Editor: Troiwfmas

Huynh đệ Tuyên gia cũng may mắn xem được cái video này, bất quá, bọn họ cũng không có phản ứng gì quá lớn, chỉ là Tuyên Nhược Phong có chút miệng lưỡi lưu loát mà thôi. Dù sao đối với Tuyên gia mà nói, chỉ cần chia tay thì sao cũng được.

Đường Cẩn Phong sau khi nhìn đến video, hơi thở sắc nhọn từ giữa chân mày nhẹ toát ra. Trước mặt hắn có thể tỏ ra vô tội nhu nhược đáng thương, như là một con mèo con vô hại. Nhưng thực tế, khi chọc phải nó, bị cắn trúng một ngụm cũng có thể làm ngươi đau tận xương tủy. Đường Cẩn Phong cười khẽ, đối với Tuyên Nhược Phong không khỏi sinh ra một chút hứng thú.

Tuy rằng Đường Minh tìm người ở trên diễn đàn bôi đen Tuyên Nhược Phong, nói Tuyên Nhược Phong bởi vì bi thương quá độ mới xuất ra lời lẽ ác liệt. Nhưng kết quả thì ngược lại, tuy rằng đại bộ phận mọi người cũng tin tưởng lời này, nhưng so với câu mắng phế vật kia, người ta vẫn thích xem Đường Minh bị chê cười hơn.

Đường Minh thấy sự tình càng làm càng hỏng bét, chỉ có thể âm thầm chịu đựng mua chuộc nhân viên quản lý, xóa cái video biến mất khỏi diễn đàn, thậm chí, ở nơi khác cũng không cho xuất hiện.

Vào buổi tối, Đường Minh tức giận đỏ mắt liên lạc quang não với Tuyên Nhược Phong.

Thời điểm Tuyên Nhược Phong nhận được yêu cầu nói chuyện của Đường Minh, theo bản năng là muốn cắt đứt, nhưng mà, sau khi đem quả nho màu tím sẫm như viên đá quý hắc sắc ăn xong xuôi, Tuyên Nhược Phong nâng lên mi mắt, bấm nút chấp nhận.

Trên quang não, Đường Minh tuấn nhan âm trầm, nhìn Tuyên Nhược Phong với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.

Biết được Đường Cẩn Phong cũng không có nghi ngờ gì mình, Tuyên Nhược Phong tâm tình rất tốt, khóe môi hồng nhạt khẽ nhếch: “Có chuyện gì?”

Thấy Tuyên Nhược Phong biểu tình không kiên nhẫn, khóe miệng tươi cười như mang theo sự châm chọc, Đường Minh ánh mắt ám trầm dần dần lây nhiễm màu lửa đỏ: “Video trên diễn đàn là thật hay giả?” Cho dù hắn biết rõ video là thật, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý nghĩ đó chỉ là giả, hắn muốn Tuyên Nhược Phong chính miệng nói ra video là giả. Như vậy, hắn cũng có thể nhặt về một chút mặt mũi.

Tuyên Nhược Phong lấy khăn lau lau tay, từ đầu tới cuối vẫn chưa liếc mắt nhìn Đường Minh lấy một cái, ngữ điệu chậm rãi: “Anh đoán xem!”

Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, Đường Minh cả giận nói: “Tuyên Nhược Phong, tôi là phế vật? Cậu cũng không nhìn lại xem mình là cái thứ gì?”

Đường Minh lên cơn giận dữ, Tuyên Nhược Phong vẫn như cũ không dao động, chậm rãi ngẩng đầu ngáp một cái, đối với Đường Minh thái độ cực kỳ qua loa: “Tôi là phế vật là chuyện mọi người đều biết, nên họ có nói như thế nào thì tôi cũng không sao cả. Nhưng còn anh, Đường tướng quân ở thời điểm bằng tuổi anh đã là sơ cấp bốn sao, nhưng anh hiện tại vẫn là sơ cấp ba sao, không phải phế vật thì là cái gì?”

Vậy mà dám……

Đường Minh lửa giận dâng lên mặt, cánh mũi phập phồng, môi cũng hơi run rẩy, khuôn mặt vì tức giận mà trở nên vặn vẹo: “Tuyên Nhược Phong, cậu làm tốt lắm!” Chỉnh không chết Tuyên Nhược Phong, hắn liền không mang họ Đường.

“Nếu không còn chuyện gì khác, tôi ngắt đây.” Tuyên Nhược Phong mắt đào đều là ý cười, giống như chỉ cần Đường Minh càng tức giận hắn lại càng vui vẻ, trên thực tế cũng chính là như thế.

Đường Minh sẽ tức giận như vậy, Tuyên Nhược Phong chưa từng nghĩ tới, như thế có thể chứng minh, Đường Minh so bất luận kẻ nào đều muốn được được Đường Cẩn Phong tán thành nhất, muốn được trở nên nổi bật.

Tuyên Nhược Phong hừ lạnh một tiếng, treo quang não, Đường Minh lúc này có lẽ đã hận không thể giết chết hắn rồi, tuy rằng trả thù là việc được ưu tiên, bất quá việc này hắn cũng không phải không có chỗ bất lực, nếu đã có cơ hội thì làm luôn đi. Miễn cho tới lúc qua lại với Đường Cẩn Phong thì tên Đường Minh kia lại nhảy ra quấy rối, hiện tại đem đối phương giải quyết cũng tốt.

Biết Đường Minh muốn buộc hắn thôi học, Tuyên Nhược Phong trào phúng gợi lên khóe miệng, ngây thơ!

Đường Minh đời trước không có biện pháp khiến hắn thôi học, đời này đương nhiên cũng không có khả năng như vậy.

Đường gia gia nghiệp rộng lớn, hậu thuẫn tuy mạnh, bất quá, những cổ đông cấp cao của Tinh Hoa Quý Đình học viện quan hệ vừa rắc rối vừa phức tạp, cho dù có xảy ra sự kiện diễm chiếu kia cũng không ai dám buộc hắn thôi học, trừ phi là do hắn tự nguyện. Nếu đã không xảy ra sự kiện diễm chiếu, Tuyên Nhược Phong lại càng khó có thể theo ý Đường Minh mà nghỉ học. Đương nhiên, chỉ cần tranh chấp giữa các học sinh không ảnh hưởng đến lợi ích học viện, thì những cổ đông cấp cao cũng sẽ không quản. (Sự kiện diễm chiếu mà tác giả nhắc tới là việc đời trước ẻm bị tung clip giường chiếu đó ạ - mà mình thấy để từ này nó hay hơn)

Tuyên Nhược Phong biết, lần này trở lại trường học, chỉ sợ có không ít người muốn phân hàng mà đứng. Đây là cái thế giới lấy Linh Năng làm trọng, học sinh trong học viện tranh chấp cũng có không ít thế lực nhúng tay vào, nếu Thịnh Tông cùng Vạn Thiên Sở cùng hắn phân rõ giới hạn, vậy hắn ở trường chỉ sợ cũng không ở lâu được.

Bất quá, như vậy mới thú vị không phải sao, đem vui sướng của mình thành lập ở trên sự thống khổ của người khác, đây chính là phong cách hành sự của Tuyên Nhược Phong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play