Cổ Trần đã nhìn ra Ma Viên và Hung thú kia hoàn toàn là sức mạnh cơ bắp thuần túy, vậy mà lại có được thực lực Bán Thánh, đủ biết bọn chúng hung hãn cường đại đến mức nào.

Mà trong cơ thể hai Hung thú này có một lực lượng bí ẩn, vô cùng cường đại, giống như lực lượng quỷ dị đang tràn ngập trong không khí ở chiến trường hư không này.

- Rống!Ma Viên đột ngột quay người, ánh mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Cổ Trần, tỏ ra hung tàn khát máu.

Oanh!Sau một khắc, Ma Viên nhảy đến, nhắm vào Cổ Trần tung ngay một quyền.

- Đến hay lắm!Hai mắt Cổ Trần nổ bắn ra hai vệt thần quang, lực lượng toàn thân bỗng nhiên bạo phát, hắn bay lên không trung tung quyền đón đỡ.

Đông!Một cỗ bụi bặm ngập trời, khí lãng cường đại cuốn bay đá tảng chung quanh, hóa thành cát bụi cuồn cuộn tản ra khắp nơi.

- Ngao! Ma Viên kêu thảm một tiếng, thân thể cao lớn bị đánh bay ra ngoài, đập vào ngọn núi xa xa, lăn lông lốc mấy vòng mới ngừng lại.

Nó ngẩng đầu, trong đôi mắt đỏ bừng ánh lên nét sợ hãi, nó giãy dụa cố đứng lên.

Bạch!Sau một khắc, bóng dáng Cổ Trần lóe lên, hắn rơi xuống trước mặt Ma Viên, dùng một chân đạp nó xuống đất.

Đầu Ma Viên lún sâu xuống đất, thân thể ra sức giãy dụa nhưng không cách nào đứng lên, ngược lại còn bị Cổ Trần đạp lún xuống lòng đất.

- Thành thật chút đi!Cổ Trần quát lớn khiến Ma Viên đang giãy dụa lập tức yên tĩnh đàng hoàng hẳn.

Thấy Ma Viên đã nằm yên, rốt cuộc Cổ Trần mới hài lòng thả lỏng chân ra.

Ma Viên ngẩng đầu, dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm Cổ Trần, nó tỏ ra e ngại đối phương, run lẩy bẩy nằm gục tại chỗ không dám cử động.

- Không có bao nhiêu trí lực, để ta xem một chút trí nhớ của ngươi.

Cổ Trần cau mày, hai mắt bắn ra hai luồng sáng chiếu thẳng vào giữa mày Ma Viên, xâm nhập vào biển ý thức, bắt đầu đọc trí nhớ của nó.

Linh hồn ý chí cường đại phối hợp với Tâm Linh Chi lực trực tiếp chiếm lấy trí nhớ Ma Viên, không ngừng lục lọi tìm kiếm thông tin bên trong.

Nhưng trí nhớ Ma Viên rất hỗn loạn, hầu hết đều là ý thức vô nghĩa, chỉ có giết hại, rất không hoàn chỉnh.

Trí nhớ của Ma Viên quá vụn vặt, khiến Cổ Trần tìm hết nửa ngày mới ra được chút tin tức hữu dụng, nơi này quả đúng là chiến trường hư không.

Cổ Trần nhíu mày càng chặt, ý thức xâm nhập hạch tâm trí nhớ của Ma Viên, muốn xem xét chút ký ức sau cùng.

Ông!Đúng lúc này, một cỗ áp lực cường đại ập tới, nguy cơ bao phủ.

- Có người đánh lén!Cổ Trần khẽ biến sắc mặt, không suy nghĩ nhiều lập tức lắc mình thối lui, trong nháy mắt đã thối lui hơn ngàn mét.

Oanh!Vừa mới tránh đi, vị trí của Cổ Trần ban nãy bị một cỗ năng lượng cường đại oanh kích, tức thì nổ ra một cái hố, còn con Ma Viên kia đã tan xác tại chỗ.

Ma Viên chết rồi.

- Là ai?Cổ Trần khó chịu, giương mắt nhìn lên, chỉ thấy quang mang bao phủ đầy trời, một bóng người mông lung bay tới, tản ra long uy cường đại.

- Long tộc?Cổ Trần cực kỳ kinh ngạc, không ngờ người tới lại là Long tộc.

Cổ Trần không nghĩ kẻ đánh lén mình lại là một Long tộc cường giả, toàn thân người này được quang vụ bao bọc, không thấy rõ lắm, nhưng khi Cổ Trần nhìn xuyên qua quang vụ, thấy được bộ dạng người kia thì! lập tức trừng mắt.

- Là ngươi?- Thì ra là ngươi?Hai người đồng thời lên tiếng, Cổ Trần và Long tộc cường giả phía đối diện đều biến sắc.

Long tộc cường giả chậm rãi hiện thân, lộ rõ bộ dáng thật của mình.

Nàng chính là Long Nữ.

Đúng vậy, người vừa đánh lén là Long Nữ, nàng ta từng giao thủ qua với Cổ Trần một lần, bị Cổ Trần lừa phải tiến vào chiến trường hư không.

Nàng cũng chính là Long tộc Long Nữ đời trước.

Thật sự là oan gia ngõ hẹp!Ý nghĩ đó thoáng qua đầu Cổ Trần, hắn nhìn chằm chằm Long Nữ trước mắt.

- Nhân Hoàng, Cổ Trần?Ánh mắt Long Nữ trở nên lạnh lùng, trên trán xuất hiện một đôi sừng rồng trong suốt sáng long lanh, tỏa ra sát khí lạnh thấu xương.

Nàng ngày mong đêm mong, rốt cuộc thấy được cái kẻ khiến nàng chỉ muốn ăn tươi nuốt sống này, Nhân Hoàng đã đến chiến trường hư không rồi!- Cuối cùng ngươi đã tới, ta chờ lâu lắm rồi.

Long Nữ nghiên răng nghiến lợi nói.

Cổ Trần nghiêm mặt, hừ lạnh đáp:- Long Nữ, không ngờ lại gặp được ngươi ở đây.

Sao thế? Ngươi vẫn chưa chết dí trong chiến trường hư không ư?- Ngươi chưa chết, sao bổn tọa dám chết chứ?Long Nữ tức giận đến nỗi toàn thân phát run.

Lại một lần nữa thấy được kẻ đã lừa thảm mình, Long Nữ không sao kiềm chế sát ý nổi, lập tức đưa tay chộp tới chỗ Cổ Trần.

Oanh!Cổ Trần cấp tốc lui lại, tránh đi đòn hiểm của Long Nữ, vị trí hắn đứng khi nãy bị đánh thủng một lỗ, đá vụn và bụi mù bốc lên.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play