Linh Năng cơ giáp, có thể nói đó là cơ giáp phát huy tối đa tiềm lực Linh Năng của người điều khiển, thậm chí có thể tiến vào khu Nguy Hiểm.
Nếu không có sự xâm lấn của tinh cầu khác, nhân loại cũng không nghĩ ra biện pháp chế tạo cơ giáp ngăn địch. Tuy nhiên, khi nhân loại cho rằng có thể dùng cơ giáp càn quét tang thi cùng động thực vật biến dị trong khu Nguy Hiểm, thì khu Nguy Hiểm hung hăng quất trả bọn họ một roi, nói cho nhân loại biết rằng dùng cơ giáp không thể xâm nhập khu Nguy Hiểm, muốn càn quét khu Nguy Hiểm nhân loại chỉ có thể mang thân xác tiến vào.
Dưới tình huống thù trong giặc ngoài, nhân loại chỉ có thể để mặc khu Nguy Hiểm lớn mạnh mà tập trung ngăn địch nhân từ tinh cầu khác xâm lấn, chờ đợi đến lúc cùng bọn ký kết Hiệp ước ngưng chiến, nhân loại mới có tinh lực đối phó sinh vật biến dị của khu Nguy Hiểm.
Cho nên theo thời gian, những cơ giáp từng cứu vớt nhân loại lại dần dần xuống dốc, Linh Năng vi tôn. Linh Năng cơ giáp cũng theo đó mà trở thành truyền thuyết.
Tuyên Nhược Phong nhếch môi: "Đúng rồi, đã quên nói cho các cậu, tôi dự tính sửa chuyên ngành."
Thịnh Tông lần thứ hai suy sụp xị mặt: "Cậu cũng muốn vứt bỏ cơ giáp sao?"
"Cũng?"
Vạn Thiên Sở ở một bên nói: "Lần thứ ba khảo thí Linh Năng, vậy mà xuất hiện hai mươi mấy người kích phát Linh Năng, không phải đi khu Bắc gia nhập Học viện Linh Năng, chính là đi khu Nam gia nhập Học viện Nông nghiệp."
"Viện trưởng chúng ta thiếu chút nữa là té xỉu, nếu không phải tôi đỡ ông ấy, thì mặt mũi ông ấy sẽ mất hết."
Tuyên Nhược Phong nói không nên lời: "Có ai đi nói ông mình như cậu sao?"
"Hay là, các cậu theo tôi mua cổ phiếu đi." Vạn Thiên Sở nói, "Thế đạo này, chỉ có điểm tín dụng là tri kỷ nhất."
"Tôi có lòng tốt muốn nhắc nhở cậu, cổ phiếu của cậu qua ba ngày liền giảm."
Vạn Thiên Sở kinh ngạc: "Không có khả năng a."
Vội vàng mở ra máy phụ trợ quang não, bắt đầu tập trung nghiên cứu cổ phiếu của hắn.
Thịnh Tông nhìn Vạn Thiên Sở đầy bất lực: "Cái tên nô lệ của tiền tài này đúng là hết thuốc chữa."
Thịnh Tông quay đầu tiếp tục hỏi Tuyên Nhược Phong: "Cậu có nghiêm túc về việc chuyển ngành không?"
"Đương nhiên là nghiêm túc, tôi muốn gia nhập Học viện Nông Nghiệp."
"Cậu muốn làm Linh thực sư?" Thịnh Tông vẻ mặt hoài nghi, không phải hắn khinh thường bạn tốt của mình, mà là, Linh Năng của Tuyên Nhược Phong căn bản không có bất cứ khả năng tịnh tiến nào, huống chi Linh Năng của hắn cũng không phải Thủy hoặc Mộc, thế này thì cùng Nông nghiệp quăng tám sào cũng không tới, tội gì làm khó chính mình đâu?
"Không có Linh Năng thì không thể tiến vào Học viện Nông nghiệp sao? Cậu yên tâm, tôi tính toán song song học Cơ giáp và Nông nghiệp."
"Như vậy cậu sẽ rất mệt, huống hồ, cậu vừa không phải thiên tài lại càng không thông minh, còn muốn học hai hệ? Sợ đến lúc đó sẽ thành công dã tràng, mà cậu không cần lo cho tôi, cậu muốn đi Học viện Nông nghiệp thì đi thôi! Dù sao cách cuộc thi còn tới ba tháng nữa." Thịnh Tông kinh ngạc xong cũng rất nhanh hiểu được, người nào có chí nấy, bọn họ là bạn tốt, hắn cũng không thể đem lý tưởng của mình áp đặt lên trên người bạn mình được.
"Tôi ứng phó được, huống hồ, tôi đi Học viện Nông nghiệp kỳ thật là gia nhập bộ phận tiêu trừ độc. Tình huống nhà tôi cậu cũng biết, điểm tín dụng có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm." Tuyên Nhược Phong ăn ngay nói thật.
Thịnh Tông kỳ thật không muốn đả kích suy nghĩ tích cực của bạn tốt, nhưng hắn thật sự nhịn không được, hắn thậm chí nghi hoặc Tuyên Nhược Phong có phải bởi vì thất tình nên đầu óc mới bị vô nước hay không.
"Nhưng vấn đề là cậu phải thi đậu mới được a, Nông nghiệp phải thi bảy môn nha, cậu xác định cậu có thể làm được không? Nếu không, tôi nói với ông nội mở cho cậu cửa sau?"
Tuyên Nhược Phong xua tay: "Không cần, cậu yên tâm, tôi có thể thi đậu. Ba tháng này tôi sẽ tập trung cho Nông nghiệp."
"Cậu có biết giáo trình Nông nghiệp dày bao nhiêu không? Hơn 800 trang người khác phải học suốt ba năm trời, cậu chỉ dùng ba tháng sao có thể a?" Thịnh Tông hảo tâm nhắc nhở.
Đương nhiên có khả năng, hắn cùng Sư tôn đi qua nhiều thế giới như vậy, vạn năm tu vi, Nông nghiệp tầm thường căn bản không làm khó được hắn, hắn thậm chí có thể chỉ ra chỗ sai sót của tư liệu Nông nghiệp hiện tại. Tóm lại, sau khi tai họa virus giáng xuống, trăm năm thời gian trôi qua, bọn họ đã sớm mất đi mọi thứ tổ tiên để lại.
"Cậu không thể dừng đả kích tôi được à?" Tuyên Nhược Phong liếc Thịnh Tông một cái, không hổ là ngốc từ trong trứng, từ nãy tới giờ không có một lời hay ý đẹp nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT