Nhìn Kiều Niệm Nô bước vào thang máy, An Đông Dương và Đới Lợi bước lên.

-Nếu để các cậu cùng bảo vệ một người, sát thủ là người như Kiều Niệm Nô, các cậu có dám chắc giết chết hắn không?

An Đông Dương hỏi.

-Ở đây hoàn toàn không có hi vọng gì, ở Viên Hổ Sơn có bốn thành.

Đới Lợi do dự, trên thực tế, anh ta cũng chỉ có thể phỏng chừng được thực lực của đối phương.

-Thôi đi.

An Đông Dương có chút mỏi mệt.

- Chuẩn bị xe, đón tiểu thư.

An Đông Dương ở gần đón đại học thành An Tri Thủy, cô đang đi cùng An Nam Tú, Lý Lộ Từ.

-Mai gặp lại.

An Tri Thủy nói với Lý Lộ Từ.

An Đông Dương trong xe nhìn qua cửa kính, vẫy tay Lý Lộ Từ, quay đầu hỏi con gái:

-Hôm nay có chuyện gì không?

-Không có ạ.

An Tri Thủy nghi hoặc nhìn cha mình.

An Đông Dương gật đầu, xem ra người của Tạ Linh tiếp cận An Tri Thủy chẳng những người của ông không biết, đến An Tri Thủy còn không biết. An Đông Dương cũng không tính sẽ nói cho con gái rằng mẹ của cô điên cuồng như thế nào.

Lý Lộ Từ cũng không nói cho con gái ông ta, nghĩ vậy An Đông Dương quay lại đầu nhìn thoáng qua. Lý Lộ Từ lái xe điện nhìn xiêu xiêu vẹo vẹo, cô bé kia thì vẫn mặc nhiên ngồi đằng sau xe, hai tay ôm chặt Lý Lộ Từ, cho dù mặt lạnh tanh không biểu hiện gì, nhưng dựa đầu vào vai rất thân thiết.

Những cô bé này sao lại thích Lý Lộ Từ nhỉ? An Đông Dương thật sự nhìn không ra được điểm nào đáng thu hút của Lý Lộ Từ cả.

Cái quan niệm yêu thích này thật là vặn vẹo, cô bé kia cũng tốt, con gái cũng vậy, không nên vui mừng quá sớm, người đàn ông trưởng thành sao? An Đông Dương quay đầu lại, phát hiện con gái cũng quay đầu lại, mỉm cười, lúc ở với ông ta tuyệt không thể có nụ cười như thế.

Thế này thì nói sao đây? An Đông Dương chau mày lại, điều này so với việc đầu tư mười tỷ trên diễn đàn tài chính càng phải khó quyết định và hành động hơn. Ông ta không phải không biết tâm sự của con gái, để tự mình đề xuất con gái nhất định sẽ không đồng ý. Cho dù là có thích Lý Lộ Từ, nhưng tính cách của con gái ông thì bất kể như thế nào cũng không thể tùy sống trong nhà một thằng con trai được.

Chính bản thân ông rõ ràng mong muốn con gái không đồng ý, nhưng kiểu gì vẫn phải khuyên cô, nghĩ tới mà An Đông Dương uất nghẹn.

Nhịn.

-Tri Thủy à, thành tích học tập của Lý Lộ Từ như thế nào?

An Đông Dương thuận miệng hỏi.

-Tốt lắm ạ, đứng thứ nhất toàn ngành, so với con tốt hơn nhiều.-



An Tri Thủy nghiêng đầu, không biết buồn bực hay là cất giấu điểm kiêu ngạo vào bên trong.

-Đại học năm ba, kết quả thi chứng chỉ cũng khá hơn nhiều không?

-Đúng thế, qua một thời gian nữa chúng con sẽ tham gia đăng kí cuộc thi kế toán viên cao cấp, Lý Lộ Từ báo 5 môn, con chỉ 2 môn, không biết liệu anh ấy có nắm chắc không nữa.

An Tri Thủy có chút lo lắng, bởi vì hiện giờ rất bận, quan trọng nhất là Tú công chúa đã vào trường học rồi, phải lo lắng cho cô ấy thì công việc đã xong xuôi mất rồi, Lý Lộ Từ lên lớp học cũng không thể chuyên tâm.

-Như vậy, nếu lý lộ từ có thể duy nhất thông qua ngũ cửa đăng kí kế toán viên cao cấp cuộc thi, tôi có thể suy xét thay đổi đối với hắn cái nhìn.- An Đông dương trong lòng biên lại đúng này đăng kí kế toán viên cao cấp cuộc thi cười nhạt, ngũ cửa duy nhất thông qua nhân cũng không ít, gấm an hệ các đại tập đoàn tài vụ kế toán phương diện cao chuyên gia mới (hoặc: tài), người nào không có ở mấy đại hội kế sự vụ sở nhậm chức trải qua? Này đó đứng đầu nhi tài chính nhân tài quả thật rất giỏi, nhưng này là những người này tổ hợp đứng lên trở thành tiêu chuẩn phổ ngươi, cao thịnh linh tinh thế giới kinh tế Kim Tự Tháp thượng tầng tài năng (hoặc: mới có thể) khiến An Đông dương coi trọng đứng lên, nếu không lời nói hắn đè cái sẽ không cảm thấy có gì đặc biệt hơn người, tuy nhiên vì nữ nhân, An Đông dương quyết định đem chính mình tầm mắt phóng tới và phố phường tiểu dân một tầng thứ. -Như vậy, nếu Lý Lộ Từ có thể là người duy nhất thông qua cuộc thi này thì cha sẽ suy nghĩ lại cách nhìn về hắn.

An Đông Dương trong lòng nghĩ đến cuộc thi liền cười nhạt, người qua được 5 môn cũng không ít, nhân tài tài vụ kế toán tại ác tập đoàn thuộc Cẩm An hệ người nào mà chẳng kinh nghiệm đầy mình? Những người đứng đầu giới tài chính này tất nhiên là cực giỏi, nhưng lấy những người tập hợp lại trở thành tiêu chuẩn đánh giá, hay trở thành Kim Tự Tháp của nền kinh tế thế giới gì gì đó mới làm An Đông Dương coi trọng. Nếu không đạt được mức đó thì chẳng có gì đáng cho ông ta phải cảm thấy có gì đặc biệt hơn người. Tuy nhiên, vì con gái, An Đông Dương quyết định phóng tầm mắt của mình tới tầng lớp tiểu dân một chút.

-Thật vậy sao?

An Tri Thủy vốn đã không hiểu nổi cha mình sao lại chủ động nói chuyện về Lý Lộ Từ, không khỏi bán tín bán nghi, nửa mừng nửa lo.

-Đương nhiên là thật, con nên học tập Lý Lộ Từ.

An Đông Dương gật gật đầu, tự cảm thấy cái cổ của mình thật là cứng.

-Chúng con là bạn tốt, đây là việc con nên làm, sau này trong trường học con nhất định sẽ bắt anh ấy dành toàn bộ thời gian để học tập.

An Tri Thủy nắm tay, muốn cổ vũ tinh thần Lý Lộ Từ.

-Năm môn khó lắm đấy, chỉ sợ thời gian học trên lớp là không đủ.

An Đông Dương lắc đầu nói, người đàn ông có phải trong lúc nói dối mới càng hiểu thêm phụ nữ? Chính là làm người cha đều đặc biệt hiểu rõ con gái mình, nắm rõ được suy nghĩ của cô, để cô tự nhảy vào hố.

-Đúng rồi, khi ở nhà cũng cần cố gắng mới được.

An Tri Thủy có chút lo lắng, dù cho Lý Lộ Từ có tin tưởng mười phần, nhưng cảm giác hắn gần đây mới chỉ bắt đầu cố gắng, sợ có chút không đủ.

-Lý Lộ Từ cuối cùng cũng mới chỉ là một thanh niên, ham chơi cũng là chuyện bình thường. Trong trường có người giám sát cũng tốt, về đến nhà chỉ sợ không tập trung tinh thần được, vừa rồi cậu ta cùng cô bé khá ham chơi kia đùa nghịch, cậu ta còn phải chăm sóc một cô em gái nữa, ở nhà chỉ sợ là không có cách nào học được.

An Đông Dương giơ tay xua xua.

-Cha nghĩ cậu ta khó qua được năm môn này lắm.

-Anh ấy sẽ học tốt thôi.

An Tri Thủy cũng có chút lo lắng, thì ra cô cảm thấy dù cho thành tích có thế nào, chỉ cần Lý Lộ Từ cố gắng là được, nhưng hiện tại An Tri Thủy mong muốn hắn có thể chứng minh được bản thân cho cha mình thấy là rất lợi hại, không khỏi lo lắng được mất, nếu như Lý Lộ Từ không thông qua, cha cô sẽ phản đối chuyện qua lại của mình và Lý Lộ Từ? Tú công chúa quả thật rất ham chơi, có lẽ chỉ khi cô ngủ Lý Lộ Từ mới có thể học được, như thế cũng không ổn lắm.

An Đông Dương liếc nhìn vẻ mặt của con gái, lại không nói gì nữa.

Trở lại biệt thự, An Đông Dương chuẩn bị ở lại ăn tối, trong lòng ông ta đã có chút lo lắng. Người của Tạ Linh hôm nay mới bị bắt, khả năng ra tay với con gái hầu như là không có, phải mau chóng bảo con gái đến bên cạnh Lý Lộ Từ cho càng yên tâm hơn.

An Tri Thủy dưới cái nhìn chăm chú theo dõi của An Đông Dương chạy bịch bịch lên lầu, sau đó trốn trong phòng gọi điện cho Lý Lộ Từ:

-Lý Lộ Từ, ba em nói nếu anh có thể vượt qua năm môn lần này, ông ấy sẽ thay đổi lại cách nhìn với anh.



-Có ý gì vậy?

Lý Lộ Từ đang chờ điện thoại, Kiều Niệm Nô đã gọi điện nói cho hắn biết sẽ bố trí An Tri Thủy đến đó sống một vài ngày, tuy rằng em gái đã đề nghị qua, nhưng Lý Lộ Từ nào dám nghĩ? Hiện tại cũng đang là hạnh phúc từ trên trời rơi xuống, so với nửa đường nhặt được năm triệu còn làm cho người ta khó tin hơn.

-Chính là anh đã chứng minh mình rất lợi hại, cha em sẽ không phản đối chúng ta làm bạn, sẽ không nói anh không đủ ưu tú gì đó nữa.

An Tri Thủy có chút mất hứng bĩu môi, nhưng Lý Lộ Từ không nhìn tới được, trong giọng nói tỏ vẻ rầu rĩ, hẳn là hắn nhận được niềm vui bất ngờ, sau đó phải cao hứng mà tỏ vẻ cam đoan nhất định sẽ vượt qua.

-Anh biết, nhưng hiện tại Lý Tử đang đi tập quân sự, nhà chỉ còn anh và An Nam Tú, không ai chơi cùng cô ấy. Vốn anh vốn dĩ không có thời gian học tập, hiện tại việc học cũng khá là quan trọng, anh lại là người duy nhất thi năm môn, cảm giác thật khó khăn.

Lý Lộ Từ mặt mày nhăn nhó, kì thật hắn cũng không biết Kiều Niệm Nô bố trí như thế nào, nhưng có thể khẳng định không phải vì Kiều Niệm Nô mà An Tri Thủy đến, An Tri Thủy ngoan ngoãn đến đây, bên trong cũng sẽ có thủ đoạn nhỏ để thuyết phục cô ấy, Lý Lộ Từ hiện tại cũng chỉ có thể đế thêm vào, dẫn đường cho tâm tư của An Tri Thủy, hi vọng sớm có thể thúc đẩy chuyện này.

Nhưng thật ra trong lúc vô tình lại ăn ý với An Đông Dương, ngoại trừ dì Đường, trên thế giới này, hiểu được tính tình của An Tri thủy nhiều một chút cũng chỉ là An Đông Dương và Lý Lộ Từ.

-Anh không phải rất tự tin sao?

An Tri Thủy quỳ gối không nhúc nhích trên giường, cầm chắc điện thoại.

-Tin tưởng là một chuyện, tình huống khách quan lại là chuyện khác, anh không ngờ là Lý Tử đã đi tập quân sự, cũng thật không ngờ là An Nam Tú thấy vậy liền coi trời bằng vung.

Lý Lộ Từ nói nhỏ hơn, hắn ở trong bếp, An Nam Tú đang xem tivi ngoài phòng khách, vẫn tốt, tiết mục mà cô ấy thích, tuy rằng vẻ mặt không được thích lắm, nhưng xem ra cũng rất thật, ngồi không nhúc nhích.

-A, thế làm sao đây?

An Tri thủy bắt đầu lo lắng, tâm tư cũng theo đó mà lao xuống dốc luôn.

-Không có cách nào khác, nếu trong nhà có người cùng anh học tập, An Nam Tú thật ra sẽ tự chơi một mình, hoặc là có người có thời gian làm phân tán sự chú ý của cô ấy tới anh là tốt rồi, tiếc là Lý Tử đã đi quân huấn… trong nhà có cái giường ngủ không...

Lý Lộ Từ rầm rì, thoáng ám chỉ, trong lòng như có kiến bò, bên phía An Tri Tủy thì Kiều Niệm Nô sẽ sắp xếp như thế nào đây?

Kiều Niệm Nô gọi điện cho Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ quả là có chút không ngờ đến, lại không quá kì quái, bởi vì từ trước đến nay, Kiều Niệm Nô không hợp mắt An Tri Thủy, luôn tính toán ly gián Lý Lộ Từ và An Tri Thủy. Tuy nhiên Lý Lộ Từ biết, cũng không phải là cô ấy thích mình, sau đó là ghen... bằng không sao cô lại bố trí An Tri Thủy về nhà mình? Thực tế, tính cách Kiều Niệm Nô vẫn vậy, việc công quan trọng hơn, gải quyết việc chung.

-Nếu không em thuê một bảo mẫu đến?

An Tri Thủy đột nhiên nghĩ đến một biện pháp tốt, người hầu ở Viên Hổ Sơn nhiều như vậy, điều một người đến bảo mẫu cho không phải tốt hơn sao?

-Hay thôi đi, em không phải không biết cái tính khó gần An Nam Tú trời sinh này, bảo mẫu nào chịu được cô ta? Tuy nhiên quan hệ hiện tại của em và cô ấy dịu đi không ít.

Lý Lộ Từ lúc này cảm thấy An Tri Thủy hơi ngốc, cái này không phải ám chỉ thì là gì? Con không nghĩ tới được sao?

Lý Lộ Từ cũng không dám chủ động mời An Tri Thủy đến ở nhà hắn, khẳng định sẽ làm cô sợ.

-Điều này cũng đúng. Nếu không như vậy thì sao? Để An Nam tú đến nhà em ở nửa tháng, anh học tốt, em sẽ nhất định chăm sóc tốt cho cô ấy, cô ấy muốn chơi gì cũng được.

An Tri Thủy nghĩ ra một ý kiến hay, lập tức đứng lên nói.

-Anh nói với Tú công chúa, em chờ điện thoại, sau đó phải đi đón cô ấy.

Lý Lộ Từ há miệng thở dốc, điện thoại bên kia đã cắt đứt, hiển nhiên An Tri Thủy vui mừng vì ý kiến của mình, sao có thể được? An Tri Thủy không đến, An Nam tú cũng rời khỏi, mình còn phải thật sự cố gắng đặc biệt mới qua được kỳ thi kế toán viên cao cấp này sao? Thật sự là chiều Công chúa lại mất hồng nhan, rất thiệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play