Xích sắt Pháp Tắc Luật Trời leng keng rung động, phát ra ánh sáng nhàn nhạt, ký hiệu dày đặc trên xích sắt hiện lên ngăn cản Thần Phạt kia.

Thương Thiên tế đàn chấn động, một cỗ lực lượng thần bí triệt tiêu sức mạnh Thần Phạt, khiến nó không thể thương tổn tới tế đàn.

Nhưng Đọa Lạc Thần Ma thì thê thảm, cả người bị đốt cháy đen, bốc khói nghi ngút.

Nó nằm bên trên Thương Thiên tế đàn, sức chống trả chẳng còn mảy may, Thần Phạt ban nãy đã tiêu diệt hoàn toàn bản tính Thần Ma vừa mới được khôi phục một chút của nó.

- Ta! Bất tử! Không diệt! Đọa Lạc Thần Ma há mồm gào thét, thanh âm vừa dứt, cả người gục hẳn xuống nằm bẹp trên Thương Thiên tế đàn, hoàn toàn yên lặng.

Nó không chết, chỉ là sức mạnh Thần Ma vốn không nhiều ban đầu đã bị tiêu hao sạch sẽ, cuối cùng lại bị giam cầm phía trên Tế Đàn.

- Đáng tiếc, rốt cuộc bản tôn chỉ là một đạo Thần Niệm, phát được một lần Thần Phạt thì đã là cực hạn.

Thanh âm đạm mạc của Thái Dương Thần Ảnh truyền đến, thân thể trướng lên, nổ tung thành vô hạn hào quang rồi biến mất hoàn toàn.

Một chiêu Thần Phạt đã khiến hắn cạn sạch sức lực.

Bành!Phía trên trời cao, từng vòng Thái Dương Diệu Ban bạo phát, toàn bộ sự vật trong phạm vi một vạn dặm hoàn toàn biến mất.

Phốc!Bên ngoài nơi chôn xương, có mấy thân ảnh chật vật thoát khỏi không gian, rơi xuống mặt đất.

Khí tức Cổ Trần hỗn loạn, có hơi bất ổn, sắc mặt hắn tái nhợt, lực lượng trong cơ thể tiêu hao nghiêm trọng, may mà không thụ thương.

Gần như khôi phục ngay tức khắc.

Tuy Mỹ Đỗ Toa có chút chật vật, nhưng cũng không việc gì, Khổng Tước là an ổn nhất, nó vẫn đứng trên vai Cổ Trần, không hề chịu bất kì tổn thương nào.

- Thật đáng sợ!Cổ Trần quay người nhìn lại, nhìn Thái Dương Diệu Ban dần dần lui tán biến mất.

Mới nãy Thái Dương Thần thi triển Thần Phạt, hắn thiếu chút nữa là bỏ mạng tại chỗ, may mà hắn nhanh chân chạy ngay, nếu không thật sự tiêu đời rồi.

Bành!Bên kia, một bóng người rơi xuống, trên thân cháy đen một mảnh, khí tức có chút hỗn loạn, đập ra một cái hố cực lớn.

Cổ Trần nhìn qua, phát hiện là Diệt Ách lão tổ, cách đó không xa còn có mấy cường giả khác, Độc Long không chết, Khô Cốt đã trốn thoát.

Trốn tới đây còn có mấy Thiên Nhân cường giả nữa, quả là mạng lớn.

Nhưng số cường giả đó cũng không phải hạng vừa, thực lực đều phi thường cường đại, thậm chí có người đã sắp đạp nhập Thánh Kính, chỉ là không chịu bước vào mà thôi.

- Thần Phạt khủng bố thật!Diệt Ách đứng lên, tim đập chân run nhìn về nơi chôn xương, chỉ thấy lớp đất bên trên đã biến mất, phía dưới cháy xém, tất cả mọi thứ đều bị đốt thành tro bụi.

Toàn bộ nơi chôn xương lõm một mảng lớn, thậm chí vô số hài cốt trước kia giờ cũng đã biến mất, không thứ gì sót lại được trước sự kinh khủng của Thần Phạt.

Tất cả mọi người bị lực phá hoại khủng bố của Thần Phạt dọa sảng, mặt mũi hốt hoảng, nhớ lại còn kinh.

- Đọa Lạc Thần Ma kia đã chết chưa?Độc Long thở hào hển hỏi, mọi người cùng hướng tầm mắt vào trung tâm nơi chôn xương.

Ở đó đang tỏa ra vô tận ánh sáng và sức nóng, nhiệt độ cao khủng khiếp nướng ra một vực sâu không thấy đáy.

Trên hư không, một bóng người lơ lửng, kẻ sống sót duy nhất chính là Thái Dương Thần Tử, dù sao Thần Ảnh cũng là do hắn triệu hoán mà ra, dĩ nhiên không có tác động đối với hắn.

Nhưng số Thiên Nhân cường giả còn sót lại của Đại Nhật Thần tộc đã chết sạch, toàn bộ đều bỏ mạng dưới Thần Phạt.

Thái Dương Thần Tử ngơ ngác, hắn nhìn mảnh đất hoang vu trước mắt, trong lòng điên cuồng muốn rống to, cảm giác như bị lừa.

Thái Dương Thần kia không thèm để ý đến sống chết của những người khác trong Đại Nhật Thần tộc, trực tiếp giáng Thần Phạt giết sạch sành sanh.

Ý định ban đầu của hắn là dùng Thái Dương Thần Ảnh trấn áp Đọa Lạc Thần Ma, kết quả không như mong muốn, lập tức hao tổn chín Thiên Nhân, trong lòng như rỉ máu.

Đây là đám thuộc hạ trung tâm của hắn! Là nhóm mạnh nhất! Bây giờ không còn một ai, hắn biết phải trở về ganh đua với những kẻ kia thế nào?- Thôi, may mà đã giải quyết được Đọa Lạc Thần Ma.

Thái Dương Thần Tử bình tĩnh lại rất nhanh, trên mặt mang theo nụ cười, trong nháy mắt liền quên mất thuộc hạ đã chết.

Chỉ chết mấy tên thủ hạ, đổi lấy một tôn Đọa Lạc Thần Ma, cuộc mua bán này quá đáng giá.

- Hiện tại, Đọa Lạc Thần Ma cùng thần vật đều thuộc về bản Thần Tử.

Thái Dương Thần Tử cười lớn, bóng người nhoáng lên bay tới trước Thương Thiên tế đàn, nhìn Đọa Lạc Thần Ma gục tại chỗ không nhúc nhích.

Nó đã không còn lực lượng, bị trấn áp nằm bẹp dí trên tế đàn, chẳng khác nào một con dê đợi làm thịt.

- Rốt cuộc Đọa Lạc Thần Ma đã là của ta!.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play