Ở chương trước

Nếu cô bước vào trong đó có khi nào sẽ trở thành con mồi mới cho họ không? Lỡ như trong đó có những mụ béo thích chơi trai trẻ như mụ béo kia thì phải làm sao đây?

" Toang thật rồi... "

----------

Chưa bao giờ Tiểu Chư mất bình tĩnh như vậy, những suy nghĩ tiêu cực cứ quẩn quanh lấy tâm trí cô.

Cô nhớ mình đã từng đọc một tờ báo nói về việc một nữ phóng viên bị cưỡng bức tập thể bởi một đám côn đồ do bị phát hiện ra thân phận khi đang làm việc. Tin tức ấy ám ảnh cô đến tận bây giờ bởi nữ phóng viên ấy chính là đàn chị khóa trêи của cô...

Cô sợ mình sẽ theo vết xe đổ ấy, không may phạm phải sai lầm để rồi bị chính cái nghề mà cô dành gần cả tuổi xuân theo đuổi hủy hoại...

Rủi ro, nguy hiểm là rất lớn khi trở thành nhà báo, trước mắt phải bình tĩnh trước đã..

Tiểu Chư đi đến căn phòng karaoke kia, đứng trước cửa phòng, cô hít sâu một cái, lấy lại tinh thần bước vào căn phòng.

Vừa bước vào căn phòng, trước mắt Tiểu Chư là một cảnh tượng vô cùng kinh khủng. Ngay trong lúc này cô rất muốn chạy thộc mạng ra ngoài bởi cảnh tượng trước mắt khiến cô vừa cảm thấy sợ vừa cảm thấy buồn nôn.

Những cô gái xinh đẹp vừa rồi đi ngang qua cô đang " thổi kèn " cho bọn đàn ông đốn mạc kia. Duy chỉ có một người đàn ông là đang chăm chú dõi theo chúng, hắn nhìn và cười một cách biến thái. Đó chính là Nam Cung Hàn.

Tiểu Chư không dám nhìn cũng không dám đi ra ngay, hai chân run run đi về phía bàn, đặt ba chai rượu Whisky lên rồi quay lưng nhanh chóng rời đi.

Nhưng sự tình đâu như Tiểu Chư muốn là được, Nam Cung Hàn liếc mắt nhìn cô rồi nói:

" Đến đây rót rượu!! " Giọng điệu của hắn rất đáng sợ, chất chứa sát khí vô cùng lớn. Hắn hình như đang tức giận cái gì đó.

Tiểu Chư quay lại, bước đến gần chỗ hắn rồi rót rượu cho hắn. Hắn nhìn dáng vẻ run run của cô rồi cười nhếch mép nói: " Muốn thử không? "

Cô vội vàng đáp lại: " Cảm ơn ngài nhưng tôi không biết uống rượu... Lỡ như tôi uống vào mà có những hành động không đúng sẽ mạo phạm đến ngài mất....cho nên là thứ cho tôi không dám uống đâu ạ!"

Hắn nhìn vào gương mặt cô, đôi môi, hàng mi của cô, ánh mắt nghi ngờ rồi nói: " Tôi đâu có nói là thử uống rượu đâu! Tôi đang hỏi cậu có muốn " thổi kèn " như chúng không? Cậu sợ cái gì chứ?"

Cô lúc này ngạc nhiên nhìn hắn, trước mặt hắn, hắn nghĩ cô là một người đàn ông, mà đã là đàn ông thì nhu cầu sinh lý là luôn có....Được " thổi kèn " chính là phần thưởng mà cũng là đòn đánh lớn đối với cô. Cô bình tĩnh đáp:

" Thưa ngài, tôi có bạn gái rồi nên là tôi..."

Đang nói đến đây Nam Cung Hàn chặn lời Tiểu Chư cười xảo quyệt rồi nói: " Đâu phải tôi bảo gái " thổi kèn" cho cậu đâu!! Ý tôi là cậu " thổi kèn " cho tôi mà .... Cậu trai trẻ..."

" Tôi...."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play