Trong lúc nguy cấp, Hỏa Lân Tử cũng liều mạng, trực tiếp dùng linh hồn ý niệm đờ đẫn kích nổ một cái ngọc phù mang phong cách cổ xưa trong thức hải của hắn.

.

Đó chính là một Không Gian Bí Phù, tác dụng chỉ có một, đó chính là chạy trốn giữ mạng.

Keng!Một vầng sáng lóe lên, bao phủ quanh người Hỏa Lân Tử, sau đó lóe lên độn chạy trốn vào trong hư không, rồi biến mất không thấy đâu nữa, khiến Cổ Trần muốn ngăn cản cũng không kịp.

- Vậy mà lại chạy được.

Cổ Trần kinh ngạc, không ngờ tên này lại có thể thoát được sự giam cầm của Thời Gian Tĩnh Chỉ.

Thật ra chuyện này rất bình thường, bởi vì lĩnh ngộ của hắn về thời gian còn chưa chính thức nhập môn, mới chỉ tìm hiểu được chút da lông mà thôi, đối mặt với cường giả có con át chủ bài mạnh mẽ sẽ không có cách nào giam cầm được.

Giống như Hỏa Lân Tử, hắn này có một Không Gian Bí Phù cường đại, trực tiếp cho nổ để chạy trốn, gọn gang, linh hoạt, không dây dưa dài dòng một chút nào.

Thậm chí còn từ bỏ Thần Hỏa ở nơi đây, trực tiếp trốn vào trong hư không chạy ra khỏi tòa đại điện này, không thể không khiến Cổ Trần kinh thán về thủ đoạn và sự quả quyết của hắn.

- Đáng tiếc, lại để hắn trốn thoát, Kỳ Lân tọa kỵ của ta! Cổ Trần ảo não nói thầm, vẻ mặt đầy thất vọng.

Tên kia cũng quá dứt khoát, trực tiếp chạy trốn không do dự một chút nào, khiến Cổ Trần ảo não vì vừa rồi hắn không thi triển Hỗn Độn Bát Cấm phù trực tiếp giam cầm hắn lại.

Nhưng cũng chưa biết chắc hắn có thể bỏ chạy được như lần này hay không, tóm lại, Hỏa Lân Tử trốn cũng trốn rồi, không cần thiết phải xoắn xuýt và hối tiếc làm gì.

Một bên khác, trong một tòa đại điện đột nhiên phát sáng chói lòa, một bóng người ngã xuống.

- Phụt! Nhân tộc đáng chết!Hỏa Lân Tử nằm rạp trên mặt đất, cả người chật vật không chịu nổi, trên người có vô số vết thương, thiếu chút nữa đã toi mạng.

Vừa rồi hắn cưỡng ép phá vỡ hư không chạy trốn, kết quả cơ thể thiếu chút nữa đã bị Không Gian Lợi Nhận cắt nát, may mà cuối cùng hắn cho nổ hai món bảo vật mới có thể miễn cưỡng ngăn cản xông ra ngoài được.

Vậy mà lại khiến hắn bị trọng thương như vậy, khiến hắn vừa kinh vừa sợ, tức giận đến mức thổ huyết.

- A! Ta sẽ không để yên cho ngươi.

Hỏa Lân Tử nghiến răng nghiến lợi, hai mắt vô cùng âm độc, hắn bị Cổ Trần làm cho tức điên.

Đang luyện hóa hỏa diễm, chuẩn bị thu được Thần Hỏa, kết quả lại bị Cổ Trần đột nhiên xuất hiện trực tiếp giam cầm, khiến trong lòng hắn cảm thấy lo lắng không yên.

Vừa rồi đúng là quá nguy hiểm, may mà hắn còn có con át chủ bài để thoát thân, nếu không có khả năng sẽ bị tên Nhân tộc Cổ Trần đột nhiên xâm nhập kia tiêu diệt.

Có điều nói đi cũng phải nói lại, Cổ Trần vào trong đó thế nào nhỉ, lúc trước hắn chưa từng gặp phải người này, chẳng lẽ hắn ta ẩn nấp khiến bản thân không phát hiện ra sao?- Vậy mà lại có một Nhân tộc lẩn trốn ở nơi đây, xem ra, người này không đơn giản, loại lực lượng có thể giam cầm tất cả kia quá quỷ dị.

Hỏa Lân Tử yên lặng ngồi khoanh chân, bắt đầu chữa thương, trên người phát ra hỏa diễm bao phủ thân thể hắn, nhanh chóng chữa lành vết thương.

Một bên khác, trong biển lửa, Cổ Trần yên lặng quan sát hỏa diễm đang sôi trào ở bốn phía xung quanh, cảm giác ngọn lửa này hình như vĩnh viễn không bao giờ tắt khiến lòng người kinh hãi.

Hỏa diễm ở nơi này có nhiệt độ cực cao, có thể làm nóng chảy kim loại, trong ngọn lửa đỏ thẫm, ẩn giấu một luồng khí tức hỏa diễm đặc biệt.

Cổ Trần thi triển U Linh Nhãn đến mức cực hạn, tra xét từng chút từng chút một, muốn tìm ra được tung tích của Thần Hỏa đang ẩn giấu trong này.

Nhưng biển lửa quá lớn, đến bản thân hắn cũng không rõ rốt cuộc nơi này là trong Thần Điện hay là một không gian khác, cảm giác không gian bên trong vô cùng rộng lớn.

- Tìm được rồi!Đột nhiên, hai mắt Cổ Trần sáng lên, bóng người lóe lên rồi biến mất ngay tại chỗ, phá vỡ từng tầng biển lửa lao tới bên trong một khu vực hỏa diễm nóng bỏng.

Ngọn lửa xung quanh cháy hừng hực, nhìn qua không có gì khác biệt cả, nhưng Cổ Trần lại cảm giác được rất rõ, hỏa diễm ở nơi này có điểm khác với hỏa diễm ở xung quanh.

Ngọn lửa màu đỏ thẫm, tuy nhiệt độ rất cao, nhưng nhìn lại có vẻ dịu ngoan khác thường, giống như đang bị một luồng khí tức mạnh mẽ đè nén.

Trong biển lửa có ngọn lửa cao cấp hơn tồn tại, sẽ khiến những ngọn lửa cấp thấp hơn thần phục, trở nên ngoan ngoãn, tình hình ở nơi này chính là như vậy.

Hai mắt Cổ Trần sáng ngời, âm thầm suy đoán chắc hẳn ngọn Thần Hỏa kia đang ẩn giấu trong khu vực này.

- Không tin ngươi vẫn có thể trốn được.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play