Edit: nguyetduongv
Sáng sớm hôm sau, hạ nhân Uy Ninh Hầu phủ đều thay đồ tang màu trắng.
Linh đường thiết lập tại Thiển Vân Cư.
Cố thị tuổi còn trẻ chết bệnh, tang sự không nên tổ chức long trọng, hết thảy giản lược, nhập liệm đình tấn ba ngày sẽ phải hạ táng.
Uy Ninh Hầu phủ được lòng thánh ý, Kỷ Trạch tuổi còn trẻ đã làm phó Đô Chỉ Huy Sứ thị vệ kinh thành, cô mẫu ruột thịt trong cung là Hiền phi nương nương, nhất là Tam hoàng tử Tần vương được Hoàng Thượng yêu thương nhất là biểu ca của Kỷ Trạch. Hướng về một tầng quan hệ này, người tới phúng viếng tuyệt đối không thiếu.
Tiểu Ngưu thị thân là bà bà, không cần vì con dâu mặc tang phục, chỉ chọn một thân váy áo màu sắc đạm bạc mặc vào, son phấn chỉ thoa một nửa.
Cái đinh trong mắt cái gai trong thịt rốt cuộc đã chết, Tiểu Ngưu thị tâm tình vô cùng thoải mái vui sướng, chính là phải đem phần ý mừng này áp dưới đáy lòng, không ngừng dùng khăn lau khóe mắt.
Khăn đã được dùng ớt cay tẩm vào, chỉ chốc lát sau, hốc mắt Tiểu Ngưu thị liền đỏ.
Ngưu thị không biết nội tình, trong lòng âm thầm kỳ quái. Quan hệ mẹ chồng nàng dâu của Tiểu Ngưu thị và Cố thị bất hòa mọi người đều biết, Cố thị hiện giờ đã chết, Tiểu Ngưu thị biểu hiện đau thương khổ sở như vậy......
Hứa Cẩn Du ăn mặc váy áo tố bạch, đứng ở phía sau Kỷ Nguyên Kỷ Dư. Ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn Tiểu Ngưu thị làm bộ làm tịch một cái, trong lòng một trận khinh thường chán ghét.
Nếu luận kỹ thuật diễn, Kỷ Trạch hiển nhiên càng tốt hơn.
Kỷ Trạch hôm nay, vì vong thê mà mặc quần áo trắng, khuôn mặt tuấn tú ảm đạm tiều tụy, trong mắt che kín tơ máu. Hắn lẳng lặng đứng ở bên cạnh quan tài, chăm chú nhìn gương mặt trắng bệch của Cố thị, trong mắt toát ra đau thương cùng thâm tình khiến người động dung.
Thật khiến cho người ta ghê tởm!
Hứa Cẩn Du nhấp nhấp khóe môi, hơi cúi đầu, ánh mắt dừng ở trên quan tài.
Cố thị lẳng lặng nằm trong quan tài. Khuôn mặt an tường, phảng phất giống như đang ngủ.
Có lẽ, tồn tại đối với Cố thị mà nói chỉ là dày vò không có lốt thoát, chết đi ngược lại chính là giải thoát của nàng ấy.
Người Cố gia hôm nay đều tới. Phụ thân, thúc thúc, huynh trưởng, tẩu tử đệ đệ, em dâu, chừng mười mấy người. Đám nam tử khuôn mặt bi thương, các nữ quyến Cố gia ai nấy đều nhéo khăn thấp giọng khóc nức nở.
Đặc biệt là Cố phu nhân, đỡ quan tài khóc thút thít:
"Huệ Nhi đáng thương của ta, ngươi còn trẻ tuổi như vậy, sao lại bỏ nương mà đi......"
Lệ rơi đầy mặt, khóc không thành tiếng. Tưởng chừng như sắp ngất đi...
Cố Thải Bình đôi mắt hồng hồng đỡ Cố phu nhân, một bên thấp giọng khuyên giải an ủi:
"Mẫu thân, đại tỷ đã đi rồi, người cũng đừng quá thương tâm. Nếu bị thương thân mình, đại tỷ ở dưới đó biết được cũng sẽ không an tâm."
Cố phu nhân nơi nào còn nghe vào, vẫn còn khóc thương tâm muốn chết.
Lại là một đôi làm bộ làm tịch.
Nếu Cố phu nhân thật sự thương tiếc Cố thị, biểu hiện chờ không kịp muốn tính kế vị trí Thế tử phi là gì? Cố thị qua đời sớm hơn nửa tháng so với kiếp trước, Cố phu nhân và Cố Thải Bình chắc chắn có công.
Nghe tiếng khóc của mẹ con Cố phu nhân, Hứa Cẩn Du trong lòng chỉ cảm thấy chán ghét. Đáng tiếc linh đường lớn như vậy, muốn tránh cũng tránh không khỏi, chỉ có thể nhẫn nại chịu đựng.
Một nữ tử tầm hai bảy hai tám tuổi bước vào linh đường.
Nữ tử này mặc váy lụa tố sắc, dung mạo mỹ lệ khí chất nhàn nhã, giữa lông mày cùng Kỷ Nguyên có vài phần giống nhau. Chính là trưởng nữ Uy Ninh Hầu Kỷ Hoàn.
Kỷ Nguyên tiến lên đón, thấp giọng hô đại tỷ.
Đêm qua sau khi biết được tin Cố thị chết bệnh, Kỷ Nguyên một đêm không ngủ, đôi mắt khóc đến vừa hồng vừa sưng, thanh âm vốn trong trẻo dễ nghe cũng trở nên khàn khàn.
Kỷ Hoàn cầm bàn tay lạnh lẽo của Kỷ Nguyên, thở dài:
"Ta biết muội và Cố thị thân hậu, nàng đi như vậy, đừng nói muội, lòng ta cũng không chịu nổi. Người đã chết không thể sống lại, muội cũng nên bảo trọng thân mình của mình."
Kỷ Nguyên trong mắt lòe ra thủy quang, nghẹn ngào ừ một tiếng.
Kỷ Hoàn đi đến bên cạnh Kỷ Trạch, thấp giọng khuyên giải an ủi một phen. Kỷ Trạch không nói một lời, cũng không biết có nghe vào được gì không, khuôn mặt tuấn tú lặng im một mảnh đau thương. Người Cố gia đứng một bên xem ở đáy mắt, trong lòng từng người đều có một phen cân nhắc so đo.
Kỷ Hoàn cuối cùng cũng chú ý đến thiếu nữ mỹ lệ xa lạ bên người Kỷ Nguyên, thoáng suy nghĩ, liền đoán được thân phận đối phương:
"Ngươi chính là Hứa gia biểu muội đi!"
Việc Hứa gia mẫu tử đến cậy nhờ Tiểu Ngưu thị, Kỷ Hoàn sớm đã nghe qua, chỉ là vẫn chưa hồi phủ lần nào, nên chưa từng gặp mặt.
Hứa Cẩn Du tiến lên một bước thấy lễ:
"Cẩn Du gặp qua Hoàn biểu tỷ."
Kỷ Hoàn kéo kéo khóe môi:
"Cẩn biểu muội không cần đa lễ. Ngày sau rảnh rỗi, không ngại cùng Nhị muội đến Trấn Tây Hầu phủ làm khách."
Lời khách sáo khách sáo rõ ràng như vậy, đương nhiên không thể coi là thật. Nàng là chất nữ của Tiểu Ngưu thị, Kỷ Hoàn Kỷ Nguyên cùng Tiểu Ngưu thị quan hệ lãnh đạm, đương nhiên nhìn nàng chắc chắn không thuận mắt.
Hứa Cẩn Du ôn nhu đáp ứng.
Hôm nay là tang lễ của Cố thị, mọi người cũng không có tâm tình nói chuyện. Hàn huyên qua loa vài câu, liền từng người dừng miệng.
Rất nhanh sau đó, đã có người đăng môn tiến đến phúng viếng.
Tiểu Ngưu thị một người tiếp đón không xuể, may mắn có người của nhị phòng tam phòng Kỷ gia tới hỗ trợ.
Ngưu thị cũng không được thanh nhàn, vẫn luôn đi theo bên người Tiểu Ngưu thị. Nhân dịp này, Ngưu thị kết bạn được không ít kinh thành huân quý nữ quyến. Nhìn đến khuê nữ trạc tuổi thanh xuân, không tránh được âm thầm đánh giá vài lần.
Hứa Trưng cũng không còn nhỏ, chờ kỳ thi mùa thu năm nay qua đi, đã có thể thu xếp việc hôn nhân.
Hứa Trưng tướng mạo, nhân phẩm và tài học mọi thứ đều xuất chúng, chỉ tiếc gia thế kém một chút. Thiên kim dòng dõi quá cao chưa chắc với tới được, chỉ có thể hướng tới dòng dõi thấp hơn tìm một cọc hôn nhân. Bất quá, Ngưu thị cũng không muốn ủy khuất nhi tử. Nữ tử dung mạo khí chất tài học đều phải xuất sắc mới được......
Trong khi Ngưu thị âm thầm quan sát đánh giá người khác, đồng thời, không nghĩ tới, Hứa gia huynh muội cũng trở thành tiêu điểm mọi người chú ý.
Hôm nay người đến Hầu phủ phúng viếng Cố thị, phần lớn là nữ quyến thế gia giao hảo cùng Uy Ninh Hầu phủ. Đột nhiên nhìn thấy hai gương mặt xa lạ, mọi người không khỏi nhìn thêm vài lần.
Hứa Trưng mặc nho bào thêu trúc màu xanh lá, mặt mày thanh tuấn, dáng người thon dài, văn nhã có lễ. Hứa Cẩn Du một thân váy lụa tố sắc, dung mạo mỹ lệ, khí chất trầm tĩnh, dáng người yểu điệu, nhu nhược động lòng người.
Một đôi huynh muội xuất sắc như vậy, không muốn mọi người chú ý cũng khó. Chỉ là trường hợp hôm nay không tiện hỏi thăm, người có tâm liền âm thầm ghi tạc trong lòng, chờ tang sự của Uy Ninh Hầu phủ kết thúc lại hỏi thăm cũng không muộn.
Người quản sự gác cổng phụ trách đón khách dáng vẻ vội vàng đi đến:
"Khởi bẩm Thế tử, Tần Vương điện hạ và Tần Vương phi tới."
Tần Vương lại tự mình tới!
Kỷ Trạch không dám chậm trễ, lập tức tự mình ra ngoài nghênh đón. Tiểu Ngưu thị dẫn tỷ muội Kỷ Hoàn ba người cùng nhau đi ra ngoài, còn cả người nhị phòng tam phòng, có thể nói thanh thế mênh mông cuồn cuộn.
Ngưu thị do dự một chút, liền tính toán mặt dày theo sau:
"Trưng Nhi, Cẩn Nhi, chúng ta cũng cùng đi nghênh đón với mọi người."
"Vẫn là đừng đi."
Huynh muội hai người không hẹn mà cùng nói.
Tuy rằng lý do không giống nhau, bất quá, thái độ của hai người lại rất giống nhau.
Ngưu thị ngẩn ra, theo bản năng dừng bước, nhè nhẹ nói:
"Vì sao không đi?"
Người kia chính là Tần Vương điện hạ, là Tam hoàng tử đương kim thánh thượng thích nhất. Nhân vật tôn quý như vậy, ngày thường muốn gặp cũng khó. Hôm nay khó có được cơ hội tốt như vậy, có thể đi lên lộ cái mặt cũng tốt. Vì sao cả hai đứa đều không muốn?
Hứa Trưng thấp giọng giải thích:
"Tần Vương điện hạ thân phận tôn quý, hôm nay là vì phúng viếng biểu tẩu mới cố ý đi đến. Chúng ta chỉ là thân thích của Hầu phủ, cứ thò mặt ra như vậy thật sự không ổn. Nếu khiến cho dì và Thế tử phản cảm thì mất nhiều hơn được."
"Đại ca nói đúng đó nương."
Hứa Cẩn Du tiếp lời:
"Hôm nay huynh muội chúng con nổi bật đã đủ nhiều, vẫn là điệu thấp đi mới tốt. Muốn kết bạn với Tần Vương điện hạ, về sau có rất nhiều cơ hội, hà tất phải vội vàng nhất thời."
Ngưu thị không đoán được huynh muội hai người đều đồng thời phản đối, chỉ đành ngượng ngùng mà từ bỏ:
"Nương chỉ thuận miệng nói thôi, các con đã cảm thấy không ổn, thì không đi nữa."
Hứa Cẩn Du âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đương kim Hoàng thượng dưới gối có năm hoàng tử và hai công chúa.
Đích trưởng tử Mộ Dung Dương do Hoàng hậu sinh ra, năm nay ba mươi có nhị, mười năm trước đã được lập làm Thái Tử.
Nhị hoàng tử Mộ Dung Huyên, năm nay hai mươi chín tuổi, được phong làm Ngụy Vương. Ngụy Vương khi còn nhỏ bị tật ở chân, đi đứng không tốt, ngày thường rất ít ra phủ đi lại.
Tam hoàng tử Mộ Dung Diệp là do Kỷ Hiền Phi sinh ra, được phong làm Tần Vương, năm nay hai mươi sáu tuổi, cũng là biểu ca ruột thịt của Kỷ Trạch.
Tứ hoàng tử tuổi nhỏ chết non, Ngũ hoàng tử Mộ Dung Quân là đệ đệ cùng một mẹ với Thái Tử, được phong làm Sở Vương, năm nay mới có mười lăm tuổi, chưa đại hôn.
Yên Vui công chúa Mộ Dung Y là bào muội của Ngụy Vương, hai năm trước đã xuất giá. Còn lại An Ninh công chúa Mộ Dung Tương là bào muội của Tần Vương, năm nay mười bốn tuổi.
Hoàng Thượng nhất coi trọng chính là Thái Tử, sủng ái nhất lại là Tần Vương. Thậm chí cho Tần Vương vào Hộ Bộ kém cỏi. Tần Vương chiêu hiền đãi sĩ đã có hiền danh, trên triều thanh danh rất tốt. Ngưu thị dù ở tận Lâm An cũng nghe nói qua thanh danh của Tần Vương này, bởi vậy trong lòng tràn đầy ngóng trông Hứa Trưng có thể ở trước mặt Tần Vương lộ mặt.
Hứa Cẩn Du nhờ có kiếp trước mà biết Tần Vương hiền danh vang xa này luôn có dã tâm bừng bừng.
Kiếp trước Hứa Trưng bị Tần Vương liên luỵ dẫn đến thảm cục chém đầu. Một đời này, Hứa Cẩn Du tuyệt không để huynh trưởng lại giẫm lên vết xe đổ, phải cách Tần Vương càng xa càng tốt.
...
Tác giả: Nhân vật trọng yếu nhất sắp lên sân khấu ~
Song: Các bạn đã đọc được 20 chương truyện rồi đó, có cảm giác gì không? Mình đang nghĩ sẽ làm chương tồn để bạo chương mỗi tháng cho các bạn (⊙o⊙), tuy nhiên mình cần có động lực là những sao nhỏ của các bạn nè <3 Tháng nào sao nhỏ khả quan thì mình sẽ bạo chương nha. Còn bình thường thì mỗi tuần 3-4 chương là ok nè.