- Bộ tộc Phượng Hoàng có lẽ có thể liên minh, bốn thánh thú cùng Nhân tộc có liên quan rất lớn, tộc đàn của bọn họ hẳn là thuộc về đồng minh Nhân tộc.

Cổ Trần bắt đầu không ngừng tính toán, suy nghĩ hiện giờ Nhân tộc có thể tìm được bao nhiêu đồng minh.

Thú nhân thì không có khả năng, Thạch tộc thì chỉ có thể đánh, Kim tộc thì không có biện pháp, cừu hận không thể hóa giải, có thể lao vào giết khi gặp nhau.

Còn những chủng tộc khác, Cổ Trần chợt phát hiện, trên đời rộng lớn, Nhân tộc thế mà không tìm ra vài tồn tại có thể kết minh, xót xa biết bao.

Nhân tộc, sức mạnh của một tộc sao có thể chiến thắng bách tộc, chỉ có liên hợp minh hữu bên ngoài của nó, chiến thắng những kẻ thù khác mới có thể đứng vững gót chân trong Man Hoang, trở thành một cường tộc lớn.

Muốn một cây đơn độc, xưng bá bách tộc thì trước mắt hoàn toàn là vọng tưởng, ngươi nên đứng vững trước khi nghĩ đến việc có thể làm bá chủ hay không.

- Thừa dịp Thủy tộc tạm thời yên ổn, chủng tộc khác chưa đến xâm lấn, trước tiên khếch trương thế lực của bộ lạc, tăng cường thực lực của chính mình.

Cổ Trần lập tức quyết định, xác định con đường sau đó nên đi như thế nào.

Đánh bại ba tộc liên quân Kim tộc, Thạch tộc, Thú nhân, Hoang Cổ tộc đã coi như là hoàn toàn đứng vững bước chân ở Bách Man sơn, tạm thời sẽ không có nguy hiểm quá lớn ập tới nữa.

Vừa lúc thừa dịp thời cơ này mở rộng thế lực, tăng cường chính mình, thậm chí là thực lực của toàn bộ bộ tộc, đối phó với nguy cơ kế tiếp.

- Mở rộng, Hỗn Loạn Thiên uyên là lựa chọn hàng đầu.

Cổ Trần hai mắt sáng ngời, nhìn chằm chằm một phần bản đồ bằng da cự thú lớn ở trước mặt, mặt trên vẽ tỉ mỉ một mảnh tin tức về một lãnh thổ.

Đó là Hỗn Loạn Thiên uyên, bản đồ tin tức này là do Vũ Hoàng cho hắn.

Đối với tình huống của mảnh lãnh thổ này, Nhân tộc ở đó cũng giống với Nhân tộc ở Bách Man sơn trước đây, không có sức mạnh liên minh cường đại, bị các tộc nô dịch.

Ở Hỗn Loạn Thiên uyên, hai chủng tộc có thế lực cường đại nhất là Hắc Ma tộc và Thiên Tinh tộc, còn có những thế lực to nhỏ khác của các tộc.

- Thiên Tinh tộc và Hắc Ma tộc, hai tộc này là thế lực khổng lồ, hơi khó gặm.

Cổ Trần cau mày, yên lặng đánh giá tình huống và thế lực phân bố của Hỗn Loạn Thiên uyên, bắt đầu suy nghĩ làm thế nào đánh vào mảnh lãnh thổ này.

- Ngô vương, Hắc Thổ tướng quân, Man Phi tướng quân cầu kiến.

Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên từ bên ngoài đại điện đi vào một bóng dáng nhỏ xinh, đó là Li đang bưng mâm linh quả đi vào, thuận tiện báo cáo tin tức này.

m thanh kỳ ảo trong trẻo lạnh lùng của nàng thức tỉnh Cổ Trần đang suy tư.

Hắc Thổ, Man Phi cầu kiến.

- Nàng để bọn hắn vào.

Cổ Trần thu hồi suy nghĩ trong lòng, kêu Li gọi hai người Hắc Thổ cùng Man Phi tiến vào.

- Vâng, ngô vương!Li cung kính buông mâm đựng trái cây, rời khỏi đại điện, đi thông báo cho hai người Hắc Thổ cùng Man Phi rằng có thể vào.

- Hắc Thổ, Man Phi! - Bái kiến Nhân Vương!Trong đại điện, hai bóng người khôi ngô cùng quỳ một gối, thân thể Hắc Thổ ước chừng cao hơn năm thước, gần sáu thước, thiếu chút nữa đã không đi vào được.

Hắn quỳ một chân ở đó, giống như một hắc thần, Man Phi ở bên cạnh thì có vẻ hơi nhỏ bé, đi cùng Hắc Thổ cứ như đi theo một ngôi nhà.

Trên người hai người vẫn để lại dòng máu đỏ sậm, chưa rửa đi, nhìn có vẻ như vừa mới dọn dẹp xong chiến trường liền trở về báo cáo tin tức.

- Không cần đa lễ, bắt đầu tới đây ngồi xuống nói chuyện.

Cổ Trần hơi gật đầu, vung tay lên, kêu Hắc Thổ cùng Man Phi đứng lên.

Đối với hai vị đại tướng bộ lạc này, Cổ Trần tương đối hài lòng, rất coi trọng, bao gồm cả Long Uyên đang trở lại Sơn Hải thành để trấn giữ.

Đây là sức mạnh cường đại nhất dưới tay hắn trong bộ lạc, ba tên tướng lĩnh có tiềm năng thiên phú cao nhất, tương lai có thể trở thành trợ thủ đắc lực của hắn, một mình trấn giữ một phương.

Còn nhóm Cự ma, Hàn Băng phượng hoàng và Hỏa Hoàng thì ở ngoài tộc, không thể tính vào, Man Phi, Hắc Thổ và Long Uyên mới là nồng cốt sức mạnh của bổn tộc.

- Hắc Thổ, thân thể của ngươi ngày càng khổng lồ, trong nhà đã xây rộng hơn mấy lần, ngươi phải nghĩ cách kiểm soát lại, nếu không tức phụ của ngươi sẽ gặp nạn đấy.

Cổ Trần sắc mặt quái dị nói ra câu này, khiến cho Hắc Thổ đỏ cả mặt, gãi đầu xấu hổ, ngu ngơ ở đó có chút không biết làm sao.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play