Lần này nó nói hơi nặng lời nhỉ? Nhìn kí chủ sợ như vậy rồi kìa, nó cũng có muốn thế đâu a. Nhưng ai bảo kí chủ lần này lại có suy nghĩ không làm nhiệm vụ cơ chứ. Thân là hệ thống cao cấp, nó chưa bao giờ bị như vậy. Bây giờ kí chủ lại nói như vậy khiến cho nó cảm thấy uy nghiêm bị hạ xuống. Tuyệt đối không thể như vậy được! Nếu bây giờ yếu thế thì chắc chắn mai sau sẽ bị xem thường. Đến lúc đó nó nói còn có người nghe sao? Đáp án là 'Không'. Thế nên bây giờ phải nói nặng lời chút, tạo một chút khí thế, sau này mới dễ hợp tác được. Hơn nữa còn rất hiệu quả nữa kìa, nha... kí chủ cũng rất thức thời. Nhưng mà câu hỏi kí chủ đặt ra nó vẫn là nên có trách nhiệm trả lời đi. Hệ thống yên lặng độc tâm.

"Này... câu kia là sự thực. Ngươi không cần lo lắng, ta chỉ hỏi vậy thôi chứ không có ý định không làm nhiệm vụ đâu. Ta sẽ tích cực làm nhiệm vụ được giao cho mà." Tích cực cái quái gì, không làm cái quái gì. Chẳng lẽ mình được quyền lựa chọn chắc. Hệ thống ngươi chẳng phải đã nêu rõ hàm ý cảnh cáo trong câu nói kia còn gì. Bản thân từ đầu đến cuối không hề có quyền chọn lựa. Lý Dật lại lần nữa phun tào trong lòng.

"Vậy thật sự quá tốt rồi. Tôi cảm thấy đỡ mệt hơn." Hệ thống mang theo vui mừng giọng nói cùng tiếng pháo hoa vang lên.

"..." Lý Dật cạn lời luôn. Luôn cảm thấy trong lòng thật mệt mỏi.

"Vậy giờ tôi sẽ nêu rõ nhiệm vụ của ngài. Kí chủ, kí chủ? Ngài... có nghe tôi nói không vậy?" Hệ thống lên tiếng dò hỏi. Nó cảm thấy mình bị lơ đi, kí chủ không nghe nó nói thì phải?

"Hả? Không, không. Ta vẫn đang nghe đây. Cụ thể nhiệm vụ là gì?" Lý Dật trả lời. Vừa nãy mình chỉ thất thần một chút, may là phản ứng kịp. Phù.

"Vậy sao? Nhiệm vụ của ngài là tìm những nơi cất bàn tay vàng, rồi đưa nam chủ." Hệ thống nói.

"Tìm bàn tay vàng?" Lý Dật bắt được điểm mấu chốt trong đó, nghi hoặc hỏi.

"Đúng vậy. Không biết vì lí do gì mà nơi chứa bàn tay vàng trở nên lộn xộn, các bàn tay vàng bị xáo trộn xuất hiện ở rất nhiều nơi khác nhau không giống với thứ tự ban đầu." Hệ thống giải thích.

"À."  Thì ra là vậy.

Bàn tay vàng bị xáo trộn, đặt không đúng chỗ thì nam chủ sẽ không tìm thấy được. Nếu vậy thì hắn sẽ không có sức mạnh, không có sức mạnh vậy thì sẽ không thể hoàn thành các sự kiện đã được sắp đặt sẵn kia nữa. Sẽ không có em gái, sức mạnh cũng như thanh danh cùng địa vị, hắn sẽ mãi là người bình thường, không hơn. Mà thế giới này được tạo ra vì giúp hắn đạt được thanh danh địa vị. Hơn tất cả là sức mạnh to lớn khiến hắn có thể chống đỡ thế giới này, giúp nó ngày càng phát triển. Vì hắn là trung tâm của cả thế giới, tựa như cây cột vững chắc. Nếu hắn chỉ là người bình thường, vậy thế giới này sẽ sụp đổ, sẽ như chưa từng tồn tại, biệt tích không thấy tăm hơi.

Suy ra nhiệm vụ của y là phải cứu cái này thế giới, đúng là khó khăn ẩn sau sự đơn giản.

"Uầy. Kí chủ, ngài thông minh hơn rồi đấy. Tôi mới nói tí ngài đã suy luận ra nhiều chuyện như vậy rồi." Hệ thống nói.

Quả thực rất ngạc nhiên. Không ngờ người cứ ngu ngơ nãy giờ bây giờ lại thông minh và sắc bén như vậy. Nhưng dù có kinh ngạc nó cũng không thể lộ ra ngoài được. Dù sao cũng đang trong giai đoạn tạo uy mà.

"Ha... ha... Thường thôi, thường thôi."
Rõ là lời khen sao bản thân lại nghe được vị trào phúng vậy? Suy nghĩ của hệ thống đúng là phức tạp, khó dò như mò kim đáy bể. Y như con gái vậy.

"Kí chủ ngài khiêm tốn rồi. Đúng như ngài nghĩ, nhiệm vụ của ngài không đơn giản như tìm bàn tay vàng rồi đưa cho nam chủ mà nó còn có ý nghĩa song song với việc giải cứu thế giới này. Khiến nó không bị sụp đổ, cứu vớt những người sống ở đây. Và... quan trọng hơn là đỡ lãng phí tài nguyên khai thác của một thế giới."

Cất đi giọng điệu thường thấy, hệ thống khi nói tới vấn đề này đã thay đổi bằng một giọng nói nghiêm túc. Cho thấy nó đối với việc này phi thường phi thường nghiêm túc, không có đùa giỡn, và rất quan trọng. Ừm... sẽ quan trọng hơn nếu nó cắt bớt câu cuối cùng. Bởi vì dù thế nào, câu cuối kia cũng khiến y không thể nào liên tưởng được đó là một việc rất quan trọng. Khai thác tài nguyên của một thế giới? Nghe sao cũng giống như bất đắc dĩ mới phải cứu vớt nó vì không muốn lãng phí.

"Đúng là vậy. Không thì ngài nghĩ sao? Bây giờ liên minh đang trong tình cảnh kinh tế khó khăn. Để tạo ra một thế giới cần một vốn tài nguyên lớn, sức người nữa. Thế mà thế giới cứ vậy đi tong, vậy chẳng phải mất đi cả vốn lẫn lãi sao. Vừa mất tài nguyên lại mất sức nhưng cuối cùng chẳng thu về được gì, như vậy chẳng phải lỗ sao?

Vì vậy phải cứu chữa nó, mất thêm chút sức nhưng được lợi lâu dài. Hơn nữa liên minh lại không thể nhúng tay thay đổi thế giới mình đã tạo ra. Vì vậy hệ thống chúng tôi ra đời. Mà hệ thống chung quy cũng chỉ là máy móc, cũng không thể trực tiếp thay đổi một thế giới được. Không trực tiếp thì gián tiếp thôi. Chúng tôi sẽ tìm những người phù hợp yêu cầu đưa đến những thế giới bị hỏng. Họ có nhiệm vụ sửa chữa lại nó theo gợi ý của hệ thống.

Tôi nói thật chứ nếu là thời đại liên minh giàu có thì thế giới có bị hỏng cũng chẳng sao, hệ thống chúng tôi cũng bị bỏ xó rồi." Nói một tràng dài dằng dặc từ nãy đến giờ không ngừng nghỉ. Nói thật là hệ thống nó cũng thấy mệt rồi đó. Năng lượng cũng tiêu hao đến nửa bình rồi.TT

"Ta hiểu rồi, ra vậy." Lần đầu nghe hệ thống nói nhiều như vậy. Quả thực Lý Dật có chút không thích ứng. Đàu bắt đầu choáng váng rồi đây. Bản thân có cảm giác, nếu nó nói thêm thì y sẽ ngất mất. Hệ thống thật giống con gái. Lý Dật sâu sắc cảm thán trong lòng.

"Được rồi, vì năng lượng của hệ thống có hạn, tôi sẽ ngắn gọn hỏi ngài lại lần nữa. Ngài có đồng ý hợp tác giúp hệ thống cùng làm nhiệm vụ hay không?" Tuy nó còn nửa bình năng lượng nữa nhưng chủ đề bị bẻ lái cực nhanh khiến nó nói cũng cực nhiều và năng lượng cũng hết cực mau. Vậy nên cách nhanh gọn là dứt khoát vào trọng điểm ngay và luôn, không lằng nhằng.

"Ta đồng ý hợp tác cùng ngươi." Không ngờ tốc độ bẻ lái của hệ thống nhanh vậy, ừm... moi tin cũng rất dễ nữa nha. Mình mới thắc mắc tí đã có thể đào nguồn gốc của nó đến tận rễ.

"Vậy xin ngài hãy dùng máu kí vào quyển trục này. Nó là minh chứng cho sự hợp tác của chúng ta." Hệ thống lặng thinh nói.

Hừm... có vẻ kí chủ nó đã quên rằng nó có thể biết suy nghĩ của y. Vậy nên kí chủ nghĩ gì nó cũng biết. Giờ y lại có suy nghĩ và dùng từ thiếu 'tôn trọng' nó đến vậy khiến nó bực à nha. Nhưng cũng không thể phủ định việc nó bị đào đến tận rễ a. Được rồi... Lần này thực sự là bất cẩn, rút kinh nhiệm, lần sau đừng hòng moi tin từ nó.

"Được."

Một quyển trục màu xám rơi xuống trước mặt Lý Dật. Y nhanh tay đỡ lấy nó, lật ra xem vài dòng thấy không vấn đề gì thì cho đầu ngón tay vào mồm cắn chảy máu.

"Ay, đau." Y khẽ suýt soa, kêu lên. Không nên tin trong phim, đau thất mồ. Sau đó Lý Dật dùng máu từ đầu ngón tay kí tên vào chỗ trống cuối quyển trục. Xong quyển trục biến mất, y cũng không thắc mắc gì vì y biết quyển trục đã được hệ thống thu hồi.

"Ok, đã xong. Kí chủ, cùng nhau hợp tác vui vẻ nha." Hệ thống lần nữa mang lên âm thanh bắn pháo vui mừng nhưng giọng điệu không giống lúc đầu là chúc mừng mà là trịnh trọng.

"Hợp tác vui vẻ." Y cũng trịnh trọng đáp lại. Trong mắt mang theo ý cười.
______________________________________

Ra luôn hai chương a. Chương trước có vẻ ngắn nên bù lại chương sau dài hơn nè. Hơn nghìn rưỡi từ đấy. ^^

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play