Chương 2273:

“Chẳng lẽ là có liên quan tới Phái Cổ ông?” Tịch Tử Nghĩa híp mắt nói: “Huống chỉ những thứ đó chưa chắc đã không liên quan tới tại hạ, các người mới chưa chắc đã liên quan!”

“Cậu có ý gì?” Người của Phái Cổ nghiêm khắc chất vấn.

“Không có ý gì, tôi chỉ muốn nói cho chư vị! Người mà tôi bái sư, là bác sĩ Lâm tiếng †ăm lừng lẫy! Theo lý mà nói, những thứ kia là của Tịch Tử Nghĩa tôi! Các người không thể lấy đồ sư phụ tôi để ở đó đúng không?”

Tịch Tử Nghĩa mỉm cười, lớn tiếng nói.

Những lời này vang lên, mọi người bàn tán xôn xao.

Lâm Dương cũng bất chợt ngẩn ra.

Mình nhận đồ đệ từ khi nào?

Lời nói của Tịch Tử Nghĩa khiến mọi người bàn tán xôn xao.

Mọi người nhao nhao bàn tán, vô cùng kinh ngạc.

Người của Phái Cổ cau mày.

“Thứ này là của sư phụ tôi, tất nhiên cũng là của tôi, người của Phái Cổ, bây giờ các người cướp đoạt đồ của tôi, tôi nghĩ tôi không thể ngồi yên! Hiện giờ tôi hi vọng chư vị có thể nhanh chóng rời đi, nếu không…

Chúng tôi chỉ có thể áp dụng biện pháp cưỡng chế mời các vị rời đi.” Tịch Tử Nghĩa nói.

Sau khi nói xong, đám người phía sau Tịch Tử Nghĩa nhao nhao tiến lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người của Phái Cổ, tràn ngập ý chí chiến đấu.

Người của Phái Cổ giận tím mặt.

“Tịch Tử Nghĩa! Cậu nghĩ là người của Phái Cổ chúng tôi sợ cậu sao?”

Một người đàn ông của Phái Cổ lúc này tiến lên chửi.

“Đúng vậy, huống chỉ cậu nói cậu là đồ đệ của bác sĩ Lâm thì là đồ đệ của cậu ta sao? Chúng tôi chưa từng nghe nói tới bác sĩ Lâm nhận đồ đệ! Cậu nói cậu là đồ đệ, lấy chứng cứ ra đây!” Lại có người nói.

“Còn nữa, những thứ kia không phải của bác sĩ Lâm, mà là cậu ta dưới cơ duyên xảo hợp đạt được, người nào nói với cậu bác sĩ Lâm là chủ nhân của sách cổ y học này?”

“Nói rất đúng! Phía trên không viết tên bác sĩ Lâm!”

“Những cuốn sách này không phải là tác phẩm của bác sĩ Lâm, cậu dựa vào cái gì cho rằng nó là của cậu?”

Đủ loại giọng nói vang lên.

Trong lòng mọi người tràn ngập căm phẫn.

Nhưng Tịch Tử Nghĩa không chút hoang mang, im lặng nhìn mọi người.

“Nói như vậy, chúng ta phải đánh một trận rồi hả?”

“Cậu cảm thấy Linh Kiếm Môn cậu đủ tư cách sao?”

Một nguyên lão của Phái Cổ tiến lên trước, lạnh lùng nói.

Sau khi nói xong, toàn bộ người của Phái Cổ xông tới, vẻ mặt cả đám lộ ra không thân thiện, nhìn chằm chằm Linh Kiếm Môn.

Rõ ràng là bao vây người của Linh Kiếm Môn rồi.

Tuy thực lực người của Linh Kiếm Môn không tầm thường, nhưng phương diện nhân số, rõ ràng là Phái Cổ chiếm ưu thế.

Trừ chuyện đó ra, ở đây có không ít tông môn thế gia cũng đứng về phía Phái Cổ.

Nếu thật sự chém giết, người của Linh Kiếm Môn căn bản không đủ nhìn!

Người của Linh Kiếm Môn nhìn chằm chằm bốn phía, cả đám rất khẩn trương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play