*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Loong coongl! Một tiếng vang nặng nê, cửa sắt lớn nặng nê đóng lại.

Bên trong một màu đen nhánh, sau khi Tô Chiến mở đen thì lập tức trở nên sáng lên.

Ánh mắt Hứa Mỹ Tâm bị xuyên thủng không nhìn rõ bất cứ thứ gì, híp mắt một hồi lâu cô ấy mới nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh.

Đây là một kho hàng lớn hơn hai mươi mét vuông, cũng không biết nơi nào, lúc vừa rồi trong xe chỉ lo sợ hãi, cô ấy cũng không nhìn ra ngoài cửa sổ xe xem thể nào.

Lúc này Tô Chiến cười hì hì nói với Chu Viễn Tân: “Đại ca, có phải có ý với cô nàng này không? Có muốn bọn em ra ngoài để hai người ở một mình một lát?”

Chu Viễn Tân nghe lời này xong thì bỗng kích động.

Người con gái xinh đẹp rung động lòng người như Hứa Mỹ Tâm, đời này anh ta chưa từng thấy.

Nếu chiếm được Hứa Mỹ Tâm thì đời này anh ta không còn hối tiếc.

“Không được, không được, không được, đại ca cậu không phải người như vậy...”

Chu Viễn Tân còn liên tục lặp lại, liên tục khoát tay, bày ra dáng vẻ chính nhân quân tử.

Tô Chiến nhìn cũng muốn cười, anh ta đã sớm nhìn ra Chu Viễn Tân là thèm cũng không ăn được, còn ở đây giả vờ là người tốt.

Chu Viễn Phi càng hiểu rõ ý của anh trai anh ta, lúc này nhìn Hứa Mỹ Tâm một chút, mặt mũi bầm dập, nhưng vẫn không che giấu được vẻ đẹp của cô ta.

Thật ra Chu Viễn Phi cũng thèm nhỏ dãi, chẳng qua có bạn gái Tô Hồng Hạnh ở đây, anh ta không dám lỗ mãng.

“Anh hai, anh thích thì cũng đừng giả VỜ nữa, tụi em đi ra ngoài trước, ha ha...”

Chu Viễn Phi cười ha ha, đầy hèn mọn.

Chu Viễn Tân vẫn không ngừng giả vờ, dù sao Tô Hồng Hạnh còn chưa kết hôn với Chu Viễn Phi, ở trước mặt vợ của anh em, anh ta phải có dáng vẻ, không thể để lại ấn tượng xấu.

Nhưng cơ thể rất thành thật, Chu Viễn Tân giả vờ khá khó chịu.

“Không được, anh hai không phải loại người như vậy, mấy người hiểu lầm cả rồi.”

Chu Viễn Tân cố nhịn, nghiêm túc nói.

Tô Hồng Hạnh mưu ma chước quỷ, cô ta cũng sớm nhìn ra, Chu Viễn Tân là đang giả vờ giả vịt.

“Ha ha, anh cả đừng xấu hổ, tụi em ra ngoài hết đây, anh xong việc thì mở cửa cho tụi em”

Tô Hồng Hạnh cười hì hì một tiếng, sau đó đến gần Hứa Mỹ Tâm, hung hăng tát Hứa Mỹ Tâm hai phát.

“Hừ, gương mặt xinh đẹp này thì để bị chơi nát đi, lát nữa để anh hai tôi chỉnh cô cho đã, xem cô còn đắc ý được không.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play