Bất quá chỉ là không ưa mấy chuyện giải thích phức tạp thôi nha, vậy mà cũng có thể bay đến vấn đề trí lực nữa là sao.
Tuyên Nhược Phong nói với mẫu thân: “Mẹ, người hãy mở ngăn tủ tầng dưới cùng, bên trong có một cái ngăn bí mật con có cất giấu một lọ...... Linh Thủy.”
Đồng San San nghe vậy, khom người tiến lên, ở bên trong ngăn tủ tìm kiếm.
Tuyên Hách biểu tình nghi hoặc: “Tiểu Phong, Linh Thủy là thứ gì?” Hắn chưa từng nghe qua loại dược này bao giờ.
Tuyên Nhược Phong thái độ vô cùng thành khẩn, ánh mắt càng thêm chân thành tha thiết, không có một tia dấu diếm: “Chính là nhờ Linh Thủy này giúp con kích phát tiềm năng, hơn nữa trong cơ thể của con đúng là đã không còn Linh Năng nữa, ngược lại có được một thân Linh Lực. Hơn nữa con còn phát hiện Linh Lực có thể chuyển hóa thành bất cứ loại Linh Năng nào.”
Tuyên Hách nghe vậy biểu tình càng thêm khiếp sợ, Tuyên Nhược Phong sợ đối phương không tin, cố sức lật ngửa lòng bàn tay.
Kim châm màu vàng, Linh Năng màu xanh lục, thủy cầu màu lam, hỏa cầu nóng rực, thổ nhưỡng màu nâu, lưỡi đao gió sắc bén, dòng điện quang quấn quanh ngón tay ti ti......
Tuyên Nhược Phong đem linh lực chuyển hóa thành bảy loại Linh Năng, từng cái bày ra.
Tuyên Hách biểu tình đã hoàn toàn ngây ngốc, đứng như trời trồng ở mép giường, hắn không thể tin mà nhìn Tuyên Nhược Phong đem bảy loại Linh Năng linh hoạt thi triển ra, sau khi kích động khiếp sợ qua đi, ánh mắt Tuyên Hách lại tỏa sáng đến kinh người. Sắc mặt Đồng San San cũng không khá hơn là bao, vừa không thể tin vừa mừng rỡ như điên, suy nghĩ trở nên lộn xộn, nàng lại rất nhanh cảm thấy cái lọ trong tay nặng nề vô cùng. Tuyên Hách cũng phát hiện ra một lĩnh vực nghiên cứu mới làm hắn rất vui vẻ, nhưng càng nhiều là an nguy của con trai hắn.
Hai vợ chồng nhanh chóng nhận ra, chuyện này nếu bị ngoại giới biết, như vậy bảo bối nhi tử của bọn họ chỉ có thể bị đưa vào Viện Nghiên Cứu. Cái ý tưởng này làm toàn thân hai người lập tức lạnh xuống, Đồng San San càng hy vọng đồ vật trong tay chưa bao giờ xuất hiện.
Đối mặt với sự lo lắng của cha mẹ, Tuyên Nhược Phong chưa bao giờ nghĩ rằng bọn họ sẽ vì một lọ Linh Thủy này mà từ bỏ đứa con trai là hắn đây.
Tuyên Nhược Phong tiếp tục nói: “Thứ này con đã uống một lọ, hiện tại cũng chỉ dư lại duy nhất một lọ này. Con không hy vọng thứ này bị người ngoài biết được, ngay cả các ca ca tốt nhất cũng đừng nói cho bọn họ. Không phải con không tin các ca ca, mà là con sợ bọn họ sẽ nhận họa sát thân. Cho nên...”
Tuyên Nhược Phong biểu tình khó xử, Tuyên Hách từ trong tay của thê tử tiếp nhận cái lọ chỉ có 200ml Linh Thủy kia, “Tiểu Phong, thứ này có thể đưa cho cha nghiên cứu được hay không?”
Tuyên Nhược Phong ngoan ngoãn gật đầu: “Đương nhiên có thể, còn có, con ngày đó nhỏ một giọt vào hồ nước dùng để tưới cây, phát hiện Hoa Thủy Tiên trong viện lớn lên đặc biệt tốt, chung quanh thậm chí còn mọc ra cỏ dại. Hơn nữa con cũng phát hiện một lần con nhỏ vào cổ chân bị thương, vết thương so với người bình thường khép lại càng nhanh. Cho nên con mới cảm thấy tay chân của con hẳn sẽ không có vấn đề gì.”
Đồng San San ngồi trở lại mép giường thở dài: “Khó trách con nói sẽ không trở thành phế nhân, nguyên lai là bởi vì cái này. Tiểu Phong, thứ này con là từ đâu có được?” Đồ tốt như vậy làm sao được nhi tử gặp phải? Hơn nữa phân tích lại kỹ càng nàng cũng đã nhận ra những lời nói của nhi tử kỳ thật có lỗ hổng.
“Cái này là con từ nhà xưởng bỏ hoang có được, vào cái ngày mà Đường tướng quân đưa con trở về.” Tuyên Nhược Phong nhắc tới Đường Cẩn Phong cũng là bất đắc dĩ. Rải ra một lời nói dối, thì nhất định phải dùng thật nhiều lời nói dối khác để che đậy là đạo lý mà hắn vô cùng minh bạch. Hơn nữa nhắc tới Đường Cẩn Phong không những có thể gia tăng một ít tính chân thật, mà còn là cách vô cùng hữu hiệu để ức chế lòng hiếu kỳ của cha mẹ.
Quả nhiên, vừa nghe đến danh hào Đường Cẩn Phong hai vợ chồng rất thức thời không truy cứu tiếp vấn đề này nữa. Ai kêu bọn họ không có can đảm đi tìm Đường tướng quân chứng thực, hơn nữa Tiểu Phong ngoan ngoãn như vậy, chuyện dấu diếm bọn họ hình như cũng không nhiều lắm, bọn họ không cần phải miệt mài tra hỏi làm chi, nói nhặt được thì là nhặt được đi.
Tuyên Nhược Phong tiếp tục mở miệng, biểu tình lo lắng nói: “Hoa Thiện đi tìm con là hy vọng con có thể nói cho hắn biện pháp kích phát tiềm năng. Nhưng mà con hiện tại chỉ có một lọ Linh Thủy này, nếu cho hắn, chỉ sợ những người khác sẽ không dễ dàng cam chịu.”
Đồng San San vỗ vỗ đầu của Tuyên Nhược Phong, cười nói: “Cái này Tiểu Phong không cần lo lắng, cha của con đã nghiên cứu ra Thuốc thử AP kích phát tiềm năng. Tuy rằng rất tiếc không thể sử dụng ở trên người của con, nhưng mà Thuốc thử AP chính là vì con mà nghiên cứu, có thể giúp con che giấu bí mật trên người thì mẹ và cha cũng không uổng phí tìm kiếm nhiều năm như vậy.”
Giọng nói mềm nhẹ khiến cho tâm tình người nghe được an ổn, nhưng Tuyên Nhược Phong lại cảm thấy yết hầu ứ nghẹn.
“Cho nên cha mẹ vốn không phải đi du lịch, mà là vì con?”
“Đó là đương nhiên, hiện tại Thuốc thử AP đã nghiên cứu chế tạo thành công, cha mẹ từ nay sẽ không đi nữa.” Tuyên Hách vẻ mặt kiêu ngạo, nghĩ đến việc mình có thể phá giải nan đề trăm năm, với hắn mà nói không chỉ là bằng chứng khẳng định trình độ y thuật mà còn là tấm lòng của hai vợ chồng hắn đối với nhi tử.
Tuyên Nhược Phong rất hoài nghi liếc mắt song thân: “Thật vậy chăng?”
“Đương nhiên là thật.”
“Nhưng một khi đã như vậy, hai người như thế nào còn chạy đến Sao Thủy đi mua Mỹ Nhân Ngư? Mỹ Nhân Ngư hai người đã mua được rồi sao?”
Đồng San San nghe nhắc tới Mỹ Nhân Ngư tựa như bị pháo đốt sau mông, lập tức tức giận bất bình nói: “Một tiểu Ngư còn non nửa chết nửa sống mà đòi tới 500.000 điểm tín dụng? Lừa ai đây?” Cái tên Giao Nhân kia muốn thừa lúc nàng không biết giá cả thị trường đòi lấy thứ như vậy đi lừa gạt nàng?.
Đề tài nói chuyện vốn nghiêm cẩn bỗng nhiên có chút trẻ con, Tuyên Nhược Phong bất đắc dĩ, không dấu vết kéo trở về: “Hai người mua Mỹ Nhân Ngư là bởi vì thuốc thử yêu cầu sao?”
Đồng San San cười gượng hai tiếng, có chút chột dạ: “Đương nhiên không phải cho cha mẹ, chỉ là muốn tìm cho con một món quà sinh nhật.”
Tuyên Nhược Phong ngẩn người, ánh mắt sâu thẳm nhàn nhạt nhìn chăm chú vào mẫu thân: “Mẹ, sinh nhật của con đã qua tới ba cái nửa tháng rồi.”
Hai vợ chồng càng thêm xấu hổ, Tuyên Hách vội vàng giúp thê tử nói tiếp: “Tiểu Phong, sinh nhật của con đương nhiên cha mẹ nhớ rõ, nếu không cũng sẽ không đi Sao Thủy tìm cho con quà sinh nhật. Còn nhớ khi còn nhỏ con nói muốn cưới về Mỹ Nhân Ngư nha.” Chỉ tiếc, Tiểu Phong hiện tại lại muốn gả ra làm thê tử nhà người ta, ai...... một lời khó nói hết.
“Vậy cha mẹ cũng mua sao? Nhân Ngư nửa chết nửa sống con cũng không có hứng thú.”
“Mua cái trứng!” Tuyên Hách vội vàng nói, dường như sợ Tuyên Nhược Phong không cao hứng.
Nếu không phải biết rõ người cá dùng phương thức đẻ trứng để sinh sản, hắn sẽ cho rằng phụ thân đang dùng mấy lời thô tục mà hét vào mặt hắn.
Tuyên Nhược Phong: “......”
Hơn nữa nếu không có cơ thể mẹ, trứng của Mỹ Nhân Ngư căn bản là không thể ấp ra được.
Đang lúc Tuyên Nhược Phong muốn hỏi cha mẹ có hay không đem cơ thể mẹ về cùng.
Đồng San San chậm rãi mở miệng: “Chúng ta tổng cộng mua mười trứng, cha con nói, ông ấy có thể ấp ra.”
Tuyên Nhược Phong: “......” Cho nên đại ý chính là không mua cơ thể mẹ về cùng, Tuyên Nhược Phong không thốt nên lời, xem ra mấy quả trứng đó hắn chỉ có thể đem ra xào ăn.
Đề tài lần thứ hai bay xa......
Tuyên Nhược Phong lần này gọn gàng dứt khoát, nhìn về phía phụ thân dò hỏi: “Cha, Thuốc thử AP nếu đã nghiên cứu ra, vậy kế tiếp cha tính làm như thế nào?”
Tuyên Hách cùng Đồng San San liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên chưa hề nghĩ tới Thuốc thử AP nghiên cứu ra rồi thì sẽ làm sao? Cứ như vậy đem nghiên cứu của bọn họ công bố ra ngoài, bọn họ không cam lòng nha?! Bọn họ hao phí mất 15 năm, hy sinh thời gian ở chung cùng con cái chỉ vì muốn cứu Tiểu Phong, bọn họ vì hài tử của mình mới có thể nỗ lực hết sức như thế. Nhưng hiện tại, Tiểu Phong lại bị người ta phế bỏ tứ chi, hai vợ chồng làm sao có thể cam tâm? Từ thời khắc bọn họ một lần nữa đặt chân lên Lam tinh kia, bọn họ nhận được quá nhiều món quà bất ngờ từ “Người xưa” rồi, ngay cả những đồng sự từng bị trượng phu từ mặt cũng sôi nổi gọi điện thoại tới dò hỏi. Ngôn ngữ ý tứ không gì ngoài chuyện nếu bọn họ nghiên cứu ra Thuốc thử AP rồi, thì tức là đã có cống hiến to lớn đối với nhân loại, vậy còn chần chờ gì mà không hào phóng đem đồ vật công bố ra ngoài.
Tiêu tốn 15 năm thời gian nghiên cứu nói công bố liền công bố? Kể cả khi nhi tử của bọn họ vừa bị người ta phế đi tứ chi á hả?
Những người đó thật đúng là người si nói mộng, dù sao hai vợ chồng đã hạ quyết tâm, không ra cửa lớn, cửa sau không mở, xem thử người khác dùng cách gì để lấy chúng từ tay bọn họ?!
“Cha, thuốc thử này người có tính công bố ra ngoài hay không?”
Tuyên Nhược Phong nghi vấn, làm Đồng San San sắc mặt biến đổi: “Không được, bọn chúng đều đem con đả thương thành thế này, nếu muốn chúng ta công bố ra ngoài thì Lâm gia bắt buộc phải giá đại giới.”
Lâm gia đúng là cần trả một cái giá thật lớn, Tuyên Nhược Phong ở trong lòng u ám, trên mặt lại ra vẻ nghiêm túc: “Mẹ, những vết thương này con sẽ không nhận không, nhưng mà thuốc thử kia bắt buộc phải công bố ra bên ngoài.”
Tượng rụng đốt người, hắn không hy vọng cha mẹ sẽ gặp phải những chuyện giống như hắn. Nếu bị hương chính là hắn, hắn sẽ có biện pháp bảo vệ chính mình, nhưng nếu là cha mẹ bị người hãm hại hắn nên làm thế nào cho phải? Vốn dĩ Sư Tôn không có lưu lại bất cứ đan dược gì cho hắn cả.
Đồng San San nghe vậy ngơ ngác nhìn nhi tử: “ Con muốn làm như thế nào?”
“Đương nhiên là tìm mọi cách đòi lại chút tổn thất, tổng không thể để con chịu không một thân thương thế này đi.” Tuyên Nhược Phong cười khẽ, biết thái độ của mẫu thân chính là đã mềm lòng, “Cha, con cần phải biết phối phương của Thuốc thử AP.”
Tuyên Hách nhanh chóng đem tư liệu chia sẻ cho Tuyên Nhược Phong, Tuyên Nhược Phong mở quang não, trên màn hình nháy mắt xuất hiện tư liệu mà phụ thân gửi qua.
Tuyên Nhược Phong lẳng lặng nhìn bảy loại dược vật, mỗi một loại đều phi thường hiếm thấy, cha mẹ còn có thể làm ra được 10 phần đây quả thật là kỳ tích.
Hoa Mộc Nhai, là một loại hoa ăn thịt người tồn tại ở gần Khu Nguy Hiểm, sinh trưởng ở vách đá của sườn núi dốc đứng, xung quanh chưa đề cập tới có biến dị động thực vật bảo hộ, chỉ cần nhắc tới cái mồm to như bồn máu kia đã khiến cho người người khiếp sợ, từ trước tới nay chưa từng xuất hiện người nào có thể nguyên vẹn không tổn hao chút gì hái về. Tinh Hạch cấp tám của tang thi cấp tám, đây lại chính là đồ vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết, phải biết rằng hiện tại một con tang thi cấp năm thôi đã có thể khiến cho nhân tâm hoảng sợ, chứ chưa cần nhắc tới cấp tám. Hắc Khoáng Thạch nguyên dịch, là tài liệu quan trọng nhất trong việc chế tạo Linh Năng Cơ Giáp, cũng là thứ rất khó sưu tầm, bởi vì hiện tại chỉ có Cơ giáp của Đường Cẩn Phong là cái duy nhất trên đời được trang bị, hơn nữa phải từ bên trong Hắc Khoáng Thạch lấy ra nguyên dịch, này càng thêm trân quý; Tử Trân Châu của Trai Đỏ sinh sống ở đáy biển sâu trên Sao Thủy, tuy nói thứ này đối với những vị Linh năng giả có thực lực mạnh mẽ cũng không khó tìm, nhưng đây cũng là đồ vật cho dù có ra giá cao thế nào cũng không có người muốn bán. Hỏa Trùng, loài Trùng tộc không tính là hiếm thấy ở Trùng Tinh, thật ra cũng không khó tìm; mà nguyên liệu kế tiếp, Trái Tim Bạo Long?? Tuyên Nhược Phong không thể tưởng tượng được bên trong cư nhiên còn có Trái Tim Bạo Long, Bạo Long chính là thủ lĩnh đầu sỏ của 100 vị thủ lĩnh khủng long thuộc Long Tinh, cũng là loài khó đối phó nhất, không gì sánh nổi. Cha mẹ còn có thể bắt được quái vật này để moi tim? Khó trách cha mẹ lúc ấy ở Long Tinh ngây người suốt hai năm, là chỉ vì một trái tim. Thế mà cón có thứ càng kinh khủng hơn nữa, thổ nhưỡng của Hỏa Tinh? Tuyên Nhược Phong kinh ngạc nhìn về phía cha mẹ, Hỏa Tinh đến nay vẫn là nơi không có biện pháp thăm dò, cha mẹ làm thế nào bốc tới tay nhúm Hỏa Tinh thổ nhưỡng này?
“Hỏa Tinh thổ nhưỡng?”
Đồng San San kiêu ngạo hất cằm: “Cái này là ở Sao Mộc tìm được, một vị Linh Năng giả bảy sao bán cho chúng ta.” Nếu không phải bởi vì cái này, bọn họ không đến mức tiêu tiền phải cẩn thận tính toán tỉ mỉ, ngay cả Mỹ Nhân Ngư nhi tử thích cũng mua không nổi.
Tuyên Nhược Phong có thể hiểu ra, chỉ sợ Hỏa Tinh đã sớm không còn là tinh cầu bí ẩn nhất không ai biết được nữa rồi.
Nhìn thấy bảy loại tài liệu này cực kỳ khó tìm, Tuyên Nhược Phong sung sướng cười: “Thật tốt quá, cho dù có đem đồ vật giao ra, những nguyên liệu bọn họ có thể thu thập, tính ra cũng chẳng bao nhiêu.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT