"Ổn hơn chút nào không?" Phỉ Tì ngẩng đầu, răng nanh có chút không tha mà rời khỏi tuyến thể của Hà Hoan.

Hà Hoan nhịn không được thở dài một tiếng, cả thể xác và tinh thần đều cảm thấy thoả mãn khó có thể miêu tả được.

Này cùng với thoả mãn sau khi vui thích hoàn toàn bất đồng, y như được tắm trong ánh nắng ấm áp, nội tâm yên tĩnh nhẹ nhàng.

"Khá hơn nhiều rồi." Hà Hoan vẫn dựa vào ngực hắn, nhắm hai mắt lại, thần thái thả lỏng như sắp ngủ.

Chỉ cần Phỉ Tì còn ở bên cạnh, y vẫn luôn có cảm giác an toàn tuyệt đối.

Bởi vì mang thai, lại còn tách ra trong khoảng thời gian này, nhu cầu của Hà Hoan đối với tin tức tố của Phỉ Tì càng ngày càng tăng.

Dựa theo cách nói của bác sĩ, một là sau khi omega mang thai, vì tăng cường cảm giác an toàn, sinh lý của omega sẽ sinh ra một loại hoocmon kíc.h thích alpha, ý đồ tìm kiếm sự bảo vệ.

Hai là em bé trưởng thành không thể thiếu sự quan tâm của người cha, tin tức tố của alpha có thể mang đến cảm giác an toàn cho em bé, làm em bé khỏe mạnh trưởng thành.

Vừa rồi Phỉ Tì thình lình hôn môi y, đó là vì bồi thường cho mấy ngày qua thiếu hụt tin tức tố trấn an.

Hắn rũ mắt, lẳng lặng nhìn Hà Hoan dựa vào lòng hắn.

Hà Hoan hiếm khi ngoan ngoãn dựa vào người như vậy, đa số thời điểm y ngoan ngoãn thuận theo đều là giả vờ, chứ thật chất y là một con hồ ly linh hoạt nhạy bén, luôn có thể dễ dàng làm người khác thả lỏng cảnh giác, sau đó công khai trốn đi.

Hắn đã trải qua chuyện như vậy quá nhiều lần, thậm chí còn có thể coi là kinh nghiệm phong phú.

Nhớ tới lần đắc tội Hà Hoan rồi bị kéo đen hơn một tuần trước, Phỉ Tì vừa tức lại vừa tràn đầy bất đắc dĩ.

Hắn thậm chí không dám tưởng tượng, nếu không phải mang thai, hơn nữa gia tộc Kolan còn làm ra chuyện này, cũng không biết bao lâu nữa mới có thể nhìn thấy Hà Hoan.

Quả nhiên, Hà Hoan rất nhanh liền tỉnh lại khỏi sự thoải mái.

Phỉ Tì muốn y dựa vào ngực hắn thêm chút nữa: "Em nghỉ ngơi thêm chút nữa không?"

"Không được, còn có chuyện quan trọng phải làm." Hà Hoan rời khỏi ôm ấp.

Hấp thụ đủ tin tức tố, ảnh hưởng của Phỉ Tì cũng dần giảm xuống, so sánh với vừa rồi, tinh thần của Hà Hoan bây giờ phải gọi là dư thừa.

3

Phỉ Tì nắm tay Hà Hoan: "Để tôi xử lý những việc này cho."

Hắn tự nhận là hiểu biết tính cách của Hà Hoan, khẳng định là sẽ đòi lại gấp trăm nghìn lần gia tộc Kolan.

"Những chuyện anh có thể làm vì tôi anh đã làm xong rồi." Hà Hoan từ chối rất dứt khoát: "Tiếp theo để tôi hoàn thành nhiệm vụ của mình đi."

Phỉ Tì nhíu mày: "Tôi cũng không phải là cảm thấy em không thể giải quyết, nhưng mà em đang có em bé, vẫn nên cẩn thận một chút vẫn tốt hơn. Chuyện này tôi sẽ cho em một câu trả lời vừa lòng."

Hà Hoan chăm chú nhìn Phỉ Tì, nói như vui đùa: "Tôn nghiêm và danh dự của một người, chỉ có thể dựa vào bản thân tự bảo vệ. Bất kì kẻ lười biếng nào ỷ lại vào người khác, phồn vinh thu hoạch được cũng chỉ là giả dối, là đám mây trên bầu trời."

1

Phỉ Tì thở dài một tiếng, giơ tay xoa đầu y: "Tương lai giữa tôi và em tuyệt đối không phải là phồn vinh giả dối, càng không phải là đám mây trên bầu trời. Nếu hai người tin tưởng ỷ lại lẫn nhau, có thể là lựa chọn không tồi."

Hà Hoan nhịn không được nở nụ cười: "Có vẻ như tương lai rất đáng mong chờ."

Khoé môi Phỉ Tì cong lên: "Tôi chỉ chờ mong tương lai có em, cùng với con của hai ta."

"Như vậy, bây giờ tôi cần đi dọn sạch chướng ngại vật ngăn cản tương lai tốt đẹp của hai ta." Hà Hoan nghiêng đầu, hỏi hắn: "Anh cảm thấy sao?"

Phỉ Tì bất đắc dĩ, cười: "Em thắng."

Hà Hoan: "Dẫn đường."

Hai người đi qua sau lưng những phóng viên canh chờ ở cổng lớn từ trước, ngoại hình đáng chú ý của cả hai rất nhanh đã bị phóng viên mắt sắc nhận ra.

"Là Hà Hoan! Cậu ta xuất hiện rồi!"

"Bên cạnh cậu ta còn có một alpha! Người kia là ai vậy, thật đẹp mà, mau, mau chụp ảnh!"

"Mau đuổi kịp, bọn họ sắp rời đi rồi kìa!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play