Sau khi Đỗ Oánh Oánh phát hiện ra xung quanh có quá nhiều điều quái dị, cô càng ngày càng không thể hòa hợp với chồng, luôn có cảm giác đối phương muốn tìm cơ hội làm hại mình.
Người chồng cũng cảm thấy vợ mình càng lúc càng giống như bị thần kinh, anh đã cố gắng bắt chuyện với cô ấy nhưng lần nào cũng bị tránh mặt, xích mích giữa hai người càng lúc càng lên đến đỉnh điểm và cuối cùng trong một lần vợ chồng cãi cọ, Đỗ Oánh Oánh không kìm nén nổi nữa, mọi thứ dường như muốn nổ tung.
"Tại sao ở nghĩa trang đó lại có bia mộ của tôi? Mỗi tuần một lần anh đều đi đến đó? Rốt cuộc là tại sao? "
Chồng: "Em nói nhảm nhí gì vậy?"
Trông vẻ mặt anh còn tức giận hơn. "Tôi đến đó lúc nào?"
Anh liền đưa Đỗ Oánh Oánh, người đang mang đầy sự hoài nghi đối với chồng mình, đi đến nghĩa trang. Cô tròn mắt, nơi này căn bản không có ngôi mộ nào giống như trong ký ức của mình.
Mọi thứ ngay lúc này trở nên rối tung rối mù như một mớ bòng bong, Đỗ Oánh Oánh đang tự nghĩ có lẽ đó là do chính mình đã gặp phải ảo giác? Trong lòng đang nghi ngờ thì lại thấy một cảnh tượng kỳ quái khác, chồng cô đang ngồi thân mật cùng với một người phụ nữ xinh đẹp, người phụ nữ thấy cô nấp đằng sau cột liền ngẩng đầu cười.
Cô sợ hãi lùi về phía sau, suýt nữa còn bị xe tông trúng. Đỗ Oánh Oánh về nhà với gương mặt thất thần, chờ đến khi chồng mệt mỏi trở về, cô liền hỏi lại rốt cuộc người phụ nữ đó là ai, anh liền giận tím mặt: Lại định như thế này đến khi nào? Rõ ràng chỉ có một mình tôi, ở đâu ra người phụ nữ khác? "
Theo dõi ở quán cà phê, quả nhiên anh ta làm việc một mình trong đó suốt cả buổi chiều.
Đỗ Oánh Oánh: "Chẳng lẽ lại xuất hiện ảo giác nghiêm trọng như vậy?"
Cô không muốn tin rằng đầu óc mình có vấn đề, nhưng hết thảy mọi thứ xảy ra đều khiến cô sinh ra hoài nghi.
Vậy là từ đầu truyện tới bây giờ, mối hoài nghi của độc giả lại dần chuyển dời sang người vợ, nội dung tiểu thuyết vốn dĩ là góc nhìn của người vợ, lúc đầu độc giả cũng đều cảm thấy người chồng có vấn đề, nhưng bây giờ họ bắt đầu nghi ngờ, người có vấn đề là đối phương mới đúng.
Cho đến bây giờ, tiết tấu đã được kiểm soát tốt, mọi manh mối đã xuất hiện một cách có trật tự, sau đó, mỗi khi nhìn hai người họ hòa hợp với nhau, mọi người sẽ cảm thấy rằng họ chắc chắn sẽ tàn sát lẫn nhau chỉ trong một khoảnh khắc kế tiếp.
Sự căng thẳng này khiến họ không thể dứt ra được, họ chỉ muốn chờ đợi đến kết cục để xem rốt cuộc ai mới là kẻ thực sự có vấn đề trong cặp đôi này, và tác giả dường như cũng không thể giải được bí ẩn cho đến những giây phút cuối cùng. Sự mâu thuẫn và không nhất quán xuất hiện ngày càng nhiều.
Vợ nghi ngờ chồng, cũng nghi ngờ mình. Hắn ta thì kiệt quệ cả sức lực lẫn tinh thần.
Cuối cùng, mâu thuẫn giữa hai bên hoàn toàn bộc phát, người chồng rút dao đâm chết vợ không tiếc lời: "Đồ điên! Cô đúng là bị tâm thần! Cô làm cuộc đời tôi loạn hết cả lên! Sao cô không chết đi cho rồi?"
Đây dường như là lời đáp trả ngay từ đầu, người chồng này tâm tình vốn đã bất mãn với vợ mình từ lâu, sớm muốn giết chết cô. Nhưng ngay sau đó, Đỗ Oánh Oánh thân thể bị dao đâm liền bất ngờ ôm chặt vết thương và mỉm cười: "Vì sao...?"
Thế giới trong phút chốc lại bị phá tan thành từng mảnh, vỡ vụn. Xung quanh tất thảy đều tan biến chỉ trong một phút.
Đồng hồ quay trở lại ba phút trước.
Người vợ vẻ mặt tiều tụy nhìn người chồng quay trở về, ngẩn người vài giây rồi bước vào phòng không nói một lời. Người chồng đứng bất động nhìn cánh cửa đang đóng, mày nhíu chặt, đầu óc anh như muốn nổ tung, sau đó tiến lại bàn rót một cốc nước lạnh rồi một hơi uống cạn.
Nội dung cứ như vậy mà tới đại kết cục.
Còn nhiều điều chưa được giải thích rõ ràng, nhưng chính cái dụng ý này khiến người đọc cảm thấy không nỡ rời bỏ, ngay sau đó đã có người đăng bình luận về tiểu thuyết này ở phía bên dưới.
"Con người là sinh vật ba chiều và thời gian là bốn chiều. Người vợ ắt hẳn là sinh vật bốn chiều và có thể kiểm soát thời gian. Sau những lời cuối cùng của chồng cô ấy, thời gian vẫn có thể quay ngược trở lại. Nghĩa trang và người phụ nữ xinh đẹp kia mà cô ta nhìn thấy trước đây có vẻ đều là thật. Nhưng mỗi lần nhìn thấy những thứ này, cô lại điều khiển thời gian quay ngược lại, dùng phương pháp nào đó để ngăn cản chồng mình, để những thứ cô ta nhìn thấy trước mặt đều biến mất. Tất nhiên những gì cô ta làm sẽ khiến chồng mình không hiểu được đầu đuôi, càng không thể giải thích hay nói lý. Đáng nói hơn là người vợ sau đó cũng mất đi ký ức, đó chính là thứ mấu chốt gây ra mâu thuẫn giữa hai người... "
Một số người cho rằng đây là không gian song song. Theo các giả thiết mang tính khoa học viễn tưởng, trong vũ trụ có vô số không gian tồn tại song song, thế giới của mỗi người đều tồn tại một không gian như thế. Trên đời này có rất nhiều trường hợp người giống người, như cô vợ trong truyện có khả năng tự lựa chọn cho mình một không gian. Mỗi khi nhận được kết quả mà cô ấy không ưng ý, cô ấy sẽ chuyển sang một không gian song song khác và trút giận lên người chồng của mình, người chồng ở phía bên này sẽ không tồn tại ký ức của phía còn lại, sự khác biệt về ký ức khiến cả hai sinh ra những nhìn nhận sai lầm.
Khu bình luận vô cùng náo nhiệt, đạt top cao nhất trong tất cả các tác phẩm được xuất bản lần này. Nó thậm chí còn thu hút không ít người hâm mộ khoa học viễn tưởng, một nhóm người đấu tranh cho lý tưởng của họ và hàng tá bình luận mới đã xuất hiện sau khi được làm mới. Tất nhiên, cũng có người chỉ thầm khen ngợi tác giả, rồi tự cảm khái bản thân chưa từng xem tác phẩm của vị tác giả này. Còn những độc giả đã từng xem tác phẩm trước của Xuyên Hạ thì cười thầm sau khi nhìn thấy nó, nhiệt liệt khen ngợi tác giả.
Chưa kể đến thứ hạng giữa các giám khảo, lần này độ nổi tiếng đã giành top 1.
Nhóm chương trình vui mừng khôn xiết, ban đầu vốn dĩ dự định tập trung vào việc quảng bá cho cô ấy và hiện tại mục tiêu lại càng thêm kiên định. Kịch bản nhanh chóng được phân phát cho mọi người, và họ được yêu cầu đến trường quay để quay phim liền một ngày sau đó.
Lần này, Diệp Đàm là người được yêu thích nhất, nhân khí lên cao đến hàng đầu, ban giám khảo sau khi cân nhắc kỹ lưỡng đã cho điểm rất cao, một bước tiến tới giành được vị trí quán quân. Với lợi thế tuyệt đối như bây giờ, tất nhiên, mọi truyền thông đều dồn hết vào cô ấy. Đây là lời giải thích từ tổ ekip chương trình đưa ra, những người khác không quan tâm, dù sao thì thực lực của Diệp Đàm là sự thật, nhưng người giành được top ba trước đó lại cảm thấy khó chịu.
Trước khi giành được top ba, họ không phải tham gia vòng thi này mà thẳng tiến vào top 10. Đây vốn dĩ là tin tốt, nhưng giờ luật chơi đã thay đổi, cầm kịch bản trong tay, bọn họ đều cảm thấy hơi khó chịu. Không tham gia một vòng thi chắc chắn sẽ làm giảm mức độ tiếp xúc - trong khi các thí sinh khác tiếp tục vòng thi để tăng sự tiếp xúc, chúng vẫn là tác phẩm gốc. Hơn nữa theo lý mà nói, Diệp Đàm vốn là "bại tướng", nhưng lần thăng hạng này trực tiếp đưa cô ấy lên C vị.
Diệp Đàm tới vào thời điểm ở đấy đã có hơn chục người, trong đó nổi bật nhất chính là Huyết Tường Vi, trang điểm nhẹ, mặc váy trắng, tươi tắn tao nhã, tóc xõa dài, tràn ngập khí chất tri thức, vây quanh cô là vài tác giả đang liên tục bắt chuyện. Ngay khi Diệp Đàm bước vào, liền có ánh mắt hướng đến. Hôm nay, cô ấy đeo khẩu trang che gần hết khuôn mặt, chỉ để lộ một đôi mắt. Diệp Đàm nhìn vào một góc phía bên trong, thấy mọi người tản đi bớt mới bước vào.
Không ai tỏ vẻ muốn đi về phía cô, nhưng tám người phụ nữ lọt vào top 25, Huyết Tường Vi và những người khác đã giới thiệu tên tuổi, liền suy đoán được bút danh của Diệp Đàm, và cũng từ những gì tổ ekip đã nói với họ lúc trước.Huyết Tường Vi nghĩ ngợi một lúc, sau đó đi về phía cô đang đứng, thân thiện vươn tay ra, "Huyết Tường Vi."
Diệp Đàm nhìn tay cô ở giữa không trung, một lúc sau mới đưa tay ra, "Xuyên Hạ."
Giọng nói tràn ngập sự lạnh lẽo. Ngoại trừ hai chữ này, không có thêm một chữ nào khác, nhưng điều này đã khiến người ta chú ý.
Xuyên Hạ, người lần này từ vị trí 50 lên 25 ở bảng đệ nhất, tiểu thuyết dự thi vừa được thảo luận vô cùng sôi nổi, và đã lọt vào top năm trong bảng xếp hạng mức độ nổi tiếng.
Huyết Tường Vi chớp mắt, "Thì ra cô là Xuyên Hạ, tôi đã đọc cuốn tiểu thuyết này của cô, thực sự rất thích, rất có sáng tạo."
"Cảm ơn."
Câu trả lời ngắn gọn và súc tích một lần nữa cho thấy cô không có ý định đứng đây nói nhảm. Huyết Tường Vi trở lại vị trí khi nãy, có người thì thầm: "Thật quá kiêu ngạo."
Bọn họ đều được coi là ngang hàng, cho dù có được vị trí thứ nhất, bọn họ cũng khôngcó gì là ghê gớm. "Diệp Phù Sinh cũng không có kiêu ngạo như vậy."
Diệp Phù Sinh là người đứng đầu ở vòng thi cuối cùng, thực tế hắn là một người đàn ông to béo, trông vẻ ngoài giản dị và dễ gần, là một người đặc biệt hiền hòa.
"Nếu Diệp Phù Sinh tham gia, nằm mơ cũng không đến lượt cô ta đạt nhất phiên."
Vậy thì cô ấy kiêu ngạo cái gì?
Diệp Phù Sinh đang nói chuyện với Long Tam cách họ không xa, anh nghe thấy tiếng xì xào, nhưng vẫn làm như không nghe thấy, tiếp tục nói với Long Tam.
Người cũng đã lần lượt kéo đến, nhưng không còn ai nói chuyện với Diệp Đàm, họ tụ họp thành tốp cùng nhau nói chuyện rôm rả, cô là người duy nhất đứng đó, dù không biết vì lý do gì nhưng họ vẫn không đến gần vì thận trọng.
Khi tổ tiết mục tiến vào, nhìn thấy cảnh tượng khác biệt này, liền mỉm cười và nói: "Hoan nghênh tất cả đã đến với trường quay của chúng tôi. Bây giờ xin hãy theo tôi vào phòng hóa trang."
Bọn họ không phải nghệ sĩ, không cần quá lộng lẫy, chỉ cần trang điểm một chút là được, mà Diệp Đàm lần này là nhân vật chính, đoàn làm chương trình đang chuẩn bị tập trung. Những người khác xếp hàng vào phòng thay đồ công cộng, nhưng cô thì lại một mình một phòng.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của những người xếp hàng chờ cáng tỏ vẻ có gì sai sai rồi.
Nhưng dù sao bọn họ cũng chú ý tới hình tượng của chính mình, nên mọi nghi vấn trong lòng cũng không có biểu hiện ra bên ngoài.
Khi buổi chụp hình kết thúc, hầu hết mọi người đều được kéo vào một nhóm thảo luận.
"Mọi người nói xem,trong chuyện phải có phải có nội tình bí ẩn gì không? C vị đã được định trước?"
Mọi người đều không dùng bút danh, thậm chí còn dùng tên nặc danh, không ai biết là ai, lại có thể vô cùng thoải mái nói chuyện.
Nghi vấn chôn sâu trong lòng bọn họ đều không có lời hồi đáp nào thỏa đáng, một số là người mới vào nghề, chưa từng nghĩ có thể tham gia chương trình, bọn họ vốn dĩ vô cùng hào hứng. Nhưng trong hôm nay náo nhiệt lại ít đi, tất cả những gì nổi bật đều đã bị Xuyên Hạ cướp mất.
Tất cả bọn họ đều có diện mạo bình thường. Huyết Tường Vi cùng với Long Tam được đánh giá là có ngoại hình nổi bật, còn Diệp Đàm lại tình cờ nổi bật hơn những người khác một chút, lại có khí chất và đoàn đội phía tổ chức chương trình chiếu cố. Vô tình Diệp Đàm đã trực tiếp cướp đi sự nổi bật của họ.
"Không thể có tính toán trước, dù sao thì đây cũng là một cuộc thi công khai."
Nếu có khả năng tuyệt vời như vậy, Xuyên Hạ đã trở nên nổi tiếng, hơn nữa cô ấy cũng không phải ma mới. Nhưng...
"Tuy nhiên, ai trong các bạn đã đọc những tác phẩm trước đây của Xuyên Hạ sẽ thấy văn phong quá khác biệt, giống như là một con người khác. Tôi đã đọc sách của cô ấy trước đây, rốt cuộc cũng không thể nhận ra."
"Phong cách viết thật sự có thể thay đổi nhiều như vậy?"
Nghe xong câu hỏi này, nhiều người đều rơi vào trầm ngâm.
______________________________
Happy new year cả nhà!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT