“Cậu chủ, nơi này cách hầm mỏ Đặng Kim Du chưa đầy năm km. Mỏ Đặng Kim Du là do Migfis chiếm giữ và nó hẳn đã nằm trong vùng ảnh hưởng của Migfis” Vũ Thanh nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên gật đầu nói: “Hôm nay chúng ta tốt nhất là nên đi thăm dò tình
hình nơi đây. Lần này đến đây chúng ta mang theo ít người nên phải hành động nhanh chóng để tránh đêm dài lắm mộng”.
“Tôi cũng nghĩ như vậy. Chúng ta ở đây càng lâu càng dễ bị người của Migfis phát hiện” Vũ Thanh nói.
Hoàng Thiên đưa cho Vũ Thanh một điếu thuốc, anh tự mình châm một điều, hít một hơi thật sâu.
Hoàng Thiên suy nghĩ một lát liền nói: “Mang Oa Đầu và Staro theo, để cho hai thằng nhóc này chỉ đường, chúng ta trước làm quen với môi trường xung quanh
“Cậu chủ, ý của anh là trước tiên tìm xem nơi ở của Migfis nằm ở đâu sao?” Vũ Thanh hỏi.
“Đúng, không phải Oa Đầu và Staro đã nói rồi sao? Migfis rất gian xảo, cứ cách một khoảng thời gian lại thay đổi chỗ ở. Bây giờ điều quan trọng nhất đối với chúng ta là phải tìm hiểu xem Migfis trong hai ngày này đã sống ở đâu? Hoàng Thiên nặng nề nói.
Vũ Thanh gật đầu, anh ta biết với thực lực của mình và Hoàng Thiên, chỉ cần tìm được nơi Migfis sống thì liền có cách để giết cái thử cặn bã này!
“Vậy chúng ta đi ra ngoài xem xét trước” Vũ Thanh nói xong liền cùng Hoàng Thiên rời khỏi phòng.
Đến cửa phòng bên cạnh, Vũ Thanh gõ cửa.
Ngay sau đó những người bên trong đã mở cửa phòng.
“Ngài Tửu”
“Mang theo hai tên nhóc này ra ngoài thăm dò” Vũ Thanh chỉ vào Da Đầu và Staro, nói với đàn em vừa ra mở cửa.
“Được.”
Một tên đàn em đồng ý, tên còn lại áp giải Oa Đầu và Staro ra khỏi phòng.
“Hai nhóc nghe cho rõ đây, đừng tưởng rằng đến địa bàn của Tập đoàn Xích Diệm thì hai đứa có cơ hội chạy trốn, nếu không phối hợp với chúng ta, hai đứa bây sẽ chết ngay lập tức” Hoàng Thiên cảnh cáo Da Đầu và Staro.
Da Đầu vẫn rất nghe lời, bây giờ nó chỉ muốn sống sót.
“Ngài Chu đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn hợp tác với ngài, phấn đấu để được khoan hồng” Oa Đầu ngoan ngoãn nói.
Staro vẫn không bày tỏ ý kiến, vườn cổ không biết đang nghĩ gì.
Hoàng Thiên dù sao cũng không quan tâm đến thằng nhóc này, nếu nó không thành thật thì đến lúc đó sẽ bị phế đầu tiên.
Một nhóm sáu người rời khách sạn và đi ra đường.
Nơi đây tương đương một thị trấn nhỏ vào mùa hè nóng nực và vẫn còn một số đường phố.
Hoàng Thiên và Vũ Thanh, cũng như hai tên đàn em không ai trong số họ đem súng trên người.
Hết cách rồi, bọn họ bay tới đây trên một chuyến bay quốc tế, Vũ Thanh cũng không có nhiệm vụ đặc biệt nên không thể mang theo vũ khí.
Nhưng cho dù vậy, nếu Oa Đầu và Staro dâm phạm sai lầm, bọn nó chắc chắn sẽ chết trong tích tắc.
Đang đi bộ xuống phố, Hoàng Thiên gọi Ma Đầu qua và yêu cầu nó đi bên cạnh
mình.
“Ngài Chu, ngài thật tốt bụng, còn dẫn tôi ra ngoài đi dạo”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT