An Nam Tú nói xong mới nhận ra là mình đã lỡ miệng, hoang mang, ôm chặt hai điểm nhỏ của mình, sợ Lý Bán Trang cắn, gương mặt đỏ bừng.

-Tôi…..Tôi nghe An Nam Tú nói….

An Nam Tú sợ Lý Bán Trang hoài nghi thân phận của cô ta, vội vàng nhận hết trách nhiệm về chính mình, hiện tại cô có lẽ là An Nam Trường Tú, mặc dù có đôi chút thẹn thùng, nhưng nếu bị Lý Bán Trang biết An Nam Tú và Lý Bán Trang đã làm chuyện rất thân mật với nhau, cái việc mà con gái tuyệt đối chỉ có thể làm với người con trai quan trọng nhất của cô ấy, An Nam Tú cũng không quá để ý, vừa lúc có thể chọc giận Lý Bán Trang một trận, vì loại chuyện này An Nam Tú có thể làm với Lý Lộ Từ còn Lý Bán Trang thì không, ai bảo cô ta không chịu thừa nhận bản thân cô ta được hái từ trên cây xuống chứ?

- An Nam Tú nói với cô thế này sao?

Lý Bán Trang thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng cảm thấy con gái thích anh trai càng nhiều càng tốt, làm cho các cô ấy gánh vác tình yêu của anh trai, mỗi người đều đáng thương, Lý bán Trang lại độc chiếm anh trai làm của riêng mình một phần cũng vì yêu mà thôi…. Nhưng ngẫm lại cô gái này cũng thật đáng thương, Lý Bán Trang cũng không hi vọng anh trai mình trở thành kẻ háo sắc, có An Tri Thủy và An Nam Tú rồi, bây giờ lại thêm An Nam Trường Tú có tình cảm nữa.

Đương nhiên nếu là tình huống này, cho dù An Nam Trường Tú và Lý Bán Trang không có tình cảm, không chừng anh trai có, lúc Lý Bán Trang suy xét có chút hỗn loạn, một mặt suy xét theo góc độ của anh trai, một mặt suy xét theo góc độ của mình.

-Bằng không thì cô nghĩ sao? Lý lộ Từ chỉ cần có An Nam Tú ở bên là được rồi, đứa con gái khác không cần tồn tại, càng không thể cùng Lý lộ Từ làm chuyện ấy.

An nam Tú thấy Lý Ban sTrang thật ngu ngốc, căn bản không thể tưởng tượng mình chính là An Nam Tú.

Trên thực tế, người bình thường nếu coi An Nam Trường Tú là An Nam Tú, vậy thì không cần biết người kia thông minh cỡ nào, cũng chỉ là người bệnh bị chứng ảo tưởng mà thôi.

-Không hổ danh là chị của An Nam Tú.

Loại người này điển hình cho phương thức suy nghĩ khiến Lý Bán Trang lắc đầu, như An Nam Tú, luôn cho rằng thế giới tồn tại vì cô ta, Lý Bán Trang lắc đầu, nhưng người nhà An Nam Tú ủng hộ cô ta khiến cô lại có chút bất ngờ.

-Chả lẽ cô không biết An Nma Tú còn rất nhỏ sao? Cô ta cùng anh trai tôi làm chuyện ấy sao phù hợp được?

An Nam Tú ưỡn ngực, có chút hơi nhụt chí, Lý Bán Trang nói An Nam Tú mới có mười bốn tuổi, chính mình ưỡn ngực ra cũng không thay đổi được An Nam Tú mười bốn tuổi, căm giận nói:

-Tuổi tác không thành vấn đề, An Nam Tú luôn có thể phát triển, cái chính là tình cảm giữa hai người, bất cứ ai, bất cứ nguyên nhân gì cũng không liên quan. Để ý tới sự chênh lệch về tuổi tác cũng giống như để ý đến việc anh trai và em gái không thể sinh con, cũng không phải là người bình thường.

-Cho rằng anh trai và em gái ở với nhau sẽ sinh ra được con mới không phải là người bình thường!

Lý bán trang mặt đỏ hồng, vẫn cảm thấy cô ta đang ám chỉ mình

- Cô đến bây giờ còn không chịu thừa nhận mình được hái từ trên cây xuống sao?

An Nam Tú dùng ánh mắt thương hại nhìn kẻ tự lừa mình dối người kia nói:

-Cô xem tôi và cô đều không có lông chip, trên cơ thể còn có mùi hơn nữa còn có tư duy vượt xa dân bản xứ… tuy rằng cô hơi ngu ngu một chút, nhưng so với sinh vật cấp thấp trên thế giới này phải thông hơn chứ. Tôi và cô giống nhau, đều là trên cây hái xuống, hơn nữa ít nhất còn được hái từ trên một cái cây sinh mạng Vương cấp nữa.

-Tôi sắp điên rồi.

Lý Bán Trang thở dài một hơi, quả nhiên mình và anh trai đều như thế, không giống bình thường, cha mẹ cũng không bình thường, ngay cả người trong chính ngôi nhà này ra ra vào vào, tắm cùng mình cũng không bình thường nốt, tuy nhiên vẫn hơi tò mò với cái quan điểm kiên trì cho rằng mọi người là được hái từ trên cây xuống, hỏi:

-Cô nói cây sinh mạng vương cấp là cái gì thế?

-Cây sinh mạng đương nhiên là có nhiều loại cấp bậc, bình dân bình thường nhất được hái từ trên cây sinh mạng bậc thấp; sau đó là cây sinh mạng sĩ tộc, hoặc là có được tố chất trở thành thần thuật sư, hoặc là có được trở thành năng lực thần đồ... Đương nhiên, không cần trông cậy vào những người có bao nhiêu tiền đồ. Trở lên chính là vương cấp sinh mạng thụ, bọn họ cấu thành cơ sở tổng hợp thực lực của một quốc gia. Thường thường thực lực một quốc gia được quyết định bởi số lượng cây sinh mạng Vương cấp cho ra quả. Về phần thụ sinh mạng hoàng cấp, cấu thành giai tầng thống trị một quốc gia , một quốc gia thườngthường chỉ có một cây, nếu có cây sinh mạng vương cấp tiến hóa thành cây sinh mạng hoàng cấp, quốc gia này sẽ phát sinh nội loạn phân tranh.

An Nam Tú nói xong, sắc mặt có chút tối tăm:

-Trong truyền thuyết cao nhất cấp bậc cây sinh mạng là thần cấp. Cây sinh mạng thần cấp cũng không phải lúc nào cũng tồn tại, thường thường là trong lúc cây sinh mạng hoàng cấp nháy mắt chiếm được toàn bộ sức mạnh của Thần linh mới có thể biến thành cây sinh mạng Thần cấp, sẽ kết trái hỗn hợp với những quả sinh mạng khác. Quả sinh mạng đặc biệt này được gọi là Thần linh chuyển kiếp… đúng là chuyện cực kỳ ghê tởm.



-Vậy có gì ghê tởm?

Lý bán Trang như ngửi được mùi ngon, cô cảm thấy An Nam Tú và An Nam Trường Tú đều có thể đi viết tiểu thuyết biên kịch bản gì gì đó được.

- Thần linh bình thường là bất tử bất diệt, nhưng đôi khi cũng cảm thấy nhàm chán, sẽ chết mất. Sau khi họ chết thì biến thành một loại lực lượng thuần túy, sức mạnh này có thể cho ngưởi sở hữu nó trở thành tân thần linh.

An Nam Tú híp mắt vào, cười lạnh, không thèm để ý.

- Nhưng tôi vốn không có loại sức mạnh này, tôi cũng sẽ trở thành tân Thần linh. Để che đậy sự bất lực và lười biếng của bản thân, có đám người dám cười nhạo, đã xem vị Thần thuật sư trẻ tuổi ưu tú nhất thành nữ thần chuyển kiếp, như vậy thì việc tôi thông minh còn chúng ngu xuẩn đã có thể giải thích.

-Tôi thấy cô không phải là một người hay để ý người khác, sao làm vấn đề trở nên phức tạp vậy? Nữ thần chuyển sang kiếp khác, nghe thật lợi hại.

Con gái à, luôn ảo tưởng, nếu như chính mình gặp rủi ro thì có là công chúa, thiên kim tiểu thư, quý tộc tiểu thư, tốt nhất đều là nữ thần chuyển kiếp, nhiều thần nhiều thánh sẽ nhiều mộng ảo mà.

- Có cái gì lợi hại? Thần linh cũng từng là người, chẳng qua là đạt được thành tựu người khác khó với được mà thôi. Đối với hầu hết mọi người, thần linh ở trên cao không thể nhìn thấy, nhưng đối với tôi mà nói trở thành thần linh chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Tôi sẽ vượt qua khoảng cách đó người thường không thể nhìn thấy, dẫm nát tất cả những lá cờ thần thánh ấy dưới chân.

Nước trong phòng tắm bốc hơi, khiến cơ thể hoàn mĩ của An Nam Tú như ảo như thực, cô hơi nghiêng đầu, tản ra một loại ý chí coi khinh tất cả.

-Điên rồi.

Lý Bán Trang nói nhỏ, người bệnh ảo tưởng nặng.

-Để tôi sờ con thỏ của cô một chút nào.

Kì thật An Nam Tú biết rõ Lý Bán Trang sẽ không tin tưởng, đây là chỗ người thường ngu xuẩn, bọn họ dù có chạm vào chân lí và sự thật nhưng cũng sẽ bị lối suy nghĩ quen thuộc lấn át. Chân lí và chân tướng thoáng gặp qua nhau. Người có thành tựu vĩ đại của thế giới này và Thiên Vân thần cảnh đều giống nhau, họ chỉ là những người làm những việc người thường không dám làm, nghĩ những việc người thường không dám nghĩ, tin tưởng điều người không thể tin, không hơn

-Con thỏ? Cô định làm gì?

Lý Bán Trang ngỡ ngàng, sau đó liền hiểu con thỏ trong miệng cô ta có ý gì, hai má nóng lên, vội vàng ôm lấy ngực mình.

An Nam Tú chỉ muốn xác nhận một chút, thực lực hiện tại của cô An Nam Tú mười bốn tuổi không thể sánh bằng được, , thì ra cô muốn xác nhận xem trong người Lý Bán Trang có cây sinh mạng không, còn cần Lý Bán Trang phối hợp thi triển Thần thuật Kiên trì.

Hiện tại chỉ cần đụng vào nhẹ nhàng, cho dù có ẩn giấu hơi thở khéo léo đến mức nào, An Nam Tú có thể cảm nhận được hơi thở của cây sinh mạng.

An Nam Tú mặc cho Lý Bán Trang che, vươn tay đụng vào da thịt mềm mại thơm nức của cô gái.

- Con gái cũng không thể đụng lung tung.

Lý Bán Trang vội vàng cách xa một chút, cho dù là anh trai vô tình động phải thì Lý Bán Trang sẽ có cảm giác, nhưng bị con gái đụng vào nhất định sẽ không có cảm giác gì, tuy nhiên vẫn sẽ hơi ngượng.

Vẻ mặt An nam Tú ngạc nhiên.

-Sao vậy?

Lý Bán Trang có chút chột dạ hỏi, bộ ngực của cô so với bình thường to hơn, trướng hơn một chút, sờ vào tất nhiên sẽ có cảm giác khác nhau, cô nghĩ tới việc mình nói dối đã bị phát hiện.

- Không có cây sinh mạng, sao có thể?



An Nam Tú không cần xác nhận lại, không cảm giác được là không cảm giác được, cô không có khả năng phán đoán sai lầm.

- Tôi không phải trên cây hái xuống?

Lý Bán Trang thở phào nhẹ nhõm một hơi.

-Phiền cô nói cho An Nam Tú, cô ấy cũng luôn nói tôi là trên cây hái xuống.

An Nam Tú không để ý đến việc Lý Bán Trang chế nhạo, Lý Bán Trang sao lại không có cây sinh mạng? Cô ta nhất định có, ít nhất từng có, nhưng thụ sinh mạng chạy đi đâu rồi?

An Nam Tú suy nghĩ một hồi, mặt không chút thay đổi chấm dứt vấn đề này:

-Cho dù trong thân thể cô không có cây sinh mạng, cô cũng là người từ trên cây hái xuống.

Vấn đề này có chút kỳ quái, nhưng cũng không quá quan trọng, huống chi An Nam Tú cũng không phải không có đầu mối.

- Được rồi, tôi tắm xong rồi, còn chưa so xong sao? Không so được nữa thì tôi ra trước, cô từ từ tắm đi..

Lý Bán Trang mặc dù có chút hứng thú, cũng chỉ là lúc tắm thì nói chuyện phiếm hai người tương đối xấu hổ mà thôi, việc cô từ trên cây hái xuống, chuyện này không có hứng thú lâu dài.

- Không thể so, cô dùng phản ứng gặp nóng nở ra, gặp lạnh co vào làm con thỏ của cô đột nhiên trưởng thành hơn mà thôi.

An Nam Tú làm gì bị Lý Bán Trang gạt, hừ một tiếng:

-Vô sỉ.

-Đùa thôi mà, nói vô sỉ nghiêm trọng quá.

Lý Bán Trang mặt đỏ, bị người ta giáp mặt vạch trần đương nhiên sẽ ngượng ngùng, bụm mặt chạy ra ngoài.

- Hai người ở chung không tồi mà, vẫn nghe hai người nói nhỏ, tán gẫu rất vui vẻ.

Lý Lộ Từ nhìn thấy Lý Bán Trang đi ra, cười ẩn ý.

-Anh, sao anh lại nghe con gái tắm? Bại hoại.

Lý bán Trang đỏ ửng mặt, những lời đó sao để anh trai nghe thấy chứ.

- Anh ngồi ở chỗ này, các em nói chuyện lớn tiếng như vậy, anh đương nhiên nghe được .

Lý Lộ Từ hai má nóng lên, vội vàng giải thích.

-Hi, An Nam Trường Tú nói trong cơ thể của em không có cây sinh mạng, An Nam Tú hay nói em từtrên cây hái xuống, em có thể dùng lời của An Nam Trường Tú phản bác lại lời của An Nam Tú rồi.

Tuy rằng An Nam Trường Tú còn kiên trì, nhưng kết luận của cô ấy chỉ chứng minh Lý Bán Trang không phải.

-Lý Tử không phải trên cây hái xuống à.

Lý Lộ Từ cười, trong lòng có chút suy nghĩ phức tạp, không biết là hi vọng, là hất vọng, hay là phức tạp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play