Cổ Trần tiếp tục nói:- Số còn lại, chuyển hết vào bên trong bí cảnh cất giữ, đào sâu Xà Cốc ba thước, vơ vét sạch sẽ tất cả vật tư hữu dụng cho ta.

- Tuân lệnh!Hắc Thổ nghiêm túc xoay người rời đi, mang theo mười vạn đại quân bắt đầu một vòng vơ vét mới, đào sâu ba thước, hoàn toàn lật úp cái Xà Cốc này.

Tình cảnh này rơi vào trong mắt Thạch nhânm người Man Phi, khiến cả đám trợn mắt há hốc mồm, có cần phải điên cuồng như vậy không.

Rất nhanh, Hắc Thổ đã phân phối tư nguyên xong, hắn mang ba phần vật tư cùng thu hoạch giao cho Man Phi.

- Cái này là chiến lợi phẩm tộc trưởng phân cho các ngươi, xin hãy cầm lấy.

Hắc Thổ mang đồ vật tới, không đợi Man Phi nói gì đã xoay người rời đi, tiếp tục đi khai quật một số vật tư có khả năng bỏ xót ở Xà Cốc.

Man Phi nhìn túi trữ vật tràn đầy các loại vật tư, chiến lợi phẩm trong tay, nhất thời ngây dại.

Cho dù là ba phần vật tư cũng có loại cảm giác một đêm giàu lên.

- Cái này! Man Phi chần chừ một lúc, lập tức cầm lấy túi trữ vật tìm Cổ Trần đang thăm dò ở trong Xà Cốc, nói rõ ý đồ đến.

- Cổ huynh, chúng ta không thể nhận những vật này.

Man Phi gọn gàng dứt khoát nói.

Hắn một mặt cười khổ nói:- Bộ lạc chúng ta được Cổ huynh dẫn theo đại quân đến giải cứu, chúng ta nên báo đáp lại mới đúng.

- Hiện tại Cổ huynh cho ta nhiều vật tư cùng chiến lợi phẩm như vậy, trong lòng ta bứt rứt.

Man Phi là một thanh niên tính cách chính trực, có sao nói vậy, ân oán rõ ràng, đương nhiên sẽ không tham những vật này.

Huống hồ, Cổ Trần mang theo đại quân đến đây đánh tan Xà tộc vây công, tương đương với giải cứu mấy chục vạn người bộ lạc bọn họ.

Phần ân tình này quá lớn, hắn dẫn theo đại quân đi theo chinh chiến sào huyệt Xà tộc, một là vì báo thù, một là vì báo ân.

Hiện tại đại chiến kết thúc, Xà tộc bị tiêu diệt, bọn họ được Cổ Trần chia cho ba phần tư nguyên, khiến Man Phi không dám nhận.

- Man Phi, tất cả mọi người đều là huynh đệ cùng tộc, ngươi mang theo tộc nhân đến đây tham chiến, không có tư nguyên, không cần không phải là tộc nhân của ngươi không cần.

Cổ Trần nghiêm túc nhìn hắn, nói ra mỗi câu mỗi chữ trong tâm khảm hắn.

Đúng vậy, có thể Man Phi ngươi hào phóng không muốn, nhưng năm vạn người ngươi mang tới nghĩ như thế nào đây, mọi người không nhất định nghĩ giống như ngươi.

Với lại Cổ Trần suy nghĩ càng xa hơn một chút, nếu như tương lai có cơ hội thu phục bộ lạc của đám người Man Phi, điểm ấy nhất định phải cho, nếu không làm sao tâm lý chịu phục?Chỉ là ba phần tư nguyên, nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, ít nhất có thể mua được tâm năm vạn người Man Phi mang tới, tương lai thu phục sẽ đơn giản hơn, phần buôn bán này tự nhiên có lời.

- Cầm lấy, làm phần thưởng cho mọi người tham chiến, không thể thiếu.

Cổ Trần đẩy trở về, nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay Man Phi, dứt khoát quay người đi sang một bên, kiểm tra những khu vực khác.

Chỉ để lại Man Phi một thân một mình, yên lặng đứng ở nơi đó, nhìn bóng lưng Cổ Trần có chút cảm xúc vô hình, có lẽ, đây chính là nguyên nhân thực sự Cổ Trần có thể dẫn dắt bộ lạc lớn mạnh.

- Cám ơn.

Man Phi tự lầm bẩm một câu.

Nói thật ra, trong lòng của hắn rất cảm động.

- Thiếu tộc trưởng, ta cảm giác vị Cổ Trần tộc trưởng này rất đặc biệt.

Man Nguyệt ở sau lưng nhẹ nhàng mở miệng nói, nàng nhìn bóng lưng Cổ Trần có loại cảm giác không hiểu, trong mắt lộ ra một tia kính ngưỡng.

- Ta cũng có cảm giác này.

Hai người Man Ngũ, Man Sơn cũng gật gật đầu biểu thị đồng ý.

Bỗng nhiên Man Phi cười một tiếng, nói ra:- Hắn là một vị tộc trưởng khiến người ta khâm phục, có lẽ, trong tương lai không lâu dị tộc Bách Man sơn bởi vì nghe tin hắn mà sợ mất mật.

- Đi thôi, chúng ta trở về bộ lạc.

Man Phi nói xong, lập tức quay người mang theo người mình rời khỏi nơi này, đại chiến kết thúc, không cần bọn họ lưu lại.

Năm vạn người trùng trùng điệp điệp rời đi, Cổ Trần thấy vậy chỉ cười cười, cũng không để ý, Man Phi rời đi là rất bình thường, bộ lạc của hắn còn có rất nhiều chuyện cần hắn về xử lý.

Bởi vì tộc trưởng bộ lạc Man Sư, cha của Man Phi trúng xà độc, hắn nhất định phải chạy về tọa trấn bộ lạc, hắn có thể mang theo năm vạn người đi theo chinh phạt sào huyệt Xà tộc đã khiến Cổ Trần thay đổi cách nhìn về hắn.

- Lúc này Bách Man sơn, lấy nhân tộc vi tôn.

Cổ Trần nhìn qua hư không, trong đầu tuôn ra một cái ý niệm khó tả, cũng nên đến lúc thanh tẩy dị tộc bên trong Bách Man sơn một phen rồi.

Tiêu diệt sào huyệt Xà tộc, Cổ Trần thu được vô số tư nguyên, chỉ cần trở về hoàn toàn tiêu hoá những tư nguyên này thành thực lực và nội tình bộ lạc.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play