Cuối cùng Cố Tiểu Mạch vẫn dừng tay lại, mở to mắt nhìn chằm chằm anh, lúc này Mộ Bắc Ngật mới nhìn vào mắt cô, “Xử lý xí nghiệp bách hóa có một nửa lý do là vì cô, đã nói bù đắp cho cô, tuyệt đối sẽ không nuốt lời, vì thế không được tức giận nữa!” Ngày hôm sau, Mộ Bắc Ngật tỉnh dậy rồi nhưng Cố Tiểu Mạch vẫn còn đang say giấc.
Dịch Bách đã tới đón Mộ Bắc Ngật từ sớm, anh liếc nhìn phòng ngủ, cuối cùng vẫn không nỡ đánh thức hai mẹ con cô, lặng lế rời đi.
Ông Mộ gọi đến rất đúng lúc, lúc Mộ Bắc Ngật nghe điện thoại, tâm trạng của ông Mộ không tốt chút nào, vẫn còn dư âm của ngày hôm qua, lời nói trực tiếp đơn giản, gân đây Mộ.
Thiếu Lãnh đang đầu tư cho một hạng mục trang sức, bảo anh nhanh chóng chuyển khoản cho Mộ Thiếu Lãnh.
Cuối cùng vẫn không quên cảnh cáo một câu, “Đừng có quên, Mộ thị vẫn chưa phải là của cháu” Mộ Bắc Ngật đến công ty, hơi lạnh trên người Mộ Bắc Ngật dần dần lan tỏa khắp phòng làm việc, Dịch Bách đứng ở bên cạnh, đeo chiếc kính gọng to, trong lòng có chút phẫn nộ, cậu nghĩ.
Trước giờ Mộ Thiếu Lãnh đều thích chơi phụ nữ, chẳng quan tâm là phụ nữ hiền thục nết na con nhà gia giáo hay phụ nữ đã có chồng, chỉ cần cậu ta thích sẽ cho lên giường bằng được, sau đó có bất cứ vấn đề gì đều là ông Mộ lấy tiền ra giải quyết.
Còn lần này Mộ Bắc Ngật hai lần bị người khác dùng mưa kế hãm hại mà không nhận được sự công bằng. .
ngôn tình ngược“Dịch Bách, đi điều tra xem Lan Tâm gặp ông nội khi nào” Sau khi Mộ Bắc Ngật tắt điện thoại, sắc mặt dịu đi không ít.
Tim Dịch Bách đập thình thịch, cậu đưa tay đẩy gọng kính lên, nghĩ đến những lời anh nói hôm qua, cậu hỏi: “Sếp… anh cũng nghỉ ngờ rồi à?” Nếu Cố Lan Tâm thật sự tìm ông nội, không còn nghỉ ngờ gì nữa, Cố Tiểu Mạch sẽ gặp nguy hiểm, với thủ đoạn của ông Mộ không biết sẽ làm gì với Cố Tiểu Mạch.
Hôm qua chỉ là một trận mưa vào bình minh mà thôi.
Nghĩ đến đây, Mộ Bắc Ngật bất giác đưa tay lên xoa ấn đường, trong lòng có chút áy náy day dứt.
Anh từ từ lên tiếng, “Đã tìm được trường mẫu giáo quốc tế cho Nám Nám chưa? Đóng toàn bộ học phí thay Cố Tiểu Mạch” Đó là sự bù đắp của anh.
Dịch Bách dụi mắt, giọng nói trầm thấp của Mộ Bắc Ngật truyền đến tai cậu, cậu sững sờ một lát, “Bọn em đã liên lạc với trường mẫu giáo rồi ạ, chỉ là chưa thông báo cho cô Cố, có điều Sếp à, nếu cô Cố khác mà biết, sợ rằng sẽ hiểu nhầm Sếp đó ạ” “Cứ như thế đi” Giọng nói lãnh đạm của Mộ Bắc Ngật khiến người khác không nhìn ra bất cứ tâm trạng cảm xúc gì của anh.
Một lúc sau, Mộ Bắc Ngật bỗng quay người, đôi mắt lạnh lùng không nhìn thấy đáy, anh nhấc chân bước về phía trước, “Chuẩn bị xe, đến nhà họ Cố” Mộ Bắc Ngật bông nhiên xuất hiện khiến nhà họ Cố hết sức kinh ngạc, Hoàng Mai không kịp thông báo cho Cố Lan Tâm, Mộ Bắc Ngật đã bước vào phòng khách của nhà họ Cố.
Hành động của Cố Chấn Hải nhanh hơn Hoàng Mai rất nhiều, kính cẩn lẫn thân thiết mời Mộ Bắc Ngật ngồi xuồng ghế sofa, Mộ Bắc Ngật không từ chối mà ngồi xuống, vắt chéo chân, nắm chặt hai tay đặt lên chân.
Cố Chấn Hải vô cùng vui mừng nhưng cũng có chút thấp thỏm không yên, ông ta lên tiếng hỏi, “Tổng giám đốc Mộ, hôm nay cậu bỗng nhiên đến nhà họ Cố, không biết là có chuyện gì? Lan Tâm vẫn chưa về, tôi bảo Hoàng Mai thông báo cho nó ngay đây” Hoàng Mai nghe xong, vội vàng gật đầu, bàn tay đưa về phía chiếc điện thoại.
Còn chưa chạm đến điện thoại, Mộ Bắc Ngật đã lên tiếng, “Không cần đâu, hôm nay tôi đến là có chuyện khác” Cố Chấn Hải đẩy gọng kính lên, thân thiết nói, “Tổng giám đốc Mộ có gì cứ hỏi, tôi nhất định sẽ trả lời một cách tỉ mỉ.
Mộ Bắc Ngật lạnh lùng liếc nhìn Cố Chấn Hải một cái, bờ môi mấp máy, “Được, hôm nay tôi đến để hỏi chuyện liên quan đến Cố Tiểu Mạch!” Mộ Bắc Ngật vừa dứt lời, không chỉ Cố Chấn Hải sắc mặt tối sầm mà Hoàng Mai cũng vậy, khó coi vô cùng, ánh mắt nhìn Cố Chấn Hải có chút oán trách và cảnh cáo.
“Tổng giám đốc… Mộ, tại sao bỗng nhiên cậu là hỏi chuyện liên quan đến người đó?” Cố Chấn Hải có chút không tự nhiên.
Người đó?
Nói thật là xa lạ!