Lý Lộ Từ dường như dùng tầm nhìn từ trên cao xuống để quan sát Thiên Vân thần cảnh, loại cảm giác này có chút giống cảnh tượng được nhìn thấy thông qua quả cầu thủy tinh trong các phim ma ảo, sau đó, khi âm thanh chuông gió biến mất, Lý Lộ Từhắn tỉnh táo trở lại, lưu lại trong đầu hắn chỉ là những mảnh ấn tượng mơ hồ, không có thứ gì quá chi tiết, những gì hắn biết về Thiên Vân thần cảnh cũng chẳng qua là xác định được đó là một thế giới mang sắc thái thần thoại.
Lúc Lý Lộ Từ ngẩng đầu lên một lần nữa để nhìn An Nam Tú, hắn đã không còn xem cô bé là đứa trẻ đáng thương vì chơi COSPLAY quá chuyên nghiệp mà mắc chứng ảo tưởng nặng nữa.
- Tin rồi chứ?
Cô bé khẽ híp mắt lại, thoáng có chút đắc ý, lại khinh thường mà nhìn Lý Lộ Từ đang ngơ ngác mất hồn, nhìn hắn một lúc lâu không lên tiếng rồi mới hừ một tiếng để nhắc nhở hắn, tiện thể tỏ vẻ khinh bỉ của bản thân đối với kiến thức nông cạn của người dân trái đất.
- Anh…
Lý Lộ Từ theo bản năng xê dịch thân mình ra sau, đối với nhân vật mà mình không thể nào lý giải và cực kì có sức uy hiếp, bất cứ ai cũng sẽ có sự cảnh giác theo bản năng, cho dù đây là một cô bé vô cùng xinh đẹp, nhưng Lý Lộ Từ cũng không phải là tên xấu xa nhìn thấy người đẹp là lao vào ngay, hắn không có gan to như vậy. Lúc này hắn chỉ là có chút không biết phải làm thế nào, đột nhiên đi về phía phòng tắm :
- Em đợi một lát… Anh đi tắm cái đã.
Dòng nước như mưa chảy ra từ vòi phun đánh lên người Lý Lộ Từhắn, cảm giác hơi lạnh khiến da thịt co rút mà nổi da gà, Lý Lộ Từ ôm lấy cánh tay đứng tại đó, nghe tiếng nước chảy tí tách ở bên tai, ngoại trừ cảm giác hưng phấn khó có thể tin được, hơn hết chính là sự mờ mịt khó hiểu, không ngờ hắn đã dẫn một công chúa của thế giới khác về nhà rồi.
Loại cảm giác này thật ra không có khác biệt lớn so với việc nuôi một con khủng long tiền sử trong vườn nhà mình, chỉ là công chúa điện hạ Lolita này đáng yêu xinh đẹp hơn khủng long nhiều, cũng dễ dàng che giấu hơn nhiều… Lý Lộ Từ lúc này lại nhớ ra “khủng long Denver”.
Lý Lộ Từ ngây người trong phòng tắm một lát, cảm giác cứ bỏ mặc người ta bên ngoài có chút không ổn lắm, vội vàng lau khô tóc, mặc quần áo đi ra, cô bé đang vô cùng nhàm chán nhìn đông ngó tây, thấy Lý Lộ Từ đi ra, lại làm ra bộ dạng nhìn không chớp mắt, đoan trang thục nữ.
- Công chúa điện hạ… Vì sao chọn tôi trở thành quan hầu của cô? Tôi có thể không phải là ứng viên thích hợp nhất đâu.
Mặc kệ lúc nãy đã nói chỉ cần An Nam Tú có thể chứng minh nàng đến từ Thiên Vân thần cảnh, Lý Lộ Từ sẽ chấp nhận điều kiện của nàng, nhưng chuyện này quả thật có chút vượt ra ngoài lẽ thường, nếu Lý Lộ Từ không có biện pháp mà chấp nhận làm người hầu… Chỉ sợ tương lai quá tươi đẹp mà đối phương đã nói, có đất phong cũng vậy, trở thành quan nội các cũng vậy, đại tướng quân cũng vậy, đều là chuyện ở Thiên Vân thần cảnh, Lý Lộ Từ có thể theo đến đó sao? Trong lòng hắn không có chủ ý.
Huống chí quan hầu dường như là người hầu hạ, Lý Lộ Từ không kì thị ngành phục vụ, nhưng bản thân hắn tuyệt đối không muốn làm việc này.
- Ngay từ đầu nhìn thấy các ngươi trong vũ hội, phong cách ăn mặc của khá nhiều người khiến ta có chút cảm giác quen thuộc, chỉ tiếc là khi nhìn kỹ lại, các ngươi không ngờ lại là những tên xấu xí ham thích giả trang, đến trang phục diễn xuất, đạo cụ và trang điểm mà đoàn xiếc thú thằng hề có cũng tinh xảo hơn các ngươi… Lúc ta đang chuẩn bị rời khỏi, liền nhìn thấy ngươi.
Cô bé lắc đầu thở dài, sau đó khẽ nhíu mày nhìn Lý Lộ Từ.
- Có chút cảm giác tìm người trong đám đông trăm ngàn, bỗng nhiên quay đầu, người này lại đang đứng ở nơi ánh đèn rực rỡ.
Lý Lộ Từ nghe thấy đánh giá thế này của An Nam Tú đối với vũ hội COSPLAY liền vô cùng không vui, nhưng người ta quả thật có thể nói như vậy, Lý Lộ Từ chỉ đành nắm lấy trọng điểm, tóm lại cô bé này không phải là dại trai, sẽ không vì nhìn thấy hắn khá đẹp, có vẻ vô hại là liền đi theo hắn.
- Ta lựa chọn ngươi là có nguyên nhân, ngươi không cần biết.
Không hổ danh là công chúa, nói chuyện hay hành động đều vô cùng có khí thế bề trên, cô bé ngẫm nghĩ một lúc, tiếp tục nói:
- Đây là một thế giới xa lạ, muốn thích ứng với cuộc sống của thế giới này đối với ta mà nói vốn không phải là chuyện khó khăn gì, nhưng có người sắp xếp vẫn có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức, ngươi chỉ cần chăm sóc tốt cho ta chuyện ăn, mặc, ở, đi lại, làm tốt việc ta dặn ngươi…
Nàng lại lấy vòng cổ ra, đặt lên bàn trà:
- Đây là thù lao cho ngươi… Nhưng đối với ngươi mà nói, nó có tác dụng không lớn, nếu ngươi để ý đến quyền thế và của cải hơn, ngươi có thể đợi ta từ Thiên Vân thần cảnh trở về, đến lúc ta đến thế giới này lần nữa, ta sẽ không đi một mình, ta sẽ mang quân đội của ta đến đây, chinh phục thế giới này, biến nó thành tỉnh mới của Thiên Vân đế quốc, với vai trò là quan hầu của ta và là dân bản xứ, ngươi đương nhiên sẽ trở thành đại tổng đốc của tỉnh trái đất.
Đại tổng đốc của tỉnh trái đất… cơ thịt nơi khóe miệng của Lý Lộ Từ co giật một cái, lộ ra một chút ý cười, mình lần này đụng phải chuyện gì thế này.
Công chúa điện hạ An Nam Tú, Lý Lộ Từ liếc cô bé một cái, cô ta không ngờ lại tính toán mang theo quân đội đi chinh phục thế giới khác, đây không phải là việc mà Titan Sargeras tà ác muốn làm với đại lục Azeroth sao? Trong tuyệt đại đa số các trò chơi RPG, loại đại ma vương dã tâm bừng bừng này, cuối cùng tất nhiên bị giải quyết một cách thê thảm.
(*Titan Sargeras: trùm của Burning Legion, theo cốt truyện của game “Warcraft”)
Trong lịch sử văn minh của người trái đất, chưa hề có nhân vật truyền kì có thể thống trị trái đất, Lý Lộ Từ cũng không muốn trở thành người đầu tiên.
Nếu bản thân vẫn chỉ là một đứa trẻ ngây thơ hồ đồ, sau khi xem qua nhân vật truyền kỳ như Thành Cát Tư Hãn, Aleksander, Lý Lộ Từ có lẽ sẽ hùng tâm bộc phát, đứng dưới chân tường thấp bé của nhà mình cầm đá mà tấn công chó quê ở vách tường bên kia, sau đó tưởng tượng mình đang chiến đấu cùng yêu thú, đối mặt với trận chiến thống nhất trái đất… Nhưng Lý Lộ Từ bây giờ tất nhiên sẽ không như thế, thống trị trái đất nghe ra là việc rất ghê gớm, điều này có nghĩa là sáu bảy tỉ người cúi đầu nghe lệnh, muốn gì được nấy, muốn người đẹp có người đẹp, muốn đồ ăn ngon có đồ ăn ngon, quyền lực, tiền vàng, của cải, người đẹp, địa vị, bất kì sinh vật giống đực nào cũng không cách gì kháng cự nổi mê hoặc của những thứ này, cái gì cần có đều có cả. Nhưng Lý Lộ Từ chưa từng nghĩ đến việc trở thành đế vương ngu ngốc ăn chơi sa đọa, muốn thống trị tốt cả thế giới, đó không phải là một việc dễ dàng, huống chi chắc chắn sẽ liên quan đến những thứ như chính trị, đấu tranh, thủ đoạn thống trị, điều đó tuyệt đối vượt ra khỏi phạm vi năng lực của Lý Lộ Từ, nếu mình thống trị trái đất cực kì không ổn, nhân dân toàn thế giới liên hợp lại phản đối sự thống trị của hắn, vậy cuối cùng hắn chỉ có thể mang ác danh thiên cổ là kẻ độc tài.
Chuyện này chẳng có gì vui, Lý Lộ Từ là người tốt, nghĩ rằng người thế nào cũng chết, ta chết rồi còn sợ gì nước lũ ngập trời. Hắn không dám phụ trách tất cả mọi người trên thế giới, cũng không muốn dưới sự thống trị của mình khiến trái đất trở nên lung tung lộn xộn.
Thống trị một hành tinh lớn thế này tất nhiên tràn ngập đủ loại mê hoặc, nhưng so ra, Lý Lộ Từ cảm thấy ngồi trong phòng của mình hưởng thụ máy lạnh, sau đó xem phim điện ảnh bản HD mới nhất, chém gió trên các diễn đàn càng thích hợp với hắn hơn.
- Chuyện đại tổng đốc của “tỉnh” trái đất, chúng ta cứ đặt sang một bên trước… Tôi có thể trở thành quan hầu của cô, cái đó ở chỗ của chúng tôi, chức vị chính xác hơn chắc là trợ lý hay đại loại thế, chỉ cần cô trở về Thiên Vân thần cảnh, từ bỏ ý định tấn công trái đất, tôi sẽ đồng ý trở thành trợ lý của cô, cô thấy sao?
Lý Lộ Từ vừa nói, trong lòng vừa dâng lên một cảm giác vớ vẩn vô cùng, trong một buổi hoàng hôn đẹp đẽ thế này, trong một căn phòng bình thường mà cũ kĩ, bản thân không ngờ lại cùng một người khác thảo luận vấn đề an nguy của toàn thế giới, hơn nữa hắn còn cảm thấy cần phải hết sức nỗ lực:
- Cô phải biết, là người trái đất, vào lúc biết rõ cô đang tính toán xâm lấn trái đất mà còn giúp đỡ cô thế này thế kia, đây là việc vô cùng đáng xấu hổ, tôi nghĩ cô cũng hy vọng trợ lý của mình có phẩm hạnh cao thượng, đáng tin cậy một chút chứ.
- Ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, ngươi tình nguyện vì thế giới này mà bỏ qua lợi ích của chính mình, đây là tố chất trở thành nhân vật vĩ đại và anh hùng.
Cô bé vẫn luôn duy trì thái độ ngạo mạn, bây giờ rốt cuộc cũng lộ ra một chút ý cười:
- Ta đồng ý với cách nói của ngươi.
Lý Lộ Từ thở dài một hơi, bản thân không ngờ lại làm ra chuyện vĩ đại thế này, cống hiến vì tự do dân chủ của nhân loại toàn thế giới, xa rời độc tài thống trị.
- Vậy chức trợ lý kia tôi phải làm bao lâu?
Lý Lộ Từ hỏi dò.
- Không biết, ta sẽ cố gắng khôi phục sức mạnh như thời kì đỉnh cao của mình, sau đó thi triển thần thuật không gian để rời khỏi đây.
Cô bé lạnh lùng liếc Lý Lộ Từ một cái, dường như nhìn thấu được tâm tư của hắn:
- Yên tâm, không cần thời gian quá dài đâu.
Lý Lộ Từ thở phào nhẹ nhõm, lại hỏi:
- Vậy sức mạnh vào thời kì đỉnh cao của cô mạnh đến mức nào… ví dụ như một đấm làm đổ cả tòa lầu sao.
- Một quyền làm đổ tòa lầu? Đó chỉ là hình thức đắc chí biểu hiện sức mạnh của Thần đồ đê tiện thô lỗ mà thôi, đối với Thần thuật sư mà nói, tiếp cận lực sáng tạo vô hạn của thần mới tượng trưng cho sự hùng mạnh của họ.
Thiên Vân thần cảnh có thể được miêu tả là một thế giới mà ma pháp sư có địa vị cao hơn chiến sĩ, đây là lý thuyết thường thấy trong các loại tiểu thuyết kì ảo, Lý Lộ Từ đã nắm được trọng điểm, sau khi thật sự xác định có sự tồn tại của một thế giới thần thoại khác, nếu nói không hề tò mò, không cảm thấy hứng thú thì hoàn toàn không thể nào, nhưng cô bé trước mắt cứ không ngừng tỏ vẻ mặt mất kiên nhẫn khiến hắn không cách nào hỏi thêm nữa.
- Vấn đề cuối cùng, vậy sức mạnh của cô bây giờ thế nào?
Lý Lộ Từ hy vọng sức mạnh hiện tại của cô bé càng thấp càng tốt, hắn không muốn ở cùng một người bất cứ lúc nào cũng có thể đập nát hắn ra, bởi vì cô ta hiển nhiên sẽ không quan tâm đến pháp luật và quan niệm đạo đức của “dân bản xứ”, giết người đối với cô ta mà nói hẳn là không hề có áp lực.
- Đến nơi này đã gần như hao phí tất cả sức mạnh của ta, ta bây giờ không khác biệt nhiều so với người bình thường, không cách nào tạo ra uy hiếp quá lớn đối với ngươi.
Cô bé ngẩng đầu lên, cái miệng nhỏ nhẹ nhàng nói, đôi môi dao động vài cái, rõ ràng là có chút không cam tâm.
Tâm trạng của Lý Lộ Từ thì lại cực tốt, hắn cao hứng nói:
- Đây là một thế giới bình thường, mọi người vẫn là làm người bình thường thì tốt hơn.
Thế giới bình thường? Cô bé nhìn ra ngoài cửa sổ, siết chặt cây trượng trong tay, người bình thường có gì hay mà làm, đến quyền lực sinh tồn của mình cũng không cách nào bảo đảm được, quả nhiên chỉ là thế giới của dân bản xứ mà thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT