Chương 2261:

Nhìn qua không có gì nổi bật cả, cánh tay gầy, chân gầy, chẳng lẽ anh có thể đùa bốn nhiều cao thủ võ lâm trong lòng bàn tay ư?

Thật đúng là nực cười.

“Lâm Dương, anh cứ việc khoác lác đi, anh là hạng người gì, chẳng lẽ tôi còn không biết ư? Đúng thế, lúc ở trường học, anh quả thật là một học sinh ưu tú, nhất định cũng hiểu một số thứ liên quan đến y thuật, nhưng người đến đầm Ám Long này không phải là mấy thầy thuốc đông y quèn chỉ biết châm cứu mà chính là những cao thủ võ lâm cao cường đến vô ảnh, đi không tiếng gió, tùy tiện một người trong số họ, chỉ cần dùng một đầu ngón tay là bóp chết được anh rồi, anh nghĩ mình là ai chứ?” Đặng Khải Phong cười khẩy, trong giọng nói mang theo khinh miệt hết sức rõ ràng.

Lâm Dương âm thầm lắc đầu.

Nếu như đối phương đã không tin, anh cũng không tiện nhiều người nữa.

Đối với câu hỏi của Lâm Dương, Đặng Khải Phong cũng không trả lời.

Đối với loại người như Lâm Dương, Đặng Khải Phong không muốn nói nhiều thêm một cau.

Hiện tại trong đầu anh ta đều đang nghĩ đến chuyện nên lợi dụng Lâm Dương như thế nào để thể hiện bản thân, để cho Trương Bảo Ngọc phải nhìn mình bằng con mắt khác, nắm được trái tim của người đẹp.

Bốn người tiếp tục đi về phía trước.

Ánh mắt Đặng Khải Phong không ngừng nhìn xung quanh.

“Vì sao lại phải đến đầm Ám Long vào buổi tối chứ? Đi đầm Ám Long vào ban ngày, chẳng phải sẽ dễ dàng hơn à?”

Theo việc không ngừng đi sâu vào trong, Trương Bảo Ngọc có chút không chịu đựng được nữa.

Bốn phía an tĩnh đến dọa người, bên trong tối tăm, rừng rậm rạp che khuất đi ánh trăng.

“Bảo Ngọc, cô không biết ư? Đầm Ám Long là một nơi rất đặc biệt, nghe nói ở nơi này sinh trưởng một loại độc trùng vô cùng đáng sợ, dịch độc của loại côn trùng này rất lợi hại, chỉ cần bị nó cắn một cái, dịch độc xâm nhập vào bên trong cơ thể, đủ để giết chết một người trưởng thành trong vòng một phút. Trước mắt còn chưa có thuốc giải cho loại dịch độc này, nếu như không cẩn thận gặp phải loại độc trùng đó, như vậy chúng ta gặp rắc rối lớn rồi.”

“Hả?” Hứa Thanh Thủy bị dọa đến mức hai chân như nhữn ra.

Gương mặt nhỏ nhắn của Trương Bảo Ngọc cũng trở nên trắng bệch, có chút không đi nổi nữa.

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Ha ha ha, hai người không cần phải lo lắng đâu, loại trùng độc này chỉ hoạt động vào ban ngày, buổi tối chúng nó sẽ không xuất hiện, vì thế chúng ta mới cần phải đi vào buổi tối, so sánh với độc vật đặc thù trong đầm Ám Long, thật ra buổi tối tương đối an †oàn hơn.” Đặng Khải Phong cười nói.

“Thì ra là như thế”

Hai cô gái thở phào một hơi.

Phía sau, Lâm Dương cau mày nhìn chằm chằm Đặng Khải Phong.

Không nghĩ đến Đặng Khải Phong này lại hiểu rõ chuyện về độc trùng kia như vậy, không phải nói nhà anh ta chỉ là một thế gia về võ thuật thôi à? Xem ra chuyện này không đơn giản…

Răng rắc.

Lúc này, Đặng Khải Phong đang đi ở phía trước đột nhiên dừng bước.

Trương Bảo Ngọc và Hứa Thanh Thủy không khỏi sững sờ.

“Đặng Khải Phong, có chuyện gì thế?”

Trương Bảo Ngọc vội hỏi.

Đặng Khải Phong không trả lời mà chính là ánh mắt căng thẳng nhìn chằm chằm về phía trước, sau đó anh ta lớn tiếng quát.

“Là ai, nhanh đi ra cho tôi.”

Mấy người vội vàng nhìn theo, mới thấy ở trên con đường nhỏ phía trước có một người đang đứng đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play