Người ta đưa tặng, ai lại từ chối bao giờ?Trong lòng Cổ Trần thật sự muốn dưỡng một con Đại Hùng Miêu hung hãn thế này, ăn kim loại, dễ nuôi, chiến lực bưu hãn thật khiến người ta yêu thích.

Loại hung thú này có số lượng rất ít ỏi tại tại Man Hoang thế giới, ở Nam Cương có mấy con đã rất không tệ.

Ban đầu tọa kỵ của Cổ Trần là tiểu Bạch, nhưng giờ nó đã là đệ nhất Bạch Hổ của Bạch Hổ tộc, dĩ nhiên không thể làm tọa kỵ được nữa, làm thế chẳng khác nào bôi tro trát trấu lên thể diện Bạch Hổ tộc.

Cổ Trần không phải kẻ ngu, muốn để người ta cam tâm tình nguyện làm việc cho ngươi, phải biết buông bỏ một vài chuyện, vì thế, hắn không để Bạch Hổ tiếp tục là tọa kỵ cho mình.

Bạch Hổ không thể làm tọa kỵ, Mặc Kỳ Lân, Băng Phượng, Hỏa Hoàng, Khổng Tước, Tổ Long càng không được, cho nên Cổ Trần cần tìm một tọa kỵ khác.

Phi Long kia hơi kém một chút, không đủ uy phong, cưỡi Bạch Hổ, Tổ Long, Phượng Hoàng tuy uy phong thật nhưng lại không ổn.

Giờ thật may, Xi Hoàng đã tặng cho hắn một con Thực Kim Thú.

- Người tới, dâng rượu.

Trong đại trướng, Xi Hoàng phân phó thủ hạ đem từng vò hảo tửu trình lên.

Trong đại trướng có rất đông người tụ tập, từng người thân hình đẫm máu, đều là cường tướng dưới trướng Xi Hoàng, dù sao Nhân Hoàng đang ở đây, nếu không có người bồi tiếp cũng thật mất mặt.

- Nhân Hoàng đích thân tới Nam Cương, quả là may mắn của Nam Cương Nhân tộc, bản hoàng xin kính trước!Xi Hoàng lớn tiếng cười nói, giơ bát đá lên uống một hơi cạn sạch.

Cổ Trần cũng nghiêm túc, uống rượu mà thôi, có uống hết toàn bộ rượu của Vô Tận Hải cũng chẳng thành vấn đề.

Loại rượu này không đặc biệt như chiến tửu của Hình tộc, nhưng cũng không kém là bao.

- Rượu ngon!Cổ Trần cười nói:- Nam Cương này dựng dục vô số Nhân tộc anh kiệt, quần anh hội tụ, nhân tài đông đúc, lo gì Nhân tộc ta không thể hưng thịnh?Lời này vừa được nói ra, tất cả Nam Cương bộ tộc tướng lãnh có mặt lập tức cao hứng, ngay cả Xi Hoàng cũng cảm thấy thoải mái rất nhiều.

Được Nhân Hoàng đánh giá như thế, ai mà không vui chứ?Lời hay ý đẹp thì ai cũng thích.

- Nhân Hoàng quá khen rồi, thiên hạ này ai mà không biết danh tiếng Nhân Hoàng uy chấn bách tộc chứ?Xi Hoàng thán phục nói.

Hắn nhìn Cổ Trần, tỏ ra khâm phục:- Đời này của bản hoàng chưa từng bội phục bất kì ai, mà Nhân Hoàng chính là ngươi duy nhất bản hoàng phải kính nể.

Nhất thống Bách Man, chiến bách tộc, đánh bại Thần tộc, anh tư vô địch như thế đời này không ai sánh bằng ngài.

Xi Hoàng nói khiến Cổ Trần nhịn không được kinh ngạc, người này thoạt nhìn bưu hãn lại có thể nói ra những lời như vậy.

Cổ Trần lắc đầu bật cười, giơ bát đá lên nói:- Ngươi và ta đừng tâng bốc nhau nữa, đến, uống rượu, hôm nay ngươi không say không nghỉ.

- Tốt, không say không nghỉ!Xi Hoàng cười ha ha, giơ bát rượu lên, hai người ngươi tới ta lui, bầu không khí lập tức sôi động hẳn.

Thật ra khi nãy hai người đã âm thầm so tài một hồi, nói một cách chính xác là Xi Hoàng muốn phân cao thấp, xem thử Cổ Trần sâu cạn thế nào.

Nhưng sau đó Xi Hoàng hoàn toàn phục rồi, Cổ Trần quả nhiên sâu không lường được, không thán phục không được.

- Nhân Hoàn không hổ là Nhân Hoàng.

Xi Hoàng thở dài trong lòng.

Phải nói, uy danh và thành tựu mà Nhân Hoàng có được ngày hôm nay không phải là giả, thật sự là nhờ chân tài thật lực của hắn.

Trận rượu này uống hết ba ngày ba đêm.

Trong quãng thời gian đó, Cổ Trần và Xi Hoàng chỉ cùng uống rượu nói chuyện trên trời dưới đất, không đề cập đến bất kì vấn đề nào khác, các đại tướng có mặt hết sức nghi hoặc nhưng không ai dám lên tiếng hỏi, chỉ biết cùng Xi Hoàng bồi tiếp Cổ Trần uống cho say.

Ba ngày sau đại chiến, chiến trường đã được xử lý xong, việc kế tiếp chính là thừa thắng xông lên chiếm trọn sào huyệt của Hắc Minh tộc cùng U Ám tộc.

Mà ba ngày sau, Cổ Trần cáo từ, hắn không ở lại, càng không trợ giúp Nam Cương đi diệt Hắc Minh tộc, U Ám tộc.

Cổ Trần vừa đi, toàn bộ Nam Cương cao tầng cùng nhau nhẹ nhàng thở ra, thật sự đối mặt với Cổ Trần khiến bọn họ cảm thấy áp lực quá lớn, giờ ai nấy đều nhẹ nhàng thoải mái hẳn.

Trong đại doanh, một đám Nam Cương cao thủ cùng nhau thư giãn, thấy còn mệt hơn lúc tác chiến.

- Rốt cuộc cũng đi.

Có cao tầng toàn thân nhẹ nhõm nói ra.

Mọi người ào ào gật đầu, đều biểu thị ba ngày vừa qua quá vất vả, uống rượu với Nhân Hoàng vừa nặng nề vừa áp lực.

- Xi Hoàng, ngươi nói, xem, rốt cuộc lần này Nhân Hoàng đến đây là có dụng ý gì?Lúc này, có người mở miệng hỏi, trong lòng cứ nghĩ mãi về nguyên nhân Cổ Trần đến Nam Cương.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play