Người này đã có ý tưởng phản loạn bản tôn, sau khi hóa thành Mệnh Vận chí cao duy nhất thì muốn thoát khỏi bản tôn trói buộc và hạn chế, thậm chí ngược lại nuốt trọn bản thể.

Đây là một loại biến cố từ việc đảo ngược năm tháng mang đến, không ai đoán trước được, càng không có biện pháp dự trắc thay đổi chưa biết.

Nhưng Cổ Trần là bản tôn, làm một phần của hắn thì tự nhiên bị bản thể hạn chế, cho nên hắn mới có tự tin và bình tĩnh.

Cổ Trần bình tĩnh nói:- Ta nói rồi, bất cứ phân thân đều không cách nào thoát khỏi bản thể, ngươi là Mệnh Vận thì cũng không ngoại lệ.

Lời này kích thích người kia, cả người bắn ra ánh sáng chói lòa, Mệnh Vận Trường hà mênh mông, muốn nhấn chìm Cổ Trần, muốn đè ép hắn.

Người này có vẻ hơi điên cuồng:- Ngô không tin, Mệnh Vận duy nhất, Mệnh Vận mới là vĩnh hằng!Làm Mệnh Vận chí cao vô thượng, chi phối chúng sinh chư thiên vạn giới, tự nhiên không cam lòng chính mình chỉ là phân thân, một phần của ai đó.

Hắn muốn làm tồn tại duy nhất, chí cao, vô thượng.

Bùm!Sức mạnh đáng sợ mạnh mẽ ập đến, không ngừng gột rửa thân thể của Cổ Trần, muốn tách căn nguyên của hắn ra.

Cổ Trần lắc đầu, nói:- Vô dụng, ta là bản tôn, ngươi chỉ là một phần của ta, vĩnh viễn đều không cách nào thoát khỏi trói buộc của ta.

- Thiên Đạo, Mệnh Vận chỉ là bọt nước, chỉ có siêu thoát mới là vĩnh hằng!Nhìn phân thân Mệnh Vận điên cuồng, Cổ Trần lắc đầu nói ra mấy lời này, khiến phân thân Mệnh Vận không ngừng bạo động thoáng chốc an tĩnh lại.

Khuôn mặt phân thân Mệnh Vận thay đổi, trên mặt thoáng chốc các gương mặt mơ hồ, đủ nét mặt, giống như hóa thành hình dạng chúng sinh.

Cổ Trần lạnh lùng quát:- Buông bỏ giãy giụa, trở về bản tôn, khiến ta nhìn xem rốt cuộc ngươi trải qua cái gì, tại sao hóa thành Mệnh Vận thì ra nông nỗi này!Nói xong, trong người hắn bộc phát ra dao động kỳ dị, cơ chế bản thân đến từ trung tâm bản tôn bị kích phát ra.

Oong!Phân thân Mệnh Vận cứng người lại, vẻ mặt kinh khủng, không muốn tin tưởng kết quả này, mặc kệ hắn mạnh cỡ nào đều không có biện pháp thoát khỏi bản tôn trói buộc.

Chân chính không cách nào thoát khỏi, nói trắng ra, phân thân Mệnh Vận là một phần tách ra từ Cổ Trần, chẳng qua phát sinh thay đổi nào đó.

Có lẽ biết chính mình không trốn thoát được, phân thân Mệnh Vận dần dần khôi phục bình tĩnh, dòng lũ Mệnh Vận vụt qua đôi mắt.

Phân thân Mệnh Vận hờ hững nói một câu, giống như thay đổi thành người khác:- Bản tôn, ngươi quả nhiên âm hiểm, ngay cả chính mình đều không tin.

Cổ Trần khẽ hừ:- Ta tin tưởng chính mình, nhưng không tin ngươi, trở về bản thể đi.

Rào rào!Nói xong, phân thân Mệnh Vận phát sinh biến hóa kỳ dị, thân thể dần rơi ra, từng luồng sáng bay về phía Cổ Trần.

Đó là trở về bản ngã, một loại hạn chế của phân thân, càng là cơ chế điều khiển tuyệt đối để Cổ Trần thu về phân thân, không cách nào xóa bỏ, phá hỏng, càng không có biện pháp thoát khỏi.

Giờ này khắc này, phân thân Mệnh Vận buông bỏ bất cứ chống cự, hắn rất mạnh, ngay cả bản tôn Cổ Trần đều không cách nào dự trắc được, không thấy được, không sờ được, sâu không thấy đáy.

Nhưng cường đại như phân thân Mệnh Vận cũng không thể đối kháng bản tôn thu về, chỉ có thể từng chút một hóa thành căn nguyên rót vào trong bản thể.

Phân thân Mệnh Vận mở miệng thốt ra một câu:- Đáng tiếc! Chỉ thấy phân thân Mệnh Vận nở nụ cười quái lạ, ánh mắt nhìn Cổ Trần mang theo chút mỉa mai và thương hại.

Phân thân Mệnh Vận thản nhiên nói:- Bản tôn, ngươi vĩnh viễn không cách nào hiểu thấu sự vĩ đại của Mệnh Vận, cho dù ngươi thu về ta thì không thể nào chân chính tiêu diệt ta, bởi vì, ngô tức là Mệnh Vận.

- Mệnh Vận vĩnh hằng, từ khoảnh khắc ngươi tới nơi này thu về ta thì ngươi đã thua.

Lời nói đó khiến lòng Cổ Trần chùng xuống, cứ cảm thấy câu nói của phân thân Mệnh Vận có vấn đề, hắn mơ hồ phát hiện không ổn, nhưng không nghĩ ra vì sao.

Chẳng lẽ thu về phân thân Mệnh Vận sẽ có biến cố?Nhưng hiện tại không có biện pháp ngừng lại, nếu không thu về phân thân Mệnh Vận thì Cổ Trần không đối phó được, biện pháp duy nhất là thu về, cắn nuốt phân thân Mệnh Vận.

- Ngươi thu về ta, lại thả ra chân chính Mệnh Vận, ngươi đã định trước thất bại, bản tôn, ta bỗng nhiên cảm giác ngươi cực kỳ đáng thương.

Phân thân Mệnh Vận vẻ mặt thương hại nhìn bản tôn Cổ Trần, ánh mắt đó khiến người rất khó chịu.

- Ngươi vĩnh viễn đều không cách nào biết chính mình là ai, bởi vì ngươi đã buông bỏ bản thân, mất đi chân ngã, ngươi, đã định trước thất bại! Bùm!.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play