Nếu nói Tô Mộng xinh đẹp? Điều đó không nhất thiết, Đường Minh không phải là người thích nhìn ngoại hình.
Dựa vào thân phận của anh ấy, những năm gần đây phụ nữ tới quyến rũ anh ấy còn ít sao?
Bản thân cô ta nghiêm khắc là một chuyện, quan trọng hơn là, bản thân Đường Minh là người trong sạch, tự giác, không bao giờ tùy tiện trêu chọc người khác.
Đây là lý do khiến cô ta không đành lòng từ bỏ Đường Minh, cô ta đi đâu tìm người đàn ông tốt như Đường Minh?
Lúc đầu cô ta không tin Đường Minh và Tô Mộng sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng Đường Minh cũng không phủ nhận chuyện này, có thể thấy đó là sự thật.
“Tại sao?” Cô ta lạnh lùng hỏi, Đường Minh không chịu trả lời cô ta, vậy thì để Tô Mộng nói cho cô ta biết.
“Rất đơn giản, bởi vì người Đường Minh thích là chị gái tôi Tô Cẩm Khê, đêm hôm đó ở trên du thuyền tôi đã dùng điện thoại di động của Tô Cẩm Khê dụ anh ấy đến.
Sau đó lại lấy thẻ phòng của Tô Cẩm Khê, Đường Minh nghĩ tôi là Tô Cảm Khê, tôi không cần làm gì thì đã thành công.
Bạch Tiểu Vũ, để tôi nói cho cô biết đêm đó lúc ở bên tôi anh ấy không ngừng gọi hai chữ Cẩm Khê, muốn tôi nhiệt tình như nào thì nhiệt tình bấy nhiêu đó.
Mặc dù anh ấy coi tôi thành thế thân của Tô Cẩm Khê, nhưng điều đó cũng chứng tỏ một điều rằng anh ấy không hề thích cô!”

“Không… cô nói bậy, người Minh thích là tôi.”
Trong tất cả những lời nói đó, đây là câu nói mà Bạch Tiểu Vũ nhức nhối nhát, Bạch Tiểu Vũ liên kết với phản ứng kỳ lạ của Đường Minh trong khoảng thời gian này.
Lần cuối cùng hai người làm tình là ở Mỹ, nhưng không phải lúc đó Đường Minh phát hiện trong phòng Tô Cẩm Khê có đàn ông, nên lúc đó mới làm như vậy với cô ta sao?
Cô ta không thể tin được sự thật này, Đường Minh đã ở bên cô ta mấy năm, mới gặp Tô Cẩm Khê có mấy tháng, làm sao anh ấy có thể thích cô ta được?
Vốn Tô Mộng chỉ muốn dùng những lời này để kích thích Bạch Tiểu Vũ, nhưng không ngờ hiệu quả lại tốt như vậy.
“Là cô? Haha, vậy cô nói cho tôi biết tại sao đêm đó anh ấy lại muốn tôi? Làm sao anh ấy có thể chạm vào người khác nếu anh ấy thực sự yêu cô nhiều như vậy?
Đêm đó anh ấy đã muốn tôi sáu hay bảy lần gì đó? Muốn dịu dàng bao nhiêu thì dịu dàng bấy nhiêu…”
Mẹ Tô không nghe nổi nữa, bà ta chỉ yêu cầu Tô Mộng kích thích Bạch Tiểu Vũ, ai biết con gái bà ta lại nói chuyện này.
Bạch Tiểu Vũ cố gắng ổn định tâm lý, bình tĩnh lại, “Cô đang nói dối tôi, cô bịa chuyện, cô cho rằng làm như thế là ép được tôi buông tay?
Tôi nói cho cô biết, cho dù nước biển khô cạn, tôi cũng không buông tay Đường Minh, cô nói cái gì cũng vô dụng!
Cho dù không thể ngăn hai người kết hôn, Minh cũng sẽ không coi cô là vợ.
Nếu cô muốn nếm trải mùi vị căn phòng trống một mình mỗi ngày, tôi chắc chắn sẽ cho cô biết trải nghiệm đó.”
Tô Mộng không ngờ Bạch Tiểu Vũ lại ngoan cường như vậy, “Bạch Tiểu Vũ, nếu rượu mời cô không uống lại thích uống rượu phạt, thì cô cứ chơi, xem cô còn có mạng để chơi với tôi không!”
Bạch Tiểu Vũ trợn mắt tức giận, “Tô Mộng, cuộc chiến này là cô tranh với tôi trước, tôi sẽ chơi cùng cô tới cùng!”
Hai người phụ nữ giương cung bạt kiếm, không ai trong số họ chịu lùi bước.
“Tốt lắm, cuối tháng này tôi sẽ tổ chức đám cưới với Minh, hy vọng không kích thích cô quá.”
“Tô Mộng, tôi không đảm bảo rằng tôi sẽ không đến làm ầm ï lên, để lại cho cô một đám cưới với những kỷ niệm không thể quên được.”
Tô Mộng lạnh lùng nói: “Đừng quên, bây giờ tôi và Đường Minh đang ở trên cùng một chiếc thuyền.

Nếu cô gây chuyện với tôi cũng chính là gây chuyện với anh ấy.

Cô nghĩ cho kỹ đi!”
Bạch Tiểu Vũ rất thích Đường Minh, điều này đã trở thành điểm yếu của cô ta.
Mẹ Tô lấy ra một tắm chi phiếu, “Cô Bạch, chuyện này kết thúc tại đây, cô cũng nên buông tay đi, dù có tranh thì có thể tranh bao nhiêu lâu?
Cho dù không có Mộng nhỉ, nhà họ Đường cũng sẽ không ép Tiểu Đường tái hôn lần nữa sao? Cô và cậu ta là không có khả năng, cô nên nhận ra thực tế này sớm hon đi.
Đây là 100 vạn, chỉ cần cô rời khỏi Tiểu Đường, tiền này sẽ là của cô, tôi thích làm bạn với cô hơn là kẻ thù.”
Trên môi Bạch Tiểu Vũ nở nụ cười khinh thường nhìn tắm chỉ phiếu 100 vạn.
“Xem ra nhà họ Tô thực sự sa sút rồi.

Tiền tiêu vặt mà Minh đưa cho tôi hàng tháng không phải số này.

Nhà họ Tô thực sự rất hào phóng.”
Bạch Tiểu Vũ trực tiếp xé chi phiếu, “Cô à, hay là tôi đưa cho các người 200 vạn để Tô Mộng rời khỏi Đường Minh.”

“Bạch Tiểu Vũ, đồ cặn bã, chưa nhìn thấy quan tài chưa đổ lệ phải không, 100 vạn này cô không cần thì thôi, từ nay cô sẽ không lấy được một xu nào từ Đường Minh nữa đâu, mẹ, chúng ta đi.”
Trong phòng chỉ còn lại một mình Bạch Tiểu Vũ, ánh nắng ban mai tràn vào từ cửa số kính.
Bạch Tiểu Vũ vươn tay nắm lấy ánh nắng, nhưng ánh nắng xuyên qua kẽ tay, lẽ ra là ánh nắng ấm áp, nhưng cô ta không thể cảm nhận được một chút ấm áp nào.

Đưa tay che mặt, cô ta cúi đầu, mái tóc xõa xuống.
“Nói bậy, trừ mình ra Minh sẽ không bao giờ yêu người phụ nữ nào khác.

Mình biết rồi, chắc chắn là Tô Mộng có ý kích thích mình nên mới nói như vậy, Minh sẽ không, sẽ không đâu…”
Tuy nói những lời như vậy, nhưng nước mắt lại rơi trên tay.
Tô Mộng ở ngoài cửa khó chịu không thôi, “Mẹ, Bạch Tiểu Vũ này đúng là cứng đầu cứng cổ, mềm cứng không ăn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play