Nhưng Cổ Trần không hề bị lay chuyển, linh hồn ý chí của hắn vô cùng mạnh, ý chí đại diện cho một thế giới Địa Ngục tự nhiên không có khả năng bị ô nhiễm bởi ý chí hỗn loạn của Ma vật Thâm Uyên.

Huống chi còn có Nghiệp Hỏa bao bọc cơ thể, thiêu rụi hết tất cả vật chất hỗn loạn, mục nát, trực tiếp bao phủ lấy của Ma vật Thâm Uyên, bắt đầu đốt cháy.Ý chí méo mó Ma vật Thâm Uyên gào lên thảm thiết, từng tiếng gào thét đau đớn vang lên.- Ngao...Đáng tiếc dưới sự thiêu đốt của Nghiệp Hỏa, nó căn bản không có cách nào chạy thoát và phản kháng, ngược lại trực tiếp bị thiêu cháy linh hồn ý chí vặn vẹo hỗn loạn, hóa thành Nghiệp Hỏa ngập trời.Vào lúc này, toàn thân Ma vật Thâm Uyên bốc lên ngọn lửa lớn, bị Nghiệp Hỏa trực tiếp đốt cháy, từ bên trong đốt ra, hoàn toàn bị thiêu thành tro bụi.Nơi xa xa, Thái Thản trừng lớn hai mắt, kinh hãi nhìn cảnh này.Gã tận mắt nhìn thấy Ma vật Thâm Uyên đột nhiên bốc cháy, biến thành tro tàn một cách khó hiểu, thân xác ma vật cao 800m nói mất là biến mất.

Chỉ còn lại một mảnh lửa Địa Ngục trải rải rác, lại bị một ngọn lửa càng quỷ dị nuốt chửng và hấp thụ, không chừa lại gì.Một con Ma vật Thâm Uyên mạnh mẽ cứ như vậy mà chết trong tay Cổ Trần, ngay cả Thâm Uyên ý chí hỗn loạn cũng bị Nghiệp Hỏa đốt cháy luyện hóa, thu được linh hồn bản nguyên cực kỳ méo mó hỗn loạn.

Bản nguyên này ẩn chứa Thâm Uyên vật chất phá hoại, giết chóc, vặn vẹo, hủy diệt, nếu bị con người hấp thu nhất định sẽ bị nó làm ô nhiễm, hóa thành một Ma vật Thâm Uyên khác.Cổ Trần kinh ngạc quan sát bản nguyên hỗn loạn này, không có tùy tiện hấp thu nó mà là trấn áp nó ở chỗ sâu trong Địa Ngục, sau khi mài nhỏ nó từng chút một bằng Luân Hồi Ma Bàn, lại lấy Nghiệp Hỏa đốt cháy một phần mới lựa chọn hấp thu nó.Nhưng hắn lại thất vọng, bên trong ý chí bản nguyên hỗn loạn này, hắn tìm thấy vô số ký ức tin tức vụn vỡ hỗn loạn thuộc về Ma vật Thâm Uyên.

Đáng tiếc không thể tìm được thông tin ký ức hữu dụng gì, chỉ là một số đoạn ngắn vỡ vụn, tin tức tràn đầy hủy diệt và giết chóc.Thứ thật sự hữu ích chỉ là một hình ảnh thoáng qua một cái rồi biến mất, là hình ảnh liên quan tới Thâm Uyên.Từ trong ý thức hỗn loạn của Ma vật Thâm Uyên, Cổ Trần đã nắm được một mặt của Thâm Uyên, thấy được một chút bí mật của Thâm Uyên.- Thì ra đây chính là Thâm Uyên.Hắn bừng tỉnh ngộ ra, chìm vào trầm tư, thật ra thì hắn không hiểu biết nhiều về Thâm Uyên, nhận biết chính xác đã ít lại càng ít.

Về phần kinh nghiệm từng trải qua Luân Hồi trăm kiếp, Cổ Trần nửa tin nửa ngờ, năm phần tin tưởng, năm phần hoài nghi, cho nên chỉ có đích thân chứng kiến mới là thật.Cổ Trần chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Thái Thản mặt đang đầy vẻ cảnh giác.- Thái Thản tộc.Thái Thản này có chiến lực mạnh mẽ, tu vi Thánh Nhân, sức mạnh kia ít nhất là mang sức chiến đấu của Đại Thánh.

Cổ Trần ngẫm nghĩ, có cần phải làm thịt gã hay không?Thái Thản ở đối diện cảm thấy cả người lạnh lẽo, chỉ cảm thấy một luồng sát ý đầy ác ý đến từ Cổ Trần, khiến trong lòng gã thấy ớn lạnh, sắc mặt cũng thay đổi.

Thanh niên Nhân tộc này muốn giết gã.

Thái Thản trợn mắt lộ ra tia tàn nhẫn.- Ta với Nhân tộc các ngươi không có bất kỳ đụng chạm gì, ngươi muốn giết ta sao?Gã tuy rằng cảnh giác, nhưng lại không sợ, đã chuẩn bị sẵn sàng đại chiến.Cổ Trần đánh giá gã, lạnh nhạt nói:- Chính ngươi cần phải rõ ràng, ý chí bị Thâm Uyên ô nhiễm sẽ có hậu quả gì.Mặt Thái Thản co rút lại, hai mắt lóe ra hung quang cuồng bạo, nhưng gã nhanh chóng áp chế.Gã đương nhiên ý thức được vấn đề của bản thân, linh hồn bị Thâm Uyên ô nhiễm, sớm muộn cũng sẽ biến thành một thành viên của Thâm Uyên, chính vì nguyên nhân này mà gã mới một thân một mình rời khỏi Thái Thản tộc, đi ra ngoài tìm kiếm Ma vật Thâm Uyên để săn giết.Đây là muốn tìm cách giải quyết mối nguy hiểm bị ô nhiễm ăn mòn từ trên người Ma vật Thâm Uyên, nếu không sẽ thật sự biến thành Ma vật Thâm Uyên.- Ta nhớ rằng Thú Nhân Tát Mãn có Linh Hồn Tịnh Hóa thuật, vì sao ngươi không đi tìm sức mạnh của Tát Mãn tịnh hóa linh hồn của ngươi?Cổ Trần tò mò hỏi một câu, Thái Thản, thuộc về thể hệ Thú Nhân, mà Tát Mãn nắm giữ Linh Hồn Tịnh Hóa thuật, muốn đến là có thể tịnh hóa trong linh hồn Thâm Uyên ăn mòn vật chất ăn mòn cùng ô nhiễm.Thái Thản nói thẳng không kiêng dè.- Hừ, Thú Nhân Tát Mãn thờ phụng Thú Thần, làm sao có thể giúp đỡ đã Thái Thản đã thoát khỏi Thú Thần?.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play