Chương 851:

 

Nhưng mà, khi lời này vừa dứt, Lâm Dương lại mỉm cười ngẳng đầu lên nói: “Tôi nói tha thứ cho các người khi nào?”

 

Lời này vừa rơi xuống đất, Tư Mã Trường Tâm lập tức khựng lại.

 

Những người trong phòng tiếp khách cũng không khỏi run lên, không thể nào tin nổi nhìn Lâm Dương.

 

“Lâm thần y, chuyện này…” Tư Mã Trường Tâm mở miệng, nhưng lại không biết nên nói cái gì.

 

“Tư Mã Trường Tâm, ông chắc không phải là gia chủ của Tư Mã thế gia đúng không?” Lâm Dương bình tĩnh hỏi.

 

“Cái này … trước đó còn chưa phải…”

 

“Ông đã không phải là gia chủ thì lời nói của ông không thể nào đại diện cho ý chí của Tư Mã thế gia, càng huống hồ Tư Mã Tàng đã biến mắt, rõ ràng là ông ta vẫn không chịu từ bỏ. Nếu như ông ta quay về và yêu cầu Tư Mã thế gia của các ông tiếp tục chiến đấu với tôi, sau đó bạn. Vậy thì các ông có nghe không? “

 

Tư Mã Trường Tâm nghe vậy thì vô cùng lo lắng nói: “Lâm Thần Y, chúng tôi thật sự ôm 100% lòng thành đến đây.

 

Xin anh hãy tin tưởng chúng tôi. Tất cả mọi việc làm của Tư Mã Tàng không liên quan gì đến chúng tôi! Chúng tôi đã quyết định sẽ không tiếp tục ủng hộ ông ta làm gia chủ của Tư Mã Thế gia nữa. Từ nay, tôi sẽ là gia chủ của Tư Mã Thế gia. Chỉ cần Lâm thần y đồng ý tha thứ cho chúng tôi, chúng tôi … sau này nhất định sẽ đi theo Lâm Thần Y, Lâm thần y muốn chúng tôi đi hướng đông, chúng tôi tuyệt đối không đi hướng tây! Lâm thần y nói cái gì, chúng tôi sẽ làm theo cái đó!”

 

Tư Mã Trường Tâm cảm xúc kích động nói.

 

“Lâm thần y, tha thứ cho chúng tôi đi!”

 

“Chúng tôi có mắt như mù, đã làm chuyện sai trái, xin anh hãy tha cho chúng tôi một con đường!”

 

“Tôi cầu xin anh, Lâm thần y!”

 

Những người còn lại của Tư Mã thế gia toàn bộ đứng lên, tràn đầy khao khát nhìn Lâm Dương.

 

“Anh ơi, anh tha thứ cho chúng em đi!”

 

Một cậu bé cũng bước tới trước, giọng non nớt bật khóc nói.

 

Đứa trẻ chắc chắn không biết chuyện gì, rất rõ ràng, cậu bé là bị bố mẹ mình yêu cầu làm như vậy.

 

Lâm Dương yên lặng nhìn những người này, không nói lời nào.

 

“Lâm thần y, nếu như anh đồng ý tha thứ cho Tư Mã thế gia chúng tôi, tôi có thể giao cho anh tuỳ ý xử lý!”

 

Lúc này, từ ngoài cửa một giọng nói lãnh đạm truyền đến.

 

Lâm Dương hơi nghiêng đầu, lại nhìn thấy Tư Mã Sóc Phương ngồi trên xe lăn tiền vào phòng tiếp khách.

 

“Tư Mã Sóc Phương?”

 

“Lâm thần y… Tất cả chuyện này đều là lỗi của tôi, đều do.

 

tôi gây ra. Tôi xin lỗi anh, tôi cũng không yêu cầu bất cứ điều gì khác, chỉ hy vọng anh có thể cho Tư Mã thế gia chúng tôi một con đường sống, chỉ cần anh gật đầu, cái mạng của Tư Mã Sóc Phương tôi nguyện ý giao cho anh! “

 

Tư Mã Sóc Phương dùng tay di chuyển xe lăn, đẩy tới trước mặt Lâm Dương, sau đó đột nhiên nghiêng người tới trước, ngã ra khỏi xe lăn rồi năng nề quỳ gối trước mặt Lâm Dương.

 

Người của Tư Mã thế gia lần lượt mở miệng, vốn là muốn lên tiếng, nhưng cuối cùng vẫn dừng lại.

 

Những đứa trẻ đó khóc càng dữ dội hơn.

 

Trong phòng tiếp khách toàn là tiếng bi ai.

 

Các thành viên của Tư Mã thế gia đều biết rằng nếu như họ tiếp tục chiến đầu, bọn họ không thể nào ở lại Yến Kinh được nữa.

 

Và một khi Tư Mã thế gia rời khỏi Yến Kinh thì bọn họ sẽ trở về con số không, không còn cái gì cả.

 

Đây là điều không thể nào chấp nhận được đối với người của Tư Mã Thế Gia.

 

Lâm Dương thở dài một hơi, lắc đầu, thờ ơ nói: “Đứng lên hết đi.”

 

“Lâm thần y, anh có bằng lòng… tha thứ cho chúng tôi không?” Tư Mã Sóc Phương cần thận hỏi.

 

“Anh đã làm đến nước này, cũng đã đủ rồi, chẳng lẽ tôi còn phải giết hết các người sao?” Lâm Dương bình tĩnh nói.

 

“Cảm ơn Lâm thần y, cảm ơn Lâm Thần YI”

 

Người của Tư Mã thế gia vui mừng khôn xiết, liên tục hò reo.

 

Tư Mã Sóc Phương cũng rơm rớm nước mắt, kích động không nói nên lời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play