĩnh nhìn Lý Tam, nói: "Còn không nhanh lên xe?"
Những người khác tất cả đều nhìn chăm chú vào Lý Tam.
Trong chớp mắt, Lý Tam cảm thấy từng trận khí lạnh bủa vây, chui vào mỗi lỗ chân lông.
Hắn gồng mình lên xe, ngồi xuống ghế trống duy nhất, chỉ cần nghiêng đầu là đối điện với lệ quỷ ngồi trong góc.
Lý Tam vội vàng dời mắt, sợ bị con quỷ đang rũ đầu xuống chú ý tới.
"Liên lạc với bạn gái mày đi." Giọng tiểu đội trưởng mang theo ý cảnh cáo, "Đừng làm chuyện dư thừa."
Lý Tam thấp thỏm lo sợ nhìn tiểu đội trưởng, ý thức được tiểu đội trưởng có thể cũng nhìn thấy con quỷ kia.
Đồng thời, những người khác hình như không nhìn thấy lệ quỷ.
Lý Tam vội cúi đầu móc điện thoại ra nhắn tin cho bạn gái, bảo cô ấy ra gặp mình.
Hẹn gặp nhau ở quán cà phê trên đường Quan Lai Lịch, chỉ cách nơi này một ngã rẽ.
Quan Lai Lịch là một địa phương gần đây đang dần dần xuống dốc, tiệm cà phê ở đó coi như là địa điểm tương đối thu hút.
Lượng khách tham quan không có gì đáng nói, chỉ là thích hợp làm địa điểm gặp mặt.
Gửi tin nhắn xong, Lý Tam vẫn có chút không yên lòng, lại nhịn không được liếc nhìn con quỷ kia.
Sắc mặt lệ quỷ ảm đạm, quần áo trên người cũng như thế, như miếng giẻ lau xơ xác bị thuốc nhuộm thành màu xám xịt.
Chợt, con quỷ giật giật cơ thể.
Lý Tam sợ tới mức tim hẫng một nhịp, đầu óc trống rỗng.
Mọi người chú ý tới ánh mắt khiếp đảm của Lý Tam, đều cảm thấy không rét mà run.
Cùng là người chơi, bọn họ không xa lạ gì với ánh mắt này, ai cũng ý thức được trên xe dường như tồn tại một con quỷ vô hình.
"Yên tĩnh." Tiểu đội trưởng bỗng nhiên quát lớn.
Mọi người miễn cưỡng bình tĩnh lại, trên mặt lại cực kỳ cảnh giác.
Càng là giãy giụa lâu trong Trò Chơi Tử Vong, càng hiểu được lệ quỷ đáng sợ thế nào.
Đặc biệt là con quỷ trên xe còn vô hình, có lẽ nó đang dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm mọi người, cho nên Lý Tam mới lộ ra biểu cảm hoảng sợ như vậy.
Cũng may lần này người mà lệ quỷ theo dõi là Lý Tam, chỉ cần bọn họ không tìm đường chết thì cơ bản sẽ không có nguy hiểm.
Lúc này Lý Tam đột nhiên nhớ tới hình như tiểu đội trưởng cũng có bạn gái, nghĩ đến hành động lúc trước của tiểu đội trưởng, Lý Tam sao còn không rõ mình đã bị hắn ta lợi dụng cơ chứ.
Nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác.
Thấy sắp đến điểm hẹn, Lý Tam cắn răng hỏi tiểu đội trưởng: "Tôi có thể thử chia tay với bạn gái trước không, nếu không còn điều kiện để kích phát cơ hội giết người, tôi lại......"
Giọng nói của hắn nhỏ dần rồi mất hẳn.
Tiểu đội trưởng nói: "Mày có thể thử, nhưng mày đừng quên, đây chính là Nhiệm Vụ Hiện Thực."
Nhiệm Vụ Hiện Thực và Nhiệm Vụ Trò Chơi tuy đều có cơ hội giết người, nhưng bản chất lại khác nhau.
Trong hiện thực tồn tại rất nhiều nhân tố không thể khống chế, tuy rằng lệ quỷ cũng sẽ tuân thủ quy tắc giết người, nhưng không có nghĩa là sẽ có một đường sống trăm phần trăm không nguy hiểm đến người chơi.
Nhưng trong trò chơi lại có thể.
Nói cách khác, đường sống chân chính trong trò chơi sẽ không hề tổn thương đến bất kỳ người chơi nào.
Chỉ tiếc, đa số người đều không làm được chuyện này.
Tổ chức Địa Ngục cũng vậy.
Lý Tam không nói chuyện nữa, mím chặt môi, trên mặt toàn là vẻ hối hận cùng tự trách.
Điện thoại tiểu đội trưởng vang lên, là tin nhắn của bạn gái gửi tới.
[Anh làm cái gì vậy? Anh có biết em đang làm việc hay không?]
Tiểu đội trưởng thấy vậy lập tức trả lời bạn gái: [Chụp màn hình gửi qua cho anh.]
Bạn gái hồi đáp:
[Anh xem anh gửi cái ảnh gì đây, rợn hết cả người, anh còn giỡn như vậy nữa em sẽ giận thật đấy, hai ta đừng nói chuyện nữa. *Hình ảnh*]
Tiểu đội trưởng nghiêm túc nhìn ảnh chụp màn hình.
Đó là một bức ảnh đen nhánh nhìn qua không có gì khác, quan trọng hơn là, phía dưới còn có mấy tin nhắn lệ quỷ mạo danh hắn gửi cho bạn gái.
[-- Anh đau quá, em tới tìm anh được không?]
[-- Tại sao em còn chưa tới tìm anh?]
[-- Nhìn thấy anh không?]
Tiểu đội trưởng nhìn những dòng tin nhắn mà sống lưng phát lạnh, đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì, nhanh chóng tăng hết cỡ độ sáng cho ảnh chụp.
Theo độ sáng từ từ tăng lên, một gương mặt mơ hồ dần dần hiện ra, ngũ quan vặn vẹo nhàu nát.
Nhìn kỹ thì nó giống hệt với con quỷ ngồi ở ghế sau.
Tiểu đội trưởng căng thẳng trong lòng, khóe mắt liếc qua lệ quỷ.
Nó vẫn ngồi ở chỗ đó.
Tiểu đội trưởng dời tầm mắt, lại nhanh chóng dặn dò bạn gái: [Nếu anh lại gửi cho em mấy tin nhắn khó hiểu, lập tức chụp màn hình gửi qua cho anh.]
Bạn gái tuy không hiểu được, nhịn không được oán giận vài câu cũng đồng ý sẽ làm theo.
Lúc này tiểu đội trưởng mới nhẹ nhàng thở phào.
Lý Tam vẫn đứng ngồi không yên.
Tiểu đội trưởng ngẫm nghĩ, thấp giọng phân phó: "Bảo bạn gái mày chụp màn hình trò chuyện gửi lại đây."
Lý Tam gật đầu làm theo.
Bạn gái Lý Tam nhìn tin nhắn hắn gửi đến, tuy rất khó hiểu nhưng vẫn chụp lại gửi cho Lý Tam, ngay sau đó lại hỏi: [Anh làm sao vậy? Em có cảm giác anh hơi kỳ kỳ quái quái.]
Lý Tam không trả lời, bởi vì hắn đã bị nội dung tin nhắn trên ảnh chụp dọa cho hoảng sợ. vội vàng đưa điện thoại cho tiểu đội trưởng xem.
Nó không khác gì bức ảnh mà bạn gái tiểu đội trưởng gửi cho hắn, chỉ khác ở chỗ phía dưới cùng có tin nhắn mới.
[-- Anh đau quá, em tới tìm anh được không?]
[-- Sao em còn chưa tới tìm anh?]
[-- Có thấy anh không?] *Ảnh chụp*
Vẫn là bức ảnh đen ngòm ấy, nhưng lúc tiểu đội trưởng thử tăng độ sáng lên thì không chút ngoài ý muốn thấy được gương mặt vặn vẹo đau đớn của lệ quỷ.
Lý Tam sợ tới mức tê cả da đầu, nhưng thứ khiến hắn sợ hãi chính là dòng tin nhắn cuối cùng:
[-- Anh lập tức tới tìm em!!!]
Đây là tin nhắn con quỷ kia gửi cho bạn gái Lý Tam.
Lý Tam vội vàng ngẩng đầu nhìn trộm lệ quỷ, nó vẫn ngồi yên không nhúc nhích, mặt sắp dính sát vào cửa sổ xe, như là gấp không chờ nổi muốn nhìn thấy bạn gái của Lý Tam.
Lý Tam trào dâng cảm giác sợ hãi mãnh liệt, hắn không biết hành động đi gặp bạn gái của mình có chính xác hay không, có thể vì vậy mà tăng nhanh thời gian lệ quỷ giết người không.
Hắn hối hận.
Nhưng lúc này hắn đã không còn đường lui, cho dù hắn không đi gặp bạn gái thì khi cơ hội giết người đến, hắn cũng sẽ chết trong tay lệ quỷ.
Nghĩ thông suốt chuyện này, Lý Tam biết việc duy nhất mà mình có thể làm chính là an tĩnh ngồi đợi, không được đả động gì tới lệ quỷ.
*****