Chương 393:

 

Cho dù cô và Nam Cung Mặc có chút giao tình nhưng cô cũng không hề làm màu như vậy, tranh thủ thời gian đến.

 

Lần này Chu Lê tính nhầm rồi, ngay từ lúc bắt đầu Cố Cẩm đã biết hậu quả sẽ như thế này.

 

Cô đã quá hiểu con người Nam Cung Mặc, nhìn thấy dáng vẻ ung dung của Chu Lê, cô cũng không nói lời nào nhắc nhở cô ta.

 

Nếu như có những người tìm không được vị trí của mình, vậy thì cô sẽ cho người tìm giúp cho Chu Lê, tính toán như ý của Chu Lê lần này đã tính sai rồi.

 

Có những diễn viên đình đám địa vị ở trong đoàn làm phim vô cùng cao, cho dù là đạo diễn cũng phải ngoan ngoãn hầu hạ.

 

Chu Lê cố ý làm màu, mục đích là muốn ra oai với mọi người.

 

Nhưng cô ta tính thế nào cũng không tính ra được cảnh tượng nỗi điên của cậu chủ Nam Cung này.

 

Lớp trang điểm trên mặt cô ta cũng tạm ổn, nhưng đầu tóc vẫn chưa làm xong.

 

Công Dương ba lần đến thúc giục, cô ta vẫn ung dung chỉ lên má mình: “Chỗ mình hồng một chút.”

 

Dương Công nhìn thấy dáng vẻ ung dung của cô ta, cảm thấy giống như hoàng thượng chưa vội mà thái giám đã vội.

 

*Cô Chu Lêm đạo diễn đã nói, nếu như trong vòng ba phút không nhìn thấy cô, anh ấy sẽ để cô…”

 

“Để tôi làm sao?” Chu Lê nhìn về phía Dương Công.

 

Dương Công cũng không dám nói những lời đắc tội cô ta, nhưng chính miệng đạo diễn ra nói anh còn có thể làm sao nữa?

 

“Chuyện này… Đạo diễn nói nếu như không nhìn thấy cô, sẽ để cho cô rời khỏi đoàn phim.”

 

Cậu ta nói vẫn còn khá nhã nhặn, không hề dùng giọng điệu nguyên mẫu của Nam Cung Mặc.

 

Chu Lê vừa nghe đã có chút hoang mang, Mạnh Linh cũng trở nên vội vàng.

 

“Chị Lê Nhi, lúc trước em đã từng nghe đạo diễn Nam Cung trước giờ nói một là một, diễn viên chính của bộ phim trước đã từng bị anh ta đổi, em thấy…”

 

Chu Lê cũng nhớ đến chuyện này, lúc đó cô ta mới bước vào nghề, nhưng cũng đã nghe nói diễn viên chính đó làm đạo diễn Nam Cung ni giận.

 

Lúc đó bộ phim đã quay được một phần, nhưng một câu hủy của đạo diễn Nam Cung đã hủy vai của cô ta Bản thân cô ta lựa chọn làm một diễn viên nhỏ không tên tuổi, ai biết sau khi phim được công chiếu diễn viên nhỏ như cô sẽ được ni tiếng.

 

Lại bị đạo diễn Nam Cung hủy vai khiến ruột gan của cô ta ân hận không thôi, cô ta hận bản thân tại sao lại khiến cho đạo diễn nỏi giận.

 

Chu Lê muốn tiếp tục làm màu, nhưng lại không nghĩ đến việc bản thân đã tự chặt đứt tương lai của mình.

 

Đến cả nữ chính mà Nam Cung Mặc còn dám đổi, nói gì đến nữ chính thứ như cô.

 

Nghĩ đến đây cô ta vội vàng đứng dậy: “Đi đến trường quay nào.”

 

Hoa Tình ở bên cạnh cười vô cùng vui vẻ: “Dô, không phải chị Chu trời không sợ đất không sợ, trời mà có sập thì cũng có người chống lưng cho chị sao.

 

Sao nào, cũng có chuyện khiến chị sợ đấy sao?”

 

Chu Lê trừng mắt nhìn cô ta đầy cay nghiệt, nhưng cô cũng lời đôi co với cô ta, bây giờ vỗ về Nam Cung mới là chuyện quan trọng.

 

Cố Cẩm luyện tập có chút mệt nên ngồi cạnh bên cạnh Nam Cung Mặc, cô ngắm nghía móng tay của mình cất giọng hời hợt hỏi: “Nếu như hai phút nữa cô ta không đến, anh thật sự sẽ hủy bỏ vai diễn của cô ta sao?”

 

Nam Cung Mặc vẫn chưa hả giận: “Em cảm thấy anh giống người thích đùa sao?”

 

Cố Cẩm nhìn khuôn mặt của anh, chìa tay ra kéo kéo: “Anh đừng có mà nghiêm khắc như vậy, như thế thì chẳng giếng Nam Cung chút nào, giận một người không liên quan như thế, đáng sao?”

 

Tất cả mọi người có mặt ở đó đều ngây người ra, cô gái này thật sự quá to gan, vậy mà lại dám véo má của đạo diễn, cô ta không muốn sống nữa sao.

 

Đạo diễn Nam Cung vốn đang nổi giận đùng đùng, mà người phụ nữ này vậy mà lại đám véo má của anh ta.

 

Ngay cả Cố Cẩm cũng sợ đến toát mồ hôi lạnh thay cho Cố Cảm, tính cách của đạo diễn Nam Cung trước giờ luôn không tốt, lần này há không phải đang châm dầu vào lửa Sao.

 

Tất cả mọi người có mặt ở đây đều không dám thở mạnh, chăm chú nhìn phản ứng của Nam Cung Mặc.

 

Nhưng chỉ thấy Nam Cung Mặc véo nhẹ mũi của Cố Cẩm: “Nếu đổi lại là tôi, tôi không tức giận à?”

 

*Cho dù tức giận thì cũng nên tức giận cái đáng, cái không đáng thì đừng nên tức giận, hà tất gì phải khiến bản thân khó chịu? Nào, cười một cái nào.”

 

Hành động qua lại của người giống như đôi tình nhân, xtôi ra chuyện gì đến chỗ Elena đầu trở thành ngoại lệ.

 

Cơn tức của Nam Cung Mặc trong phút chốc tiêu biến, còn mở nụ bắt đắc dĩ.

 

“Như thế được chưa?”

 

“Mặc dù cười hơi xấu một chút, nhưng vẫn tốt hơn là nổi giận.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play