Nguyệt Ly? Nguyệt Ly nào a?

Vạn Kì đầy đầu chấm hỏi nhìn Tri Dao.

Đối diện với cặp mắt phẳng lặng của Vạn Kì, Tri Dao hoàn toàn không hiểu cô gái trước mặt muốn biểu đạt cái gì.

Vạn Kì chờ hồi lâu vẫn không thấy Tri Dao giải thích, sau khi cân nhắc cô quyết định hỏi:" Nguyệt Ly là ai?"

Tri Dao: ....

" Tri Nguyệt Ly, tiểu zombie A Ly."

Vạn Kì:" Tôi không biết cậu ta ở đâu." Hỏi cô cô biết hỏi ai? Cô lại không phải thánh sống.

" Nguyệt Ly chính là Vãn Chiêu, nhưng linh hồn của cậu ấy bị đánh tán cùng với thế giới của chúng ta, vậy nên tôi cần đi tìm các mảnh linh hồn của cậu ấy. Trải qua quan sát, tôi nhận ra cậu ấy dường như bị một thứ gì đó trên người cô thu hút, luôn xuất hiện dưới hình dáng một kẻ nào đó trong thế giới nhiệm vụ có mặt cô. Tóm lại, tôi muốn cô giúp tôi khiến cậu ấy yêu tôi." Tri Dao một hơi nói một tràng dài.

Vạn Kì gật gù, dù sao hai người này yêu nhau cũng là chuyện đương nhiên, cứ theo kịch bản mà diễn là được.

À mà chậm đã, yêu đương cái gì. Kịch bản không phải Tri Dao cặp kè với Thánh quân sao?

" Trong nguyên tác, cô với Thánh quân ở bên nhau." Vạn Kì bình tĩnh chỉ vào Tri Dao.

Tri Dao xem thường nhìn Vạn Kì:" đừng bôi nhọ tôi, tôi không bao giờ lừa dối Nguyệt tiểu Ly. Đó là nguyên tác, Tri Dao trong nguyên tác cũng không phải tôi."

Vạn Kì búng tay, thời gian tiếp tục chuyển động.

Cô quay người rời đi:" tôi chỉ phụ trách giúp cô cách ly cậu ta với toàn bộ giống cái, còn cưa cẩm là việc của cô."

Tri Dao bất đắc dĩ vò đầu nhìn cổ chân lại tiếp tục âm ỉ đau và dần dần sưng tướng lên của mình chửi thầm: Mẹ nó, chân với chả tay!

Vãn Chiêu vừa khôi phục thần chí, có chút mơ hồ nhìn theo bóng lưng xa dần của Vạn Kì, lát sau mới lấy lại tinh thần đuổi theo.

" Châu Châu! Chờ anh với!"

Vạn Kì dừng lại, dựa vào thân cây chờ Vãn Chiêu.

" Cõng cô ta đi chung được không?" Vạn Kì chỉ Tri Dao đang ôm chân vô cùng... ừm, thô thiển ở phía sau.

Vãn Chiêu liếc Tri Dao:" tuân lệnh Thánh nữ!"

Vì thế Tri Dao liền vinh hạnh được Nguyệt tiểu Ly mất kí ức nhà nàng ta cõng đi.

Trên đường, Tri Dao tìm mọi cách bắt chuyện với Vãn Chiêu, câu dẫn đủ kiêu, thậm chí còn làm bô vô tình môi chạm má. 

Đáng tiếc, bất thành.

Trong lúc hai người kia... không, thực ra chỉ có Tri Dao đang đơn phương tú ân tú ai thì Vạn Kì lại nghĩ tới công năng dịch chuyển vật phẩm mà Vũ Đồng đã từng giới thiệu với cô.

Vạn Kì quyết định gọi Lạc Lạc.

Lạc Lạc.

[ dạ?]

Ta hiện tại có thể dịch chuyển đồ vật được chưa? Ta muốn lấy mấy quyển sách.

[ dịch chuyển đồ vật? Chị nhỏ, chị quên thân phận của em rồi sao? Em là hệ thống của nguyên nữ hoàng đấy, dịch chuyển một món đồ đối với em là quá dễ dàng. Đáng tiếc linh hồn lựa của chị còn chưa đủ lớn, nếu không đừng nói mấy quyên sách, ngay cả đưa nguyên nữ hoàng trở lại chúng ta cũng có 50% cơ hội thành công.] Tiếng cười giòn giã của Lạc Lạc quanh quẩn bên tai Vạn Kì.

Được rồi, thu liễm lại chút. Nhóc lấy cho ta hai quyển sách, một thuộc thể loại tâm lý tình cảm, hai thuộc thể loại tâm lý tội phạm.

[ vâng, chị nhỏ chờ em chút.]

Vạ Kì gật đầu, tiếp tục đi theo hai kẻ đáng tú ân tú ái phía trước.

Trước kia cô vẫn có thói quen đọc sách thuộc thể loại tâm lý tình cảm để nghiên cứu về thứ mà cô không bao giờ có và cũng không bao giờ có thể lý giải được.

Vãn Chiêu dừng lại trước một gốc cây cổ thụ xanh tốt, nói:" Tới rồi."

Vạn Kì gật gật, dẫn trước bước vào.

" Châu Châu, chờ anh!" Vãn Chiêu thấy Vạn Kì đã bước vào thì vội vàng cõng Tri Dao chạy theo.

Đừng đùa, nhỡ tiểu nữ thần bị đám tinh linh đẹp đến không có nhân tính kia lừa đi thì sao?! Tinh linh liền tính thiện lương cũng là có não đó! Bọn họ còn biết bắt cóc tống tiền nha!! Có não tương đương với biết yêu thích lợi ích còn gì!!!

Tri Dao nhìn Nguyệt tiểu Ly nhà mình cư nhiên vì Vạn Kì lo lắng, lại còn âm thầm mắng người cảm thấy sinh không thể luyến, lẩm nhẩm:" mắng mẹ ngươi nha, tinh linh có yêu thích lợi ích nữa thì cũng tốt hơn ngươi gắp trăm lần..."

Kẻ lừa đảo!

Rõ ràng hứa yêu nàng đời đời kiếp kiếp, kết quả thì sao? 

Quên mất nàng, một lòng bám theo nữ thần nhà người ta, tức chết nàng!!!

Trong lúc Tri Dao còn đang âm thầm cắn răng chửi rủa thì Vãn Chiêu đã cõng cô bước qua kết giới của Tinh linh tộc.

Vãn Chiêu đưa mắt nhìn xung quanh, bất an tìm kiếm bóng dáng Vạn Kì:" Châu Châu?"

Nhoáng một cái bóng dáng nhỏ bé của cô nhóc ngày ngày anh nhìn lớn lên đã không thấy tăm hơi.

Cảm giác bất an cứ như đang lên men trong lòng anh.

Châu Châu không thể xảy ra chuyện được!

Tri Dao bị Vãn Chiêu trong lúc hoảng hốt tùy tay đưa cho một tinh linh gần đó nhờ chăm sóc giúp, còn anh thì nhanh chóng truy tìm theo khí tức của Vạn Kì.

Tri Dao: "...." Mẹ nó!!!

Mẹ nó mẹ nó mẹ nó!!!!

Mẹ nó x n lần!!!

*** Tác giả có lời muốn nói:

Chúc các ngươi thi học kì tốt a, ba ngày nữa là ta thi rồi, hảo nhức đầu, hảo áp lực.

Muốn, nghỉ, học!!!

À mà ta muốn nói... Khụ, ta sẽ ngừng quyển này khoảng hai đến ba tuần để ôn và thi, hi vọng các ngươi thông cảm cho ta.

Có thể ta sẽ tiếp tục nó sớm hơn dự định chăng? *cười* Miễn là kết quả học tập của ta không tệ đến mức có thể sánh ngang với bò.

* bổ sung*

Cư nhiên quên mất giải thích "cao nhân vạn ác" !!!

Thật xin lỗi, học nhiều lú não. * xấu hổ*

Đại khái ý nghĩa là: ngươi cao vô cùng độc ác.

Vì cái gì? Vì cái gì nha?!

Vì Vạn tiểu Kì nhà chúng ta bất hạnh có một vị kí thác giả là loli muội tử, mà loli muội tử ghét nhất cái gì? 

Kẻ khác cao hơn mình.

Cụ thể chút:

+ Cao nhân: ngươi cao.

+ Vạn ác: vô cùng độc ác.

=>> Cao nhân vạn ác <=> người cao vô cùng độc ác.

Giải thích hoàn mĩ vô khuyết, không chấp nhận khiếu nại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play