*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Từ trên xuống dưới trong tập đoàn nhà họ Đường khoảng thời gian này như ngồi trên đống lửa, lúc thì rộ lên chuyện rạn nứt với tập đoàn Đế Hoàng, lúc thì rộ tin hợp tác thành công với tập đoàn Đề Hoàng.

Cái hạng mục tóe lửa kia thực sự đã khiến cho nhân viên trên dưới của Đường thị cực kỳ sợ hãi, cũng may Đường Minh có thể xoay chuyển tình thế không chỉ không bị hao tổn, mà còn kiếm lời được một khoản.

Đường minh thấy thời gian ký hợp đồng thì trong lòng cũng được thả lỏng một chút, nhưng phía sau vẫn có cảm giác đau đớn nhắc nhở anh ta những gì đã xảy ra.

Thái độ của ông nội tối hôm qua đã thực sự khiến anh ta lạnh tâm, cuối cùng thì anh ta cũng hiểu được ông nội đến cùng là người như nào.

Có lẽ ánh mắt ông ấy đã từng suy nghĩ tới Tư Lệ Đình, cùng từng suy xét về Đường Nhược, nhưng lại chưa một lần suy xét tới anh ta.

Cầm áo vest lên, anh ta mang theo bản hợp đồng rời đi, không phải ông cụ đã nói thưởng phạt phân minh sao, lần này anh ta thực sự muốn xem xem ông ấy còn lời gì để nói.

Đường Minh vừa mới rời khỏi công ty đã nhận được điện thoại của trợ lý Chiêm, “Đường tổng, có một cô gái tự xưng là em gái của Tô trợ lý đang đợi anh ở công ty.


“Cứ nói là tôi đi vắng.

” Đường minh hận chết Tô Mộng, sao còn muốn gặp cô ta chứ?

“Cái này,… Đường tổng, cô ta nói néu anh không gặp cô ta cô ta sẽ lập tức công bô một tin.

Mặc dù tôi không biết tin tức quan trọng mà cô ta muốn công bồ là gì.

nhưng trực giác của tôi mách bảo chuyện cô ta định nói không tốt đẹp gì.


Xét về tính khí của Tô Mộng thì nói không chừng cô ta sẽ thực sự nói ra điều gì đó.

“Tôi ở dưới tầng chờ cô ta, bảo cô ta tới tìm tôi.

” Đường Minh có chút không vui nói.

“Được, Đương tổng.


Anh ta dừng xe bên ven đường, rất nhanh đã có người leo lên xe, “Anh rẻ…”
Tô Mộng không chút nghĩ ngợi kéo cửa ghế lái phụ, giây kế tiếp đã bị Đường Minh đang tức giận quát: “Ngồi ghé sau đi.


Trước kia người ngồi ghé lái phụ là Bạch Tiểu Vũ, sau này chỉ có Tô Cẩm Khê mới có tư cách này.

Tô Mộng bẹp miệng có chút khó chịu, trước kia cô ta vốn muốn ngồi lên ghế lái phụ của chú ba, nhưng cũng bị người ta đuổi xuống dưới.

“Hẹp hòi.

” Tô Mộng phòng việc Đường Minh ném mình xuống, đành phải tới phía sau ngồi.

“Tôi còn có việc, có gì thì cô nói ngắn gọn đi.

” Giọng Đường Minh lạnh như băng, đối với người đã từng tính toán người phụ nữ của mình anh ta không có một chút hảo cảm nào.

“Anh rễ anh thật là vô tình lạnh lùng, rõ ràng đêm đó trên giường anh hăng say như vậy, tốc độ trở mặt vô tình nhanh thật đấy.

” Tô Mộng oán trách nói.

Khi nhắc tới việc kia, sắc mặt Đường Minh càng trở nên khó coi hơn, “Tô Mộng, cô tốt nhất là đừng nhắc tới chuyện đó trước mặt tôi! Đêm đó chuyện gì đã xảy ra cô rõ hơn tôi nhiều.


Tô Mộng hừ lạnh một tiếng, “Được rồi em tới tìm anh là vì muốn nói một chuyện, em đã trễ mấy ngày rồi mà bà dì chưa tới.


Đường Minh tay đang cầm lái dừng lại, phanh gấp lại táp ở ven đường, “Cô có ý gì?”
“Anh rể, đều trưởng thành rồi, anh chắc hẳn phải hiểu rõ chuyện em nói là ý gì.

Bà dì của em từ trước tới nay luôn đúng ngày, chưa bao giờ chậm hay sớm máy ngày, mà tháng này đã trễ vài ngày rồi.


*Cô không uống thuốc sao?” Trong lòng Đường Minh thầm mắng mình lúc đó đã bát cẩn, bởi vì Bạch Tiểu Vũ không thể sinh con, mấy năm nay ở cùng một chỗ với Bạch Tiểu Vũ anh ta không có bất kỳ biện pháp nào.


*Tô Mộng, đêm đó cô với tôi cũng chẳng phải lần đầu tiên, dù cô có mang thai, thì làm sao có thể chứng minh rằng đứa bé đó là con tôi.


Tuy rằng lúc đó Đường Minh đã sai lầm xảy ra quan hệ với cô ta, dù thế nào anh ta cũng đụng vào người phụ nữ đó lâu như vậy, sao có thể không biết người phụ nữ dưới thân mình có phải lần đầu tiên hay không?
“Anh rể, anh đang nói gì thế? Em trước kia có bạn trai, nhưng cũng chia tay từ rất lâu rồi.


Trong thời gian này cũng chỉ có anh đã chạm vào em, nếu như anh không tin, em thật sự đã mang thai, thì đợi đứa trẻ ra đời chúng ta có thể đi giám định ADN.

Đường Minh hừ lạnh một tiếng, “Tô Mộng, cô không nên quá tham lam, tôi đã cho cô mười triệu rồi, nếu như cô còn muốn dây dưa không dứt, đừng nghĩ rằng tôi sẽ bỏ qua cho côi”
“Anh rẻ cho dù anh có không thích em, còn đứa bé này thì sao? Nó cũng là cốt nhục của anh.

Chị với anh đã lấy nhau lâu như vậy mà chưa có em bé, còn em một chút đã mang thai, đây không phải đang chứng minh là chúng ta có duyên phận à?”
“Tôi không thể tưởng tượng được một người phụ nữ có thể nói ra những lời này, Tô Mộng, nếu như cô vì chuyện này mà tới đây, thì tôi thẳng thắn nói cho cô biết đối với tôi người như cô chẳng có một điểm tốt nào.


Tô Mộng không nghĩ tới Đường Minh lại lạnh lẽo như thé, “Anh rể, em…”
“Tôi còn có việc, cô có thể xuống xe rồi.


Tô Mộng bị Đường Minh đuổi xuống xe, nhìn chiếc xe dứt khoát dời đi, cô ta sờ sờ bụng mình.

Đợi mấy ngày nữa có thể đi kiểm tra, đem minh chứng mình mang thai đi tìm anh ta, để xem tới lúc đó anh ta có nhận không?.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play