Trong này còn có một loại truyền thừa hạch tâm, hẳn là vấn đề sau khi Mỹ Đỗ Toa thu hoạch được truyền thừa của Hàn Băng Chi Chủ để lại.

Thế nhưng bây giờ bị Cổ Trần giải quyết, đúng là một tên đáng thương, ăn mòn ý chí linh hồn Mỹ Đỗ Toa, không ngừng ở trong bóng tối ảnh hưởng nàng, tự nhiên Cổ Trần không cho phép nó tồn tại.

Cổ Trần dứt khoát diệt đi tàn niệm của Hàn Băng Chi Chủ đời trước, luyện hóa đi ra bản nguyên đánh vào trong linh hồn Mỹ Đỗ Toa.

- Cám ơn! Sâu trong thức hải truyền đến giọng nói của Mỹ Đỗ Toa, bên trong thanh lãnh mang theo một tia ôn nhu.

Cổ Trần cười nói:- Giữa ta và nàng, không cần khách khí?Bạch!Nói xong, ý chí Cổ Trần biến mất ở chỗ này, thu hồi lại.

Vừa mở mắt ra, đã trông thấy hai mắt Mỹ Đỗ Toa bình tĩnh nhìn hắn, trong mắt lộ ra một tia nhu tình, đúng là hiếm thấy.

Vậy mà vị nữ vương tâm nhược băng tinh này, lộ ra một mặt nhu tình, thật sự là không thể tin nổi, còn là lần đầu tiên trông thấy.

- Gần đây ngươi có việc gì không?Hai người đưa mắt nhìn nhau rất lâu, đột nhiên Mỹ Đỗ Toa mở miệng hỏi một câu.

Cổ Trần ngẩn người, lắc đầu:- Ngược lại không có việc gì, trước mắt Hồng Hoang đã bắt đầu từng bước thôn phệ cả giới, cần không ít thời gian.

- Ở lại, bồi tiếp ta mấy ngày.

Mỹ Đỗ Toa dứt khoát mở miệng, giữ Cổ Trần ở lại chỗ này mấy ngày.

- Được!Cổ Trần không có một tia cân nhắc, dứt khoát đáp ứng.

Trong lòng của hắn cảm thấy mình thua thiệt Mỹ Đỗ Toa, tự nhiên sẽ không cự tuyệt nàng, ở lại làm bạn với nàng mấy ngày, nếu như không thể thỏa mãn chút yêu cầu nho nhỏ ấy, thì đừng nên trêu chọc nàng.

Nghe thấy Cổ Trần gật đầu đáp ứng, trên mặt Mỹ Đỗ Toa nhất thời hiện lên một nụ cười mỉm rực rỡ, làm cho cả băng cung chói lọi nhiều màu, dường như băng tuyết cũng muốn hòa tan vậy.

Két!Băng cung bị phong bế ròng rã chín ngày đột nhiên chấn động, cửa điện mở ra, một người bước ra từ bên trong.

Đứng trước băng cung, trên mặt Cổ Trần lộ ra một nụ cười khổ, hắn quay đầu nhìn cửa băng cung đang chậm rãi đóng lại, không biết phải nói sao.

Vừa mới ngốc trong đó chín ngày đã bị Mỹ Đỗ Toa đuổi ra ngoài, ban đầu vốn dĩ hắn còn muốn ở lại thêm mười ngày nửa tháng nữa, nhưng cuối cùng vẫn bị đuổi ra ngoài.

- Ngươi đi đi, không có việc gì thì đừng tới đây.

Một giọng nói lạnh lùng từ trong băng cung truyền tới, có cảm giác cự người ngoài vạn dặm.

Trên mặt Cổ Trần mang theo một nụ cười khổ, nói:- Được rồi, vốn dĩ ta định đón ngươi đến Thiên giới, nếu ngươi đã không bằng lòng vậy thì thôi, có thời gian nhớ đến Thiên giới tìm ta.

- Ta đi đây!Nói xong, Cổ Trần bước ra một bước, người lập tức biến mất khỏi Cực Hàn tuyết vực.

Băng cung khôi phục lại vẻ quạnh quẽ vốn có, một đám hàn vụ lan ra, băng sương bao phủ, ngăn cách nơi này với thế giới bên ngoài, giống như muốn đóng băng vĩnh viễn vậy.

Bên trong băng cung, Mỹ Đỗ Toa lười biếng nằm trên bảo tọa bằng thần ngọc, hai mắt có chút mơ màng, nhìn bóng dáng Cổ Trần đã biến mất bên ngoài băng cung, vẻ mặt sững sờ thất thần.

- Ta nhìn thấy trong tương lai không có ngươi, ta rất muốn yên giấc ngàn thu chờ ngươi quay về, nhưng mà thôi, phải tan thành mây khói cùng với người thì có làm sao?Mỹ Đỗ Toa lẩm bẩm, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài thườn thượt.

Cả tòa băng cung lập tức đóng băng, thời không bốn phía xung quanh dường như cũng dừng lại, đứng im, giống như cũng bị đông lại vậy, không thể nào tiếp tục trôi qua.

Trong Thiên giới, Cổ Trần vừa về tới nơi bước chân đã dừng lại, hắn quay đầu mắt nhìn về phía băng cung, trong mắt mang theo một suy nghĩ sâu xa.

Hắn cảm nhận được thứ gì đó không bình thường trong linh hồn Mỹ Đỗ Toa, hình như nàng biết điều gì đó, trông thấy thứ gì đó, nhưng mà không hiểu được vì sao lại như thế.

Ầm!Lúc hắn đang nghĩ ngợi, đột nhiên một cỗ uy áp cường đại phát ra từ trong Thiên giới, trong nháy mắt đã bao phủ vả Hồng Hoang, ngay cả thượng giới cũng run rẩy.

- A, phân thân của Thiên Đế sắp đột phá rồi?Cổ Trần kinh ngạc nhìn qua, ở chỗ sâu nhất trong Thiên giới, có một bóng người mông lung đang đứng trên đỉnh Thiên giới, cả người tản ra quang mang vô thượng, khí tức rất mạnh.

Phân thân của Thiên Đế sắp đột phá rồi!Quả nhiên, qua ánh mắt Cổ Trần, có thể trông thấy được trên người Thiên Đế có một cỗ lực lượng cường đại đang dao động, giống như sắp bước một bước thiến vào Vô Thượng cảnh.

Khí tức ấy liên tục tăng lên, không ngừng ngưng tụ, một tia hào quang Vô Thượng Thiên Đạo tràn ra từ trong cơ thể, sau lưng hiện lên năm mươi Vầng sáng Thiên Đạo.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play