Bác sĩ Cố lần đầu tiên nhìn thấy cô giả dạng Tông Thất, ánh mắt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc.

Loại thiếu niên phóng túng này,vừa nhìn thấy liền khiến lòng người ta ngứa ran.

Mộ An An bước tới chỗ bác sĩ cố, học được giọng điệu của tóc xoăn, ném ra sáu chữ: “Đừng yêu anh trai đây, không có kết quả đâu.


Bác sĩ Cố: …
“Tiểu thư An An, có cần tôi chụp ảnh cô cho Thất gia xem không?”
“Yên tâm, chú ấy từng thấy rồi.

” – Mộ An An không bị bác sĩ cố đe dọa chút nào: “Thất gia chỉ là không thích tôi dính líu đến người của Giang gia, chú ấy cũng không có nhiều ý kiến về việc tôi giả nam, đua xe cho lắm.


Ngoại trừ chuyện của Giang gia,
Tông Chính Ngự rất dung túng Mộ An An, hoàn toàn không có chừng mực.

Nhưng nếu dính dáng đến Giang gia, sự trừng phạt của Thất gia cũng vô cùng nghiêm khắc.

“Đinh đong.


Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên phá tan suy nghĩ của Mộ An An, đồng
thời, cũng cũng chấm dứt cuộc nói chuyện giữa Mộ An An và bác sĩ cố.

Trước khi ra mở cửa, Mộ An An nhắc nhờ:”Nói chuyện cẩn thận một chút.


Nói xong, lại nhìn A Nhất và những vệ sĩ khác: “Gọi tôi là Thất ca.


Mấy chục vệ sĩ chỉ có nhiệm vụ nhận lệnh, còn lại cũng không có hỏi nhiều vô nghĩa, thậm chí ngay cả ánh mắt dư thừa cũng không có.

Rất chuyện nghiệp.

Mộ An An thản nhiên đi ra mở cửa.

Nhưng khi nhìn thấy người ở cửa, vẻ
mặt của cô rât ngạc nhiên.

Người đứng ở cửa đúng là Lượng Lượng.

Nhưng lúc này Lượng Lượng đang mặc đồ nghề có logo tiệm sửa xe, áo bó sát người màu đen, quần yếm màu xanh quân đội và trên mặt còn dính không ít dầu nhớt.

Điều này rõ ràng là vội chạy từ ga ra tới đây, ngay cả thời gian rửa mặt thay quần áo cũng không có.

“Sao cậu không thay quần áo vậy?” -Mộ An An hỏi.

vẻ mặt Lượng Lượng vô cùng nghiêm túc: “Không kịp, tôi sợ là anh đi ròi, nên liền chạy tới đây.


Mộ An An tránh đường, để Lượng Lượng bước vào.

Lượng Lượng định nói với Mộ An An về những tin tức mới nhất về du thuyền, kết quả khi nhìn thấy một đám vệ sĩ tràn đầy khí thế ở trong phòng, hắn liền sửng sốt.

Hắn bất giác liền nhìn về phía Mộ An An.

Mộ An An nhún vai, bất cần đời gãi gãi mái tóc bạch kim của mình: “Tôi đã nói với cậu, tôi ở bên này có người
mà.

“Giang Phong muốn trị tôi, cũng không nhìn xem thân phận của ông đây là gì, quả thực là tự tìm nhục nhã.


Mộ An An rất khinh thường.

Lúc này, cô không có bất kỳ kế hoạch nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play