Vừa rồi hai người còn kịch liệt đại chiến một trận, kết quả đánh một hồi thì ngừng, rồi ngồi xuống cùng nhau uống rượu.

Chuyển đổi phong cách đột ngột khiến hai bên Thủy tộc, Nhân tộc đều hoang mang.

Hình ảnh quá kỳ dị, mặc kệ là Thủy tộc hay Nhân tộc đều mờ mịt thất thố, rốt cuộc làm sao vậy? Còn đánh nữa hay không?Trong Tuyết quốc, Cổ Trần nhàn nhã uống rượu.

- Ngươi như vậy, không sợ bổn hoàng trấn áp ngươi sao?Mỹ Đỗ Toa ngắm nghía chung rượu trong tay, ánh mắt thường liếc về phía Cổ Trần, lộ ra sát ý, tràn ngập khí lạnh.

Nào ngờ Cổ Trần khoát tay không quan tâm, dựa vào vương tọa Thanh Đồng, thảnh thơi nâng chung rượu, một bên uống rượu, một bên ngắm tuyết.

Cổ Trần khen ngợi:- Tuyết quốc của nàng thật sự xinh đẹp, đẹp hơn cảnh tuyết của quê hương ta nhiều.

Cổ Trần bỗng nhớ Trái Đất, trong lòng không kiềm được thở dài, nét mặt hơi cô đơn, chính mình không trở về được nữa.

Mỹ Đỗ Toa thấy thế sửng sốt, thanh niên Nhân tộc này rất kỳ lạ, hai người đánh nhau rồi bỗng dưng cùng ngồi uống rượu.

Phong cách không đúng.

Mỹ Đỗ Toa cảm thấy kỳ dị, ngạc nhiên, hơi tò mò về Nhân tộc Cổ Trần, tên này rốt cuộc nghĩ như thế nào.

Rõ ràng là kẻ địch, đang đánh sống đánh chết, đột nhiên nói không đánh, uống rượu, được rồi, bây giờ thoáng chốc thay đổi phong cách, khiến Mỹ Đỗ Toa hoang mang.

Cổ Trần thở ra một hơi, nét mặt trở nên nhẹ nhàng, không thể quay về thì thôi, thật ra ở đây khá tốt.

Ít nhất, hắn có thể sống rất lâu, được bao lâu thì không rõ ràng, bởi vì bản thân hắn không biết ngày nào đó sẽ chết trận.

Đi tới thế giới này, bắt đầu từ lúc đạt được sức mạnh thì một đường chinh phạt, đánh giết, chiến đấu, đi tới trước, hắn đột nhiên cảm giác hơi mệt.

Vừa rồi trải qua mấy trận đại chiến mạo hiểm, lần này gặp Mỹ Đỗ Toa, vốn định đánh bại nàng rồi giải quyết mối đe dọa Thủy tộc.

Nhưng đánh một hồi Cổ Trần bỗng hết hứng, không vì cái gì, trong lòng hắn bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, một đường giết chóc như vậy mãi thật sự có thể nổi lên sao?Nhân tộc là phải giết sạch bách tộc, một mình nổi bật?Vấn đề này sinh ra, Cổ Trần không còn ham muốn đánh nhau, huống chi vị Nữ Hoàng Mỹ Đỗ Toa này dường như không có nhiều sát ý với hắn.

- Sát ý trên người nàng không mạnh, hẳn là không đến mức giết ta đúng không?Cổ Trần nghiêng đầu nhìn nàng, ánh mắt hai người giao nhau, không khí đông lại, hư không sản sinh một chút đốm lửa điện từ bắn tung tóe.

Đôi mắt Mỹ Đỗ Toa lạnh băng, hừ nói:- Ngươi và ta là kẻ địch, gặp mặt thì chỉ có một người có thể sống sót, nghĩ tình ngươi mời bổn hoàng uống rượu, hôm nay không giết ngươi.

- Lần sau gặp lại, bổn hoàng nhất định giết ngươi.

Nàng nói rất nghiêm túc, sát khí tràn ngập, lạnh thấu xương.

Nhưng sắc mặt Cổ Trần không thay đổi, ngược lại có chút lười biếng, híp mắt như muốn ngủ.

Cổ Trần lười biếng nói:- Chuyện lần sau thì đợi lần sau tính, không chừng lần sau gặp mặt, nàng đã yêu ta.

Keng!Lời này thốt ra, Mỹ Đỗ Toa tức giận vô cùng, khí lạnh hội tụ hóa thành thanh băng đao, sát ý chĩa thẳng vào cổ Cổ Trần.

- Buông đao xuống, buông đao xuống, nói chuyện được rồi, đừng động đao.

Cổ Trần giật mình đứng bật dậy, nhẹ nhàng giơ tay đè lưỡi dao băng xuống, kêu Mỹ Đỗ Toa buông băng đao xuống trước.

- Ngươi muốn chết?Đôi mắt Mỹ Đỗ Toa lạnh băng bắn thẳng vào Cổ Trần, đóng băng hư không, lưỡi dao băng trong tay bắn ra tia sáng lạnh, vài lần suýt chém về phía cổ Cổ Trần.

Nhưng trong tay Cổ Trần cũng ngưng tụ lưỡi dao bén đen ngòm, đó là lưỡi dao không gian, tỏa ra phong mang cắn nuốt lòng người.

Cuối cùng, Mỹ Đỗ Toa tán đi lưỡi dao băng trong tay, Cổ Trần thầm thở phào, cũng đánh tan lưỡi dao không gian mà mình ngưng tụ ra.

Hắn cầm lấy bình rượu đổ đầy ly cho Mỹ Đỗ Toa, cười nói:- Ta nói này Mỹ Đỗ Toa, hai chúng ta xem như không đánh nhau không quen biết, ta muốn hỏi rằng hai tộc chúng ta thật sự có thù hận không thể hòa giải sao?Mỹ Đỗ Toa sâu thẳm nhìn Cổ Trần, lạnh lùng nói:- Trong thâm hải có vô số nô lệ Nhân tộc các ngươi, bị chăn nuôi trong các đại Thủy tộc, ngươi nói xem có thù hận hay không?Cổ Trần nghe vậy cau mày, sắc mặt trở nên nghiêm túc, đôi mắt bắn ra tia sáng nóng bỏng, làm Mỹ Đỗ Toa nhìn mà cảm giác da dẻ đau nhói.

- Thủy tộc các ngươi chiếm cứ tài nguyên thâm hải vô tận, vẫn muốn nô dịch Nhân tộc ta làm lương thực mới được sao?Hắn thật sự có chút nổi nóng, sát ý không ngăn được khuếch tán, không khí vốn thoải mái thoáng chốc đông lại.

Mỹ Đỗ Toa trầm mặt, nhìn sắc mặt Cổ Trần càng lúc càng lạnh, sát khí càng lúc càng mạnh, trong lòng bỗng nhiên dâng lên nỗi kinh hãi.

Uy hiếp, nàng cảm thấy từng đợt uy hiếp mãnh liệt, giống như mình sẽ chết trong tay Cổ Trần.

Điều này khiến nàng bỗng nhiên bừng tỉnh, khí lạnh mạnh mẽ lan tràn.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play