Bắc Cương có vạn dặm cương vực bao la, non sông tươi đẹp và tài nguyên vô số.

Nơi này đã từng có vô số dị tộc đến chiếm đoạt, nhưng tới hiện nay thì tất cả dị tộc đã bị xử lý gần hết.

Hiện nay lãnh thổ Bắc Cương chỉ toàn là người của Nhân tộc, mọi người hội tụ lại cùng nhau dung nhập vào bộ tộc lớn mạnh nhất Bắc Cương hiện nay đó chính là Hoang Cổ.Lúc này, tại một doanh trại Bắc Cương ngập tràn hình bóng các binh lính đang đi tuần.Giữa doanh trại, Tử Vi, Hắc Thổ và một đám đại tướng Bắc Cương cùng ngồi lại một chỗ.

Người nào cũng mặt mũi nghiêm túc nhìn người đang ngồi trên chủ vị.Người này, tất nhiên là Cổ Trần vừa mới đi tới Bắc Cương.- Tử Vi, báo cáo tình huống Bắc Cương cho ta.Cổ Trần vừa đến, không lòng vòng mà nói thẳng trọng tâm.Tử Vi đứng lên, cao giọng nói:- Nhân Hoàng, Bắc Cương đã dần ổn định, các đại dị tộc trốn thì trốn, còn lại đã dọn dẹp sạch sẽ, chỉ còn số ít dị tộc đang rải rác trốn trong rừng sâu.Cổ Trần gật nhẹ đáp:- Làm tốt lắm, lấy một phần những tài nguyên thu được làm thành phần thưởng ban cho những tướng sĩ có công.- Tử Vi thay mặt huynh đệ tướng sĩ Đại Bắc Cương bái tạ Nhân Hoàng!Tử Vi nghe xong kích động, chiếm trọn toàn bộ cương thổ Bắc Cương thu được vô số tài nguyên, một phần tài nguyên thôi cũng là số lượng rất lớn.

Cổ Trần xa hoa trích ra một phần quả làm người ta chấn động.Chuyện này cũng khá đương nhiên, tài nguyên là dùng để sử dụng chả lẽ lại diếm không sài? Đối với Cổ Trần thì nếu có thể đề cao thực lực mọi người, tiêu hao một tí tài nguyên thì có hề hấn gì?Cổ Trần mở miệng hỏi ra vấn đề hắn quan tâm nhất- Báo cáo cho ta, trước mắt nhân số Bắc Cương có bao nhiêu người?Bắc Cương hiện tại tổng cộng có bao nhiêu nhân khẩu, cái này là điều cốt lõi nhất.Tử Vi lập tức đáp lời:- Nhân Hoàng, sau khi dọn sạch dị tộc Bắc Cương, các tộc nhân tản mát xung quanh ào ào xin vào, tính thêm số tộc nhân giải cứu từ trong tay dị tộc thì tổng cộng hiện tại nhân số lên tới 1860 vạn người.Cổ Trần nghe vậy kinh ngạc, lượng người ở đây còn nhiều hơn Bách Man sơn, không kém tí nào so với Vạn Thạch lĩnh và Hỗn Loạn Thiên Uyển.- Theo kế hoạch trước đây, dựng lên mười tòa chủ thành ở Bắc Cương, mỗi tòa chủ thành dung nạp khoảng một vạn tám trăm ngàn người.Tình huống hiện tại của Bắc Cương được Tử Vi kể ra rõ ràng để Cổ Trần có thể hiểu rõ tường tận.

Kế hoạch lúc trước là dựng lên mười tòa chủ thành sau đó cho Tử Vi làm chủ thành lớn nhất nắm giữ liên kết giữa các chủ thành khác.

Để trấn Bắc Cương, phòng dị tộc, kế hoạch ban đầu của Cổ Trần đã dần ổn định, có thể triển khai bước tiếp theo.- Được lắm, cứ tiếp tục bám theo kế hoạch lúc đầu mà làm.Cổ Trần gật gù đồng ý, hắn nói tiếp- Theo tình hình hiện tại thì Bắc Cương vừa mới ổn định, dị tộc tạm thời không dám manh động, Thần tộc thì vẫn còn ẩn mình trong tối, đây là thời gian tốt để chúng ta tranh thủ tịnh dưỡng một thời gian.

Hãy đem ra toàn bộ tài nguyên để tăng cường thực lực binh lính, gấp rút hoàn thiện mười tòa chủ thành đề phòng đột kích của dị tộc.

Về phần các mỏ khoáng thạch, linh thạch, linh vật và các loại tài nguyên còn lại thì phải mau chóng khai thác hết để tăng cường bổ sung thực lực cho toàn tộc.Cổ Trần truyền đạt kế hoạch cùng mệnh lệnh của mình, tài nguyên trong tay hết thì lại đi tìm, nếu không có thì cứ trực tiếp chiếm đoạt từ tay các dị tộc khác.

Vì nếu không có thực lực thì coi như cái gì cũng không có, vậy nên cần cố gắng gia tăng thực lực của toàn bộ người dân.Cổ Trần hiểu rõ, khuyết điểm trước tiên nhất cảu Nhân tộc là không có thể lực do đó phải không ngừng đề cao đi lên mới có thể ứng đối các khiêu chiến cùng nguy cơ lớn.- Tuân lệnh!Tử Vi nghiêm túc lĩnh mệnh, không mảy may chần chờ.Cổ Trần nhìn Tử Vi, ngữ khí nghiêm túc nói- Mỗi tòa thành đều phải xây dựng một lò rèn kim loại Thanh Đồng, đổi hết vũ khí của tất cả binh tướng Bắc Cương thành binh khí Thanh Đồng.

Còn một điều nữa, mau chóng thành lập một quân đoàn tinh nhuệ nhất Bắc Cương để làm phòng tuyến an toàn chủ lực của nhân loại, lãnh đạo sẽ là ngươi.Cổ Trần nhìn Tử Vi, trong lời nói là thái độ tôn trọng và tràn đầy hy vọng- Tuân lệnh, Nhân Hoàng!Tử Vi và đông đảo tướng lĩnh cùng nhau nhận mệnh, ai cũng dồi dào cảm xúc, Bắc Cương được tự do, thời điểm này việc quan trọng nhất là phải phát triển thật nhanh.

Bách tộc không dám vọng động, Thần tộc đang mưu đồ cái gì, đều không rảnh để ý đến chỗ của Cổ Trần.

Thêm chuyện Yêu tộc hiện thế, làm cho lòng người bách tộc bàng hoàng, cả đám đều đang tra dò xét lấy tình báo Yêu Tộc, đương nhiên không rảnh để ý đến Cổ Trần.

Nếu không biết nắm lấy thời cơ sử dụng hết tài nguyên để phát triển thế lực thì quả thật lãng phí..


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play