“Ông chú lợi hại, chú cao thật đấy, lúc Nấm ôm cháu chưa bao giờ nhìn thấy những chỗ cao như thế này.”
Nám Nám thành thật keo lên, trong lòng vừa kích động vừa vui mừng.
Ánh mắt Mộ Bắc Ngật rơi lên người Nám Nám, giả vờ vô ý hỏi, “Trước đây bố cháu chưa ôm cháu bao giờ sao?”
Nám Nám có chút trầm lặng, Mộ Bắc Ngật tỉ mỉ quan sát phản ứng của Nám Nám, cái khoảnh khắc ấy, khoanh khắc Mộ Bắc Ngật chuẩn bị bế Nám Nám đi đến bãi cỏ bên cạnh chơi một lát.
Nám Nám lại lên tiếng, “Từ lúc cháu ra đời đã không có bố, Nấm chưa từng nhắc đến ông ấy.”
Câu nói này khớp với câu mà Cố Tiểu Mạch đã từng nói, tim Mộ Bắc Ngật không ngờ có chút đau, nhưng rất nhanh trở lại bình thường.
“Hôm nay cháu muốn chơi cái gì, chú sẽ chơi cùng cháu.”
Cố Tiểu Mạch cùng người của công ty thảo luận rất lâu, người phụ trách hết nước hết cái khuyên bảo, “Tiểu Mạch à, em ở công ty luôn là người tiên phong, lần này chỉ là gặp kẻ thù thôi mà, chẳng lẽ em không giải quyết được sao?”
Cố Tiểu Mạch đã sớm biết, “Không phải em không giải quyết được mà là em thiết kế bộ váy nào thì đối phương cũng sẽ không hài lòng, như thế này không những lãng phí thời gian của cô ta, còn lãng phí thời gian của chúng ta, kết quả không phải là đôi bên đều hao tổn sao?”
Người phụ trách có chút do dự, khó xử nói, “Tiểu Mạch, em biết đó, lần này khách hàng là nhân vật có máu mặt của Kinh Đô, phí dịch vụ gấp vài lần bình thường, em cũng biết học phí của Nám Nám chưa đủ mà, có khó khăn chúng ta cùng vượt qua, đúng không?”
“Quản lý, em…”
“Chuyện này cần bàn bạc thêm, em cứ thiết kế trước, nếu cuối cùng vẫn không được, đến lúc đó chúng ta đổi người.”
Cố Tiểu Mạch nói hết nước bọt cuối cùng vẫn phải bàn bạc thêm, cô giữ chặt thiết kế trong tay, vừa do dự vừa đấu tranh tâm lý, 350 triệu đó!
Cố Tiểu Mạch quay lại bệnh viện, vẻ mặt tự nhiên bước về phòng bệnh, vệ sĩ đứng canh cửa nhìn thấy Cố Tiểu Mạch, đang định nói gì đó, lập tức nghe thấy tiếng hét kinh thiên động địa, những bản thiết kế trong tay cô rơi vung vãi dưới nền nhà.
Cố Tiểu Mạch quay người kích động chạy ra ngoài, mở to đôi mắt, Cố Tiểu Mạch túm lấy cổ áo của vệ sĩ, có chút mất kiểm soát mà gào lên, “Nám Nám đâu rồi? Các anh không phải luôn canh trừng ở đây sao, Nám Nám đi đâu rồi hả?”
Lúc Cố Tiểu Mạch thấy trong phòng không có bóng dáng của Nám Nám, nỗi lo lắng vừa được đè xuống hai hôm nay, lúc này bỗng cuồn cuộn trở lại, khiến cô không làm ra bất kỳ phản ứng nào cả, trái tim như muốn ngừng đập. Cổ áo của vệ sĩ bị cô túm chặt, thít chặt cổ cậu ta, nhất thời không nói nổi.
“Cô Cố…”
“Nám Nám đâu, Nám Nám đã đi đâu rồi?” Cố Tiểu Mạch kinh hồn bạt vía gào lên.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi áo của Cố Tiểu Mạch reo lên, phá vỡ bầu không khí căng thẳng này.
Cố Tiểu Mạch thả tay đang túm cổ áo vệ sĩ ra, vội vàng lấy điện thoại từ trong túi, nhìn thấy số điện thoại lạ, cô nhíu mày, rất nhanh bấm nút nghe, “Alo.”
“Nấm ơi.”
Đầu bên kia truyền đến giọng nói non nớt.
Cố Tiểu Mạch hồn bay phách lạc, sau đó hỏi liên tiếp vài câu, “Nám Nám, con đang ở đâu? Ai đã đưa con đi? Nói cho mẹ nhanh lên!”
Nám Nám ở bên kia bị giọng nói hung hăng của Cố Tiểu Mạch dọa một trận, ngay lập tức cảm nhận được mình đã phạm lỗi, vội vàng trả lời, “Nấm ơi, mẹ bình tĩnh, là con cầu xin ông chú lợi hại đưa con ra ngoài chơi, chúng con đang ở trong công viên Hoa Hoa.”
“Thế ở đó đợi mẹ!” Cố Tiểu Mạch không kịp nghĩ nhiều, một lòng một dạ nghĩ đến Nám Nám, muốn đến đưa Nám Nám quay về.
Cố Tiểu Mạch tắt điện thoại, vệ sĩ mới dịu đi một chút, nét mặt không biểu cảm, “Cô Cố, vừa nãy Tổng giám đốc Mộ đưa cô bé ra ngoài.”
Cố Tiểu Mạch bước chân chạy ra ngoài bệnh viện, hoàn toàn không có thời gian để suy nghĩ.
Ngồi trên xe cả đoạn đường, tâm trạng Cố Tiểu Mạch không hề tốt lên, rốt cuộc Mộ Bắc Ngật muốn làm gì??
Cố Tiểu Mạch chạy vào công viên tìm bóng dáng của Nám Nám, ngay từ xa đã nhìn thấy một lớn một nhỏ, hiếm thấy Mộ Bắc Ngật cùng thổi bong bóng với Nám Nám, so với anh ta trước đây khác một trời một vực, tuy Cố Tiểu Mạch và Mộ Bắc Ngật mới chỉ quen nhau, nhưng cô có thể cảm nhận được tính cách lạnh lùng vô cảm của anh.
Nhưng lúc này…
Cố Tiểu Mạch tức giận chạy về phía trước, hét to lên, “Mộ Bắc Ngật!”
Mộ Bắc Ngật và Nám Nám bị tiếng gào thét gây chú ý, Mộ Bắc Ngật nghiêng đầu nhìn dáng vẻ giận đùng đùng của Cố Tiểu Mạch, gật gù mỉm cười.
Cố Tiểu Mạch nhanh chóng chạy đến trước mặt Nám Nám, cướp lấy que thổi bong bóng trong tay Nám Nám rồi nhét vào tay Mộ Bắc Ngật, đồng thời kéo Nám Nám ra đằng sau lưng, tràn đầy lòng căm thù nói, “Mộ Bắc Ngật, rốt cuộc anh có mục đích gì, tại sao năm lần bảy lượt đến gần con gái tôi?”
Nám Nám không nghĩ Cố Tiểu Mạch lại nổi giận đùng đùng như vậy, ánh mắt nhất thời lộ ra sự lo lắng, Mộ Bắc Ngật thu lại que thổi bong bóng, bước đến trước mặt Cố Tiểu Mạch, “Tôi không có mục đích gì cả.”
“Nám Nám là người quan trọng nhất đối với tôi, tôi không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương con bé, tôi biết, anh giận tôi chuyện tôi công kích Cố Lan Tâm, vô lễ với cô ta, nhưng anh cứ nhắm vào tôi này, anh có biết Nám Nám bị đưa đi tôi lo lắng như thế nào không?”
Tóc mái của Cố Tiểu Mạch bị gió thổi bù xù, nhưng ánh mắt nhìn Mộ Bắc Ngật lại lạnh băng, “Tiền tôi sẽ cố gắng trả sớm cho anh, nhưng mong anh sau này đừng đến gần chúng tôi, Nám Nám là con gái của tôi, tôi có quyền không cho anh đến gần, mặc kệ anh có thân phận gì!”
Lúc này, Cố Tiểu Mạch tuy cơ thể gầy gò ốm yếu, nhưng sức mạnh của một người mẹ lại bùng nổ, không hề quan tâm bất cứ điều gì, Nám Nám là giới hạn cuối cùng của cô, ai cũng không được phép động vào.
Mộ Bắc Ngật hiếm khi không có chút phản ứng nào, không nói một lời nhìn Cố Tiểu Mạch.
Nám Nám bị dọa hết hồn, đưa bàn tay nhỏ nhắn chạm vào áo của Cố Tiểu Mạch, nói nhỏ nhẹ, “Nấm ơi, mẹ đừng giận nữa, là con bảo ông chú lợi hại đưa con đến đây chơi, Nám Nám không xin phép mẹ trước, mẹ có trách thì trách Nám Nám đi ạ.”
Cố Tiểu Mạch nghiêng đầu nhìn Nám Nám, chậm rãi ngồi xuống, chỉnh lại áo khoác bên ngoài của Nám Nám, “Nám Nám, bệnh của con vừa mới ổn định lại, bây giờ lại gặp gió, chú ấy không biết, nhưng con không thể nào không biết, nếu sau này con muốn ra ngoài chơi chỉ cần nói với mẹ là được, ok?”
Nám Nám cứ như phạm phải lỗi lầm, cúi đầy tự trách, hai bàn tay nắm chặt lại, “Nám Nám sợ quấy rầy mẹ làm việc.”
Cố Tiểu Mạch nghẹn lời, lúc này mới phản ứng lại, hóa ra con gái sợ quấy rầy cô làm việc, nhưng Mộ Bắc Ngật mới là người vô cùng bận rộn chứ.
Cô bất giác nghiêng đầu nhìn Mộ Bắc Ngật, sắt mặt lạnh lùng không có chút biểu cảm, không thể nhìn ra anh có cảm xúc gì.
Tại sao Mộ Bắc Ngật lại đồng ý với Nám Nám, đưa con bé ra ngoài chơi chứ?
“Nấm ơi, chúng ta đừng về bệnh viện vội được không? Mùi thuốc khử trùng thực sự rất kinh khủng, ông chú lợi hại thổi bong bóng giỏi lắm, bong bóng to lắm, Nấm ơi, mẹ có muốn chơi cùng không ạ?” Nám Nám ngước mắt, vẻ tự trách đã không còn, đôi mắt sáng long lanh, đầy mong đợi nhìn Cố Tiểu Mạch.
Mộ Bắc Ngật cũng không từ chối, liếc nhìn Cố Tiểu Mạch một cái, giống như đang nói cô nhẫn tâm nhìn Nám Nám không vui sao?
Cố Tiểu Mạch do dự một hồi, Nám Nám nắm tay Cố Tiểu Mạch, không ngờ con bé lại để tay của Cố Tiểu Mạch vào tay của Mộ Bắc Ngật, Cố Tiểu Mạch kinh ngạc, nhìn bàn tay nhỏ nhắn của mình nằm trong bàn tay của anh.
“Nấm ơi, mẹ lười vận động quá, để ông chú lợi hại vận động cùng với mẹ nhé.”
OMG! Nám Nám đang nói cái gì vậy? Đầu óc Cố Tiểu Mạch bỗng đen tối, vận động…
Cơ thể cô bỗng cứng đơ lại, Mộ Bắc Ngật nhìn thấy dáng vẻ cúi đầu của cô, tai ửng đỏ, nhưng anh không bày tỏ điều gì, buông tay Cố Tiểu Mạch ra, nhét que thổi bong bóng vào tay Cố Tiểu Mạch, trả lời một cách đầy ý báo thù, “Ý của Nám Nám là cô cũng thổi bong bóng đi, vận động một chút.”
Sắc mặt đỏ ửng của Cố Tiểu Mạch bỗng dịu đi, cắn chặt răng, nhận lấy que thổi bong bóng rồi chạy đến trước mặt Nám Nám, chơi cùng Nám Nám.
Nhìn hai mẹ con cười nói vui vẻ khiến anh có cảm giác như thể một nhà ba người, giống như đây là cô gái bốn năm trước đã sinh con gái.
Nghĩ đến điều này, Mộ Bắc Ngật nhíu chặt mày, tại sao anh lại năm lần bảy lượt nhận nhầm Cố Tiểu Mạch chứ!
Cô là em gái của Cố Lan Tâm, thế nên mới nhận nhầm sao?
Sắc mặt Mộ Bắc Ngật lạnh đi, cảnh tượng này rất nhanh bị một người ở đằng xa chụp lại.
Lúc Cố Lan Tâm ở nhà họ Cố nhìn thấy ảnh trên điện thoại, trong phòng bỗng nhiên vang lên tiếng đập vỡ, Cố Lan Tâm tức giận cầm hộp phấn mắt ném thẳng vào gương, phấn mắt dính lên gương còn trên gương xuất hiện một đường rạn nứt.
Cố Lan Tâm tức đến mức tim đập thình thịch, đứng dựa vào bàn, ngón tay bất giác nắm chặt lại, tức giận hét lên, “Cố Tiểu Mạch!”
Chỉ còn một tiếng nữa là đến giờ ăn của cô ta và Mộ Bắc Ngật, vậy mà bây giờ anh lại ở cùng mẹ con Cố Tiểu Mạch, không được, cô ta tuyệt đối không để Mộ Bắc Ngật phát hiện chuyện năm đó!
Cô ta không can tâm lấy điện thoại gọi Mộ Bắc Ngật, nhất định phải cướp lại Mộ Bắc Ngật.
Mộ Bắc Ngật vốn đang nhìn chăm chú Cố Tiểu Mạch và Nám Nám, bỗng điện thoại trong túi áo reo lên, Cố Tiểu Mạch lâu lắm rồi mới chơi vui như vậy, đi cùng Nám Nám đến chỗ Mộ Bắc Ngật.
Nhưng vừa bước đến gần, liền nghe thấy Mộ Bắc Ngật nói vào điện thoại, “Lan Tâm, anh đang ở bên ngoài.”
Bước chân Cố Tiểu Mạch khựng lại, bất giác nắm chặt tay của Nám Nám.
Mộ Bắc Ngật sắc mặt không đổi, lạnh nhạt trả lời, “Ở nhà đợi anh một lúc, anh qua đón em đi ăn ngay bây giờ.”
Cố Tiểu Mạch nghe thấy giọng nói điềm đạm, ánh mắt dịu dàng, không thể không nói, cô thật sự ngưỡng mộ Cố Hồng Quyên, có một người chồng sắp cưới một lòng một dạ yêu cô ta, đối xử tốt với cô ta.
Mộ Bắc Ngật tắt điện thoại, còn chưa kịp nói, “Tôi đưa hai người quay về.” thì Cố Tiểu Mạch đã nói trước, “Chúng tôi về bệnh viện trước đây.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT