*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Khi Mộ An An thờ dài, đã vào nhắn tin riêng với Người giàu nhất thế giới, hỏi làm thế nào để nhận được vé vào buổi vũ hội mặt nạ?
Bên kia không trả lời ngay lập tức, tin tức vẫn ở trạng thái chưa đọc.

Mô An An môt bên đoc môt số tin
tức ở phía sau của Weibo Người giàu nhất thế giới.

Cùng lúc đó, ờ phòng của Thất gia phía đối diện bên kia cửa.

Thất gia mới vừa tắm rửa xong, liền thay một bộ đồ mặc nhà.

Tóc còn ướt, tóc mái xõa tự nhiên che đi đôi mắt sâu thẳm, che đi không ít sự sắc bén.

Miệng cắn điếu thuốc, nhưng vẫn chưa châm lửa.

La Sâm bước vào phòng Thất gia ở hai phút trước, trong tay cầm
iPad, đang báo cáo chuyến đi đến thủ đô với Thất gia.

La Sâm: “Về vũ hội mặt nạ ngày mốt, Thất gia có dẫn theo tiểu thư An An không?”
Tông Chính Ngự: “không”

La Sâm: “Thất gia, đây là sự sắp xếp của lão gia, chỉ sợ lão gia ờ bên kia…”
Tông Chính Ngự nhíu mày.

Bệnh tình của lão gia mới vừa ổn định, vấn đề nhồi máu cơ tim là không thể kích thích nhất.

Nhưng tính tình của lão gia rất nóng nảy, nếu không hài lòng sẽ bùng nổ lên liền.

Cuối cùng, Thất gia xua tay, coi như ngầm chấp nhận chuyện này.

La Sâm làm bản ghi chép, rồi tắt màn hình iPad: “Đây lả hành trình của thủ đô, nếu như Thất gia không có vấn đề gì khác, tôi bây giờ đi báo với tiểu thư An An thời gian ngày mai rời khỏi Ngự Viên Loan.


Theo quy trình thông thường, La Sâm nên rời đi ngay sau khi báo
cáo công việc.

Nhưng hôm nay, La Sâm có chút do dự.

Do dự vài giây, La Sâm mới mở miệng: “Thất gia, có một việc.


Tông Chính Ngự hung hăng ngước mắt lên, ánh mắt sắc bén.

La Sâm cực kỳ áp lực: “Thuộc hạ cảm thấy, ngài và tiểu thư An An gần đây có chút kỳ lạ.


Ánh mắt Tông Chính Ngự càng sắc bén hơn.

Cái trán La Sâm mồ hôi lạnh đã bắt đầu chảy ròng ròng, hắn đột nhiên hối hận khi bắt đầu điều này.

Nhưng bởi vì đã bắt đầu, cho nên đành phải bất chấp nguy hiểm tính mạng nói tiếp: “Mấy năm trước, ngài cưng chiều tiểu thư An An, nhưng cũng không kiêng dè ôm cô ấy hoặc những hành động thân mật khác, nhưng không biết bắt đầu khi nào, tiểu thư An An chủ động gần gũi với ngài, ngài không chỉ cỏ cự tuyệt, mà thậm chí biểu cảm cũng không có bình thường.


Câu nói kế tiếp, La Sâm càng nói càng áp lực: “Mà tiểu thư An An thiếu cảm giác an toàn, ngài mỗi lần cự tuyệt hành động thân mật, điều đó sẽ khiến cô ấy cảm thấy mất mát và buồn bã, Đường đại tiểu thư chính là một ví dụ tốt nhất, trong thời gian đó tâm trạng của tiểu thư An An thật sự rất tệ.



Sau khi La Sâm nói xong một đoạn dài, lưng của hắn đều đã lạnh toát.

Hắn cúi đầu, ở trong trạng thái chờ đợi án tử hình.

Nhưng mà, Thất gia ở trước mặt
không hề nói lời nào, La Sâm không dám hỏi, cũng không dám ngẩng đầu nhìn biểu cảm của Thất gia, nhưng có thể cảm giác được, khí tức của Thất gia rất lạnh!
Khiến cho La Sâm ở trong lòng càng thêm thấp thỏm.

Không biết qua bao lâu.

Đối với La Sâm mà nói, mỗi phút im lặng đều là đau khổ.

Cuối cùng…
“Đi xuống đi.

” – Giọng nói lạnh như băng của Thất gia rơi xuống, đối với La Sâm mà nói, như nhận được đại xá.

Hắn không dám chừ chút thêm một chút nào, sau khi “vâng” xong, lập tức xoay người rời đi.

“Chờ đã.

” – Hắn mới vừa đi được hai bước, giọng nói của Thất gia
lại vang lên lần thứ hai, cả người La Sâm liền căng cứng.

Hắn cứng ngắc quay đầu lại: “Thất gia, ngài nói đi.


Tông Chính Ngự: “Không cần báo với con bé.


La Sâm sửng sốt ba giây, thì mới hiểu được.

Ý của Thất gia đây là, hắn không cần báo cho tiểu thư An An, về thời gian ngày mai khởi hành.

La Sâm cung kính đáp lại:
“Vâng!”
Trả lời xong, La Sâm lúc này mới cứng nhắc rời khỏi phòng của Thất gia.

Ngay khi cánh cửa được đóng lại, La Sâm ngay lập tức hít thở sâu, đôi chân có chút mềm nhũn.

Lúc hắn chưa tốt nghiệp, đã được Thất gia lựa chọn, khi tốt nghiệp xong liền lập tức đi theo bên người,
Tại đây có hình
.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play