Nụ hôn lần hai không lâu lắm.

Dụ Diên uống hơi nhiều làm cả đầu nóng rực, nhưng vẫn đủ tỉnh táo.

Phòng nghỉ rất lớn, nhưng cậu lại bị vây trong không gian rất hẹp.

Dụ Diên hoảng hốt, chỉ lo nghênh đón, đến khi không thể chịu được nữa mới giơ tay vỗ vỗ vai Dịch Sâm, thở gấp nói: "Em không có kinh nghiệm gì hết...để em hít thở chút rồi tiếp tục."

Dịch Sâm nói: "Anh cũng không có."

Dụ Diên nhìn anh, bởi vì cồn rượu cùng cảm giác như bị nghẹt thở, làm khóe mắt lúc này chảy ra nước mắt sinh lý, cậu trợn to con mắt: "Sao anh lại không có được?"

Dịch Sâm thấy buồn cười: "Sao anh không thể không có? Không thở được à? Mũi đâu?"1

Dụ Diên thành thật nói: "Em căng thẳng quá, làm quên cả hít thở."

Dịch Sâm nhìn cậu, đột nhiên sửa lời: "Anh vừa nói sai, chắc em hơi say rồi."

Dụ Diên mờ mịt: "...Hả?"

Dịch Sâm nhịn cười, xoa xoa đầu cậu.

Nếu không say, sao lại thẳng thắn gấp một vạn lần so với lúc thường thế này.

"Đi thôi." Dịch Sâm nói, "Lát nữa sẽ có người vào đây thu dọn."

Hai người lên xe, Dụ Diên cảm thấy nóng quá trời đất, xe vừa khởi động máy, cậu mở cửa xe kính xe xuống.

Sau được gió lạnh thổi cho một cơn, chưa được mấy phút, men rượu theo đó chạy đi hơn nửa.

Tất cả mọi chuyện lập tức hiện ra rõ ràng trong lòng cậu ——

Vừa nãy, ở trong phòng nghỉ, cùng Dịch Sâm, hôn nhau.

...Hôn hai lần.

Dụ Diên đột nhiên cảm thấy miệng khô lưỡi khô, hỏi, "Trên xe có nước chứ?"

Vừa hỏi xong, cửa kính xe bị người ngồi ghế tài xế ấn đóng lại, một cốc nước nóng được đưa tới.

Nước bị uống qua, chỉ còn dư lại một nửa trong cốc.

Dụ Diên mau chóng tiếp nhận, bởi vì quá gấp, còn đụng phải ngón tay của anh.

Đến đèn đỏ, Dịch Sâm dừng xe lại, liếc mắt hỏi: "Sao không uống?"

Hai tay Dụ Diên nắm cốc nước, nghe thấy câu hỏi không khỏi ngẩn người.

Cậu không đành lòng uống vào.

Cậu còn nhớ lúc nãy hôn nhau, Dịch Sâm còn luồn...vào.

"...Không khát nữa."

Dịch Sâm nhìn cậu, chợt cười ra tiếng: "Bị gió thổi nãy giờ, mà càng bị thổi mặt lại càng đỏ hơn. Đang nghĩ cái gì?"

"...Đang nghĩ." Dụ Diên quay đầu, đối diện ánh mắt của anh, "Tại sao vậy?"

"Hả?"

"Tại sao đột nhiên...lại thích?"

Dịch Sâm thích cậu, điều này đối với cậu mà nói, như một cái bánh lớn rơi từ trên trời xuống, đập cho cậu đầu váng mắt hoa.

Cậu có gì tốt chứ, chỉ chơi game hay hơn tí...còn những cái khác thì sao?

Không có bằng cấp, không có kinh nghiệm từng trải, dường như ngoài game ra thì không có sở trường nào khác. Ở trước mặt anh, cậu giống như một đứa trẻ chưa va chạm nhiều.

Men say dần tiêu tan, tỉnh táo lại xong, cậu thấy rất vui, cũng rất thấp thỏm.

Đèn đỏ chuyển sang xanh, Dịch Sâm nhận ra tâm trạng của cậu, thu hồi tầm mắt, lái xe tới ven đường.

"Vừa nãy lúc ở phòng nghỉ anh có hỏi em, có phải là em ghen không."

Dụ Diên gật đầu, thật ra những gì xảy ra ở phòng nghỉ lúc nãy, cậu đã quên gần hết rồi, giờ cậu chỉ nhớ rõ hai nụ hôn cùng câu nói thích kia thôi.

"Em ghen không thì anh không biết." Giọng điệu Dịch Sâm đạm đạm, "Anh ghen."

Dụ Diên ngẩn người: "Sao cơ?"

"Streamer vừa nãy." Dịch Sâm nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, bóp bóp ngón cái của cậu, "Em cho hắn khẩu súng, xuống sân khấu còn cụng ly với hắn...còn muốn đi làm chăm sóc sức khỏe với hắn?"

Không biết vì sao, Dụ Diên lại cảm thấy bốn chữ cuối kia bị anh nhấn mạnh quá mức.

Dụ Diên để mặc anh nắm tay, tuy có ngưa ngứa, nhưng vẫn giải thích: "Bọn họ nói sẽ tốt cho eo, nên em mới đồng ý."

"Không chỉ riêng hắn." Dịch Sâm nói, "Còn cả hot search lần trước, "Nghi vấn chuyện tình cảm bị lộ."

"..."

"Còn đi leo núi, đi cầu phúc với cô ta."

"Em đi cầu bùa bình an cho anh mà."

"Vậy cũng không thể đi cùng với người trên mạng không quen biết làm gì."

Dụ Diên thầm nghĩ, lúc đó cậu cũng rất thân với Đoàn Đoàn mà.

Đương nhiên là cậu chỉ dám nghĩ, chứ không dám nói ra.

Không nhận ra thì xem như không có gì, nếu như đã rõ, hết thảy nợ cũ lẫn nợ mới nhảy ra, Dịch Sâm càng nghĩ càng giận.

Anh hít sâu một hơi, nói: "Cho nên đó không phải là đột nhiên, chẳng qua anh khá..."

Dụ Diên gật đầu: "Chẳng qua khá?"

"Chẳng qua..." Rất khó để thừa nhận, nhiều năm như vậy, Dịch Sâm chưa từng có tật xấu gì theo người, sau một lát, anh mới bình tĩnh nói, "Trì độn."

Nói xong, anh nhìn sang người bên cạnh, phát hiện Dụ Diên nhìn anh chằm chằm, không lên tiếng cũng không đáp lời.

Xe lại được khởi động. Địa điểm tổ chức thịnh yến rất gần khách sạn, Dụ Diên cảm giác cậu còn chưa tiêu hóa hết những gì vừa nghe, thì xe đã sắp chạy tới chỗ cần tới.

Cậu xuống xe, nghe thấy Dịch Sâm nói lời tạm biệt với mình, buột miệng: "Anh có muốn lên ngồi chơi một lát không?"

Dịch Sâm nhíu mày, không trả lời.

Ngay lúc Dụ Diên còn tưởng là anh nghe không rõ, anh mới từ từ nói: "Quá nhanh."

?

Dụ Diên ngẩn người, mãi mới phản ứng được: "Không không không, không phải, ý em không phải vậy..."

Cậu cảm giác cậu sắp điên rồi, người nọ chỉ nói dăm ba câu, đã làm tâm tư cậu bay lên tận trời, "Ý em là kiểu....lên uống trà nói chuyện. Nếu anh không rảnh thì thôi."

Dịch Sâm định nói gì đó, đột nhiên Dụ Diên tiến lên một bước, thò đầu vào trong xe, nhỏ giọng.

"Còn nữa, em còn chưa nói cho anh biết."

Lỗ tai Dụ Diên hồng hồng, do lạnh, từ miệng còn phun ra khói trắng mỏng.

"...Em cũng rất thích anh."

"..."

Xe phía sau vì chờ lâu, không kiên nhẫn bấm còi hai lần.

Dụ Diên mau chóng lùi về sau một bước, phất tay với anh: "Lái xe cẩn thận."

Ánh mắt Dịch Sâm tối dần, anh nói: "Em lại đây."

Dụ Diên ngẩn ra, đi qua bên cửa lái xe: "Sao vậy?"

Dịch Sâm thò người ra cửa sổ, hôn cậu một cái.

_ _

Dụ Diên trở về phòng, cả người mơ hồ, trái tim còn đập bình bịch, còn sốt sắng hơn lúc cậu đánh bo cuối.

Mãi đến khi nhìn thấy va li lớn bị mở nắp nằm ngay giữa sàn nhà...mới kinh ngạc phát hiện hình như cậu đã quên gì đó.

Giật mình một cái, mau chóng lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại, tiếng điện thoại vang lên chừng năm mươi giây mới được tiếp.

"Tiểu Diên." Nghe giọng Lô Tu Hòa có vẻ hơi căng thẳng, "Có chuyện gì à?"

"Tôi đã về khách sạn." Dụ Diên nói, "Xin lỗi...tôi uống nhiều quá, quên mất cậu, cậu đang ở đâu?"

Đầu bên kia truyền tới tiếng lục lọi đồ đạc, sau một lát, mới nghe thấy Lô Tu Hòa nói: "...Tôi cũng uống nhiều quá, đi luôn rồi."

Hai người im lặng giây lát.

Dụ Diên định nói gì đó, thì nghe thấy một giọng nam xa lạ từ đầu dây bên kia truyền tới, giọng nam đó đầu tiên là cười lạnh một tiếng rồi nói: "Ai vậy? Còn nghe điện thoại cho bằng được?"3

"Anh chớ nói nhảm..." Giọng Lô Tu Hòa như muốn khóc tới nơi, "Cho dù thế, cũng không liên quan gì tới anh! A, chờ chút, anh chờ tôi gọi điện thoại xong...tiểu Diên, tôi còn chút chuyện."

Dụ Diên nghe thấy có gì đó không đúng, hỏi: "Cậu đang ở đâu? Bên cạnh có ai không? Không sao chứ?"

"Có chuyện...không có chuyện gì, tôi không sao, bên cạnh tôi có một người bạn rồi."

Tính cách Lô Tu Hòa rất cởi mở, quen biết nhiều bạn bè, Dụ Diên tin hơn nửa, hỏi: "Vậy lúc nào cậu về?"

Giọng nói xa lạ kia lại vang lên: "Không về."

"Anh đừng nói linh tinh! Tôi về ngay, về ngay đây." Lô Tu Hòa nói. "Tôi còn chút chuyện, lát về nói với cậu."

Đứa bạn vội vàng cúp điện thoại, Dụ Diên nhìn điện thoại chằm chằm, luôn cảm thấy là lạ.

Nhưng Lô Tu Hòa cũng là một người đàn ông chân chính, cậu cũng không cần lo lắng quá, tính toán thời gian, chắc Dịch Sâm còn chưa về tới nhà, Dụ Diên ngồi xuống ghế salon, tiện tay mở weibo ra.

Do lúc bình thường nhận được nhiều thông báo bình luận cùng tin nhắn, nên Dụ Diên tắt luôn thông báo weibo, lúc này mới phát hiện icon chuông nhắc nhở thông báo bên dưới đã lên 999.

Vốn tưởng là bên quan phương phát Trực tiếp weibo cũng tag @ cậu, các cư dân mạng share cho nhau mới nhận được nhiều tin nhắn, lại không ngờ vừa ấn vào xem—

"Toàn bộ cp tui ship 2019 đều kết hôn: Hôm nay tôi xem nhóm chat có một người bạn nói thịnh yến hàng năm gì đó, nên rảnh rỗi ấn vào xem.

Trước đây...bản thân tôi không hề quan tâm tới một streamer nào. Tôi chỉ muốn hỏi một câu, người đàn ông nâng cằm @Yanxyan là ai?!"

Ở dưới còn kèm theo ảnh động, chính là đoạn Dịch Sâm nâng cằm cậu.

Người đàn ông hơi cúi đầu, từ góc độ này nhìn vào, sống mũi cao thẳng rất dễ nhìn thấy.

Cậu nhớ rõ lúc đó... Dịch Sâm tới, máy quay đã rời đi rồi mà?

Dụ Diên lưu tấm ảnh động này về, nhìn xuống tiếp.

7000 bình luận, 4000 share, 1.3 vạn like.

"Ông trời ơi! Thật ra MC có giới thiệu tới vị này, nhưng lúc Trực tiếp lại tắt! tiếng! Đây là thao tác ma quỷ gì vậy hả?! Hai người này nhìn rất được nha, lúc học cấp ba ngày nào tôi cũng xem thẳng nam hỗ gay, cảm thấy rất chi là buồn nôn. Đến giờ tôi mới hiểu rõ, thật ra là do mặt không dễ nhìn *thở dài*."

"Thần thái tiểu Diên quá tuyệt, xác định đây là giải thi đấu streamer chứ không phải chọn lựa thần tượng?? Mọi người hãy đề cử cho Yanxyan con trai của tui, Trực tiếp xxxx, tướng mạo như hình, kỹ thuật hàng đầu, cư xử lễ phép, mua cổ phiếu luôn đi, mua là không được kêu la bị lỗ, không được kêu la bị lừa!! Ngoài ra fan kỹ thuật quỳ xuống van cầu các bạn đừng loạn ship với trai khác được không??"

"Ôm tiểu Diên đi, tiểu Diên đã có cp thuộc về rồi, tuy người đàn ông này rất đẹp trai, nhưng tôi sẽ không bao giờ từ bỏ ông chủ 1! Các cô nương mới vào Trực tiếp có thể click vô đây học bù →[ tiểu streamer cùng ông chủ lớn... ] "

Dụ Diên tâm tình phức tạp khi xem đống bình luận này, màn hình điện thoại lóe lên, một số điện thoại lạ hoắc gọi tới.

Dụ Diên ấn tiếp: "Alo?"

"Tiểu Diên, cậu về tới nhà chưa?" Ra là Quai Tú.

"Vừa về tới khách sạn, sao vậy?"

"Không có gì, vậy là tốt rồi." Quai Tú cười nói, "Tôi thấy hình như sếp Dịch không vui vẻ gì mấy, sợ anh ta làm khó dễ cậu."

"Anh ấy không gây khó dễ gì cho tôi." Dụ Diên cau mày, nói, "Anh ấy rất tốt..."

Quai Tú gật đầu: "Vậy à, vậy là được rồi..."

Tiếng chuông cửa vang lên, Dụ Diên đứng dậy nhìn qua mắt mèo trên cửa, là Lô Tu Hòa đã trở về.

Quần áo Lô Tu Hòa mặc trên người có vẻ xộc xệch, áo khoác...hình như không phải cái trước đó từng mặc.

Cậu bạn nhìn thấy Dụ Diên, liền cảm thấy bản thân khổ biết bao nhiêu, lúc mở miệng lại là: "Tiểu Diên – -ông đây đời này cmn không bao giờ yêu qua mạng nữa! Cmn yêu qua mạng đều là lừa đảo!"

"..."

Quai Tú: "Giọng ai đó?"

"Bạn tôi về rồi, tôi cúp máy đây." Nói xong, Dụ Diên trực tiếp cúp điện thoại, hỏi người trước mặt, "Sao vậy? Áo khoác này của ai?"

Câu này trực tiếp chọc thẳng vào chỗ đau của Lô Tu Hòa: "Một tên lừa đảo chết tiệt!"

"Cậu bị lừa?" Dụ Diên hỏi, "Lừa cậu cái gì?"

"Lừa..." Lô Tu Hòa ngập ngừng, nghiến răng nghiến lợi nói, "Lừa trái tim thiếu nam hai mươi tuổi ngây thơ trong sáng yêu đời ông đây."

"..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play