Nhưng Hứa Nguyện vẫn nghiêng đầu đi không nhìn hắn.
132.
Tạ Thời Vũ chợt nổi điên xé nát tấm ảnh rồi ném ra ngoài cửa sổ.
Văn phòng của hắn ở tầng 11.
Hắn thờ ơ nhìn ảnh chụp Hứa Nguyện lượn lờ trên không trung rồi rơi xuống.
“Em không muốn nhìn tôi.” Hắn nhắm mắt lại, dang tay ra, cảm nhận làn gió thoáng nhẹ, vờ như ôm lấy Hứa Nguyện: “Em không muốn nhìn tôi.” Hắn lặp lại lần nữa, như đang tức giận, oán trách.
“Tôi cũng chẳng cần em.”
Hắn mở to mắt, lặp lại:
“Tôi không cần em, Hứa Nguyện.”
133.
Tan tầm, hắn dành cả một đêm để tìm tấm ảnh đó trên bãi cỏ ở tòa nhà phụ cận.
134.
Ở nhà không có Hứa Nguyện dịu dàng, không có bữa cơm nóng hổi, ánh đèn ấm áp.
Hắn bước vào bóng tối, nhưng không muốn bật đèn lên.
Hắn không dùng bữa tối mà đi thẳng vào phòng chứa đồ. Hơi thở của người thương chầm chậm vây quanh hắn.
Ngày càng nhạt nhòa.
“Ngủ ngon nhé.” Âm thanh của Hứa Nguyện nhẹ nhàng vang bên tai hắn.
“Bao giờ em mới về nhà?” Tạ Thời Vũ hỏi.
Hứa Nguyện không đáp lại hắn.
“Tôi nhớ em lắm.”
“Nhớ bữa cơm em làm, hoa cỏ em chăm, dáng em cười, bao giờ em mới về vậy?” Hắn lại hỏi, nghe giọng hơi kích động, cố chấp: “Em không chết đúng không.” Nếu không thì tại sao vẫn luôn nói chuyện với hắn chứ?
Căn phòng trống rỗng, chỉ vang lên giọng nói của một người.
Như đang chế giễu sự muộn màng của hắn, sự ảo tưởng của hắn.
“Ngủ ngon nhé.” Tạ Thời Vũ đáp lại khoảng không, chúc Hứa Nguyện ngủ ngon, giọng khô khốc.
Hắn hôn lên tấm ảnh của cậu, chìm vào giấc ngủ trong phòng chứa đồ.
135.
Buổi đêm se se lạnh. Cửa sổ còn mở toang.
Tôi làm bộ mình đang ngồi trên bệ cửa sổ, vờ như che chắn cho ngài ấy chút gió.
136.
Hôm nay, Tạ tiên sinh vẫn giống như một chú chó nhà tang.
Sau khi tôi qua đời, thân phận của chúng tôi như tráo đổi cho nhau.
Nhưng ngài ấy không đợi được người chủ của mình.
——————
(*) Ánh trăng đêm nay thật đẹp. – 月が綺麗ですね – Tsuki ga kirei desu ne.
Câu này bắt đầu từ một câu chuyện (không biết có thật không) liên quan đến nhà văn lớn của Nhật – Natsume Soseki. Lúc ông là giáo viên tiếng Anh, nhìn thấy học sinh phiên dịch “I love you” thành “Tôi yêu bạn”, ông cảm thán người Nhật có ai treo chữ yêu đầu môi đâu, vậy là ông phiên dịch thành “Ánh trăng đêm nay thật đẹp.” Như vậy người Nhật cũng sẽ hiểu.
Cách giải thích đơn giản hơn thì chắc nhiều bạn biết rồi. “Thích” phát âm là Suki, “trăng” là Tsuki.
Còn một cách phân tích nữa, đó là những thứ đẹp đẽ thì bạn luôn muốn chia sẻ cùng người mình thích.
..
– Cre: Linh Lung Tháp –
——————
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT