*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: La Phong Hoa vừa ăn bánh vừa edit___
Đồ quỷ tha ma bắt, Ưng Đồng Trần dám tặng bánh trung thu bán sỉ ở siêu thị cho hắn.
Hễ Trác Thù nổi trận lôi đình sẽ để lại hậu quả rất nghiêm trọng. Hắn hầm hừ gọi điện cho Mễ Xu: "Chuyện nhà cửa tạm thời dừng lại!"
"Dạ." Mễ Xu đã quen với việc sếp tổng thỉnh thoảng lên cơn dở hơi: "Còn xe thì sao?"
"Tạm thời để ở bãi đậu xe khu chung cư mà tôi ở." Trác Thù chừa lại đường lui cho Ưng Đồng Trần, nếu bé cưng biết điều thì hắn vẫn sẽ tặng xe.
Lúc ăn cơm tối, Trác Tử bỗng dưng hỏi: "Cả nhà lên kế hoạch cho lễ Quốc khánh chưa ạ?"
Trác Thù: "Đi làm."
Trác Phục: "Đi họp lớp."
Mộc Tình: "Đi xem thi đấu E-sports, chiến đội K.F.C có cơ hội đoạt cúp mùa giải này."
Trác Tử: "Con muốn du lịch một mình."
Cả ba người: "Không được."
"Tại sao!" Trác Tử buồn thiu: "Con đã lên cấp 3, tại sao không được phép vi vu theo ý mình."
"Xã hội bây giờ nguy hiểm lắm." Mộc Tình khuyên: "Hay là con đi xem thi đấu với mẹ? E-sports có thể mang lại cho con những trải nghiệm mới mẻ."
"Sao em lại rủ con chơi game, ngộ nhỡ ảnh hưởng đến học tập của con." Trác Phục liếc con gái: "Con muốn du lịch cũng được."
"Thật ạ?!" Trác Tử nhìn cha đầy chờ mong.
"Ừm, vừa khéo lớp cha định tổ chức gặp mặt ở tỉnh khác, con muốn đi cùng không?"
"..." Trác Tử đưa mắt nhìn Trác Thù: "Anh cũng muốn dẫn theo em à? Nghĩ đi nghĩ lại, chi bằng em đi với anh."
Trác Thù không trả lời, để Trác Tử đi cùng cũng được, hơn nữa có nhân viên trông nom giùm. Hắn định lên tiếng đồng ý thì nhớ ra sự kiện Quốc khánh mời Liễu Lợi Ngang làm khách quý, lỡ con bé đi ngang qua sân khấu, có thể sẽ phát rồ bám theo idol.
"Em đi du lịch đi, đừng đi quá xa. Viết bản kế hoạch để anh duyệt, dự tính kinh phí một cách hợp lí, khi về nộp hóa đơn thanh toán cho anh."
Trác Tử: "..."
Trác Tử lên nhóm chat kêu gọi tìm đồng đội, chẳng mấy chốc có ba bạn nữ khác hưởng ứng. Mấy cô nhóc đang bàn tán sôi nổi về địa điểm du lịch, đột nhiên thầy chủ nhiệm gửi tin nhắn vào nhóm.
[Thầy Ưng]: Các em đi chơi lễ Quốc khánh nhớ chú ý an toàn. Cứ bàn bạc kĩ, cử nhóm trưởng nộp bản kế hoạch đi chơi cho thầy, liệt kê chi tiết từng tuyến xe bus, tàu điện ngầm trong chuyến đi.
Trác Tử: "..."
Trác Tử: "!!!"
Đây là ăn ý trong truyền thuyết ư? Nó phải tiếp tục
chèo chiếc bè lá toẹt vời ông mặt trời này!
(*) Chèo bè lá: Cụm từ này rất phổ biến trong cộng đồng fangirl nước mình. Chèo là ship, đu couple nào đó. Bè lá là couple ít được biết đến, ít nổi tiếng. Chèo bè lá là ship/ đu couple ít người ship. Do đó có khi phải tự viết truyện, vẽ tranh cho couple mình yêu.Nhưng âm thầm ship một mình thật cô đơn xiết bao. Thế là nó bèn nhắn tin hỏi bạn cùng bàn về vấn đề hóc búa này.
[A Tử đang đợi Mr. Qiao]: Ê mày, tao đang ship một couple, tự biết vô vọng nhưng càng ship càng thấy mlem mlem. Muốn gạ mọi người ship cùng nhưng mà cả hai đều là chỗ thân quen của tao, tao không thể công khai tên tuổi họ. Phải làm sao bây giờ?
[Bạn cùng bàn]: Tao có cách!
[A Tử đang đợi Mr. Qiao]: Cách gì? Nói lẹ lên má.
[Bạn cùng bàn]: Biết đồng nhân không?
[A Tử đang đợi Mr. Qiao]: Đỉnh kout!
***
Ba ngày nghỉ Trung thu trôi qua nhanh như gió. Chiều chủ nhật, Ưng Đồng Trần ăn cơm xong bèn bắt xe về chung cư.
Sau khi về nhà, anh mở nhóm lớp đọc tin nhắn, phát hiện có kha khá học sinh tạo nhóm du lịch tự túc, thậm chí có em đã nộp bản kế hoạch.
Có thể mấy đứa nhỏ sẽ không đi chơi theo đúng lịch trình, nhưng tự tìm hiểu trước khi xuất phát sẽ giúp chúng đỡ bỡ ngỡ, lúng túng khi đến nơi.
Bấy giờ, anh nhận được lịch nghỉ Quốc khánh và những vẫn đề cần chú ý từ nhà trường, lập tức gửi tin nhắn thông báo đến nhóm chat phụ huynh.
Các phụ huynh cũng đang thảo luận kế hoạch cho ngày lễ. Trong lớp có không ít phụ huynh là thương nhân, đương nhiên sẽ tìm bạn hợp tác làm ăn. Mà nhóm chat là nơi rất thuận tiện mở rộng quan hệ nên các bậc cha mẹ thường xuyên tám chuyện rôm rả.
Rất nhiều phụ huynh đã nói thẳng nhà mình buôn gì từ lúc mới vào nhóm. Duy chỉ có một vị phụ huynh kiệm lời, ấy nhưng một khi lên tiếng sẽ để lại ấn tượng cực kì sâu sắc.
Ai nấy đều tò mò phụ huynh Trác Tử làm nghề chi, cùng với đó, họ còn muốn nghe vị phụ huynh này chia sẻ về cuộc đời đầy thăng trầm sóng gió.
[@Phụ huynh Trác Tử, cha Trác có dự định gì cho lễ Quốc khánh chưa? 😎]
[@Phụ huynh Trác Tử, phụ huynh ban cán sự lớp định nhậu một bữa, cha Trác đi không?]
Hôm bữa từng có phụ huynh nào đó tag cha Trác, nhưng đoán chừng là cha Trác cảm thấy mất mặt vụ lần trước nên im thin thít. Mọi người cũng cười xòa cho qua, không ngờ lần này phụ huynh Trác Tử lại trả lời.
Đúng là nhớ mãi không quên, ắt có hồi đáp.
[Phụ huynh Trác Tử]: Cảm ơn lời mời, tôi bận không đến được. [Cạn ly vì tình hữu nghị. jpg]
[Phụ huynh Trác Tử]: À, mọi người có ăn bánh trung thu nhà trường phát không?
[Phụ huynh Bốc Học Hỉ]: Mới nếm thử một miếng, chưa ăn hết.
[Phụ huynh Vưu Điển Sa]: Nhà tôi có một đống bánh trung thu, chả ăn miếng nào.
[Phụ huynh Hướng Phương Gia]: Chưa ăn.
Trác Thù: "..."
Vậy nghĩa là chỉ một mình hắn ăn bánh mà siêu thị bán sỉ? Đến cả Trác Tử cũng chê không chịu ăn.
Ưng Đồng Trần thối tha!
Đúng lúc này, thầy chủ nhiệm tham gia cuộc trò chuyện.
[Giáo viên chủ nhiệm]: Tôi ăn, tôi thấy ngon.
Trác Thù sửng sốt liếc mấy chiếc bánh trung thu còn lại trên bàn. Hắn mới chỉ ăn một cái, chưa cảm nhận rõ ngon dở thế nào, bèn bóc vỏ ăn thêm cái nữa. Bánh có mùi vị hơi lạ.
Phì, khó nuốt thật sự.
Hắn muốn trừng phạt tên tội đồ kia một cách dã man nhất!
Hắn bèn đổi sang tài khoản riêng tư, gửi tin nhắn cho Ưng Đồng Trần: [Bourdon.]
Người kia lập tức trả lời: [Ừm.]
Hắn quơ lấy áo khoác, lúc ngang qua phòng Trác Tử, thấy cô nhóc dán mắt vào máy tính mà cười hô hố, hắng giọng nhắc nhở: "Em còn nhỏ, đừng xem mấy thứ bậy bạ."
Trác Tử sợ bay màu, tức tốc che màn hình máy tính, ngoái đầu hét toáng lên: "Mặc kệ iêm!"
Trác Thù không rảnh nói tiếp, rời nhà đến thẳng Bourdon. Thấy Ưng Đồng Trần chưa tới, hắn bèn tắm rửa trước.
Tắm xong vẫn chưa thấy Ưng Đồng Trần tới, hắn gọi điện cho đối phương.
"Alo."
"Em đến đâu rồi?"
"Đến cửa, mở cửa đi."
Trác Thù tung tăng chạy ra, lúc đến cửa, hắn phanh lại, chỉnh cổ áo choàng tắm rồi tiện tay vuốt tóc, bình tĩnh mở cửa.
Trông thấy Ưng Đồng Trần, hắn ngỡ ngàng nhướng mày: "Kính được phết."
"Anh chọn mà." Ưng Đồng Trần đẩy gọng kính, vô tình chạm vào dây đeo kính làm nó đong đưa: "Không để tôi vào?"
Trác Thù nghiêng người nhường lối, đóng cửa đi theo Ưng Đồng Trần, hỏi: "Ăn cơm chưa?"
"Ăn rồi." Ưng Đồng Trần vừa đi vừa cởi cúc, quăng quần áo lên ghế sô pha: "Tôi tắm ở nhà rồi, làm luôn?"
Trác Thù: "..." Tuy đã ngắm không biết bao nhiêu lần, nhưng lần nào thấy bé cưng thoát y, hắn và người anh em phía dưới vẫn phải trầm trồ khen ngợi!
Trác Thù tiến lên tháo kính Ưng Đồng Trần, cúi đầu trao cho bé cưng một nụ hôn nồng cháy. Ưng Đồng Trần vịn vai hắn, chầm chậm nhắm mắt lại.
Bầu không khí nóng lên từng giây từng phút, Trác Thù ôm Ưng Đồng Trần lùi đến mép giường, thò tay cởi thắt lưng bé cưng. Đột nhiên, dạ dày hắn cồn cào từng cơn, thình lình đẩy Ưng Đồng Trần ra.
Ưng Đồng Trần mở mắt nhìn hắn đầy khó hiểu, sau đó thấy hắn xông vào WC.
Trác Thù: "Ọe."
Ưng Đồng Trần: "..."
Hắn nôn khi hôn anh... Hắn... nôn...
Ưng Đồng Trần rảo bước đến WC, lạnh lùng lườm hắn.
Trác Thù khó khăn ngoái đầu: "Xin lỗi, tôi không cố ý. Tôi tuyệt đối không có tật xấu nôn khi hôn em! Ọe..."
Ưng Đồng Trần xoay người rời đi.
Trác Thù mếu máo: "Sự thật không như em nghĩ đâu hức, đừng đi mà, tôi thuê phòng rồi..."
Một lát sau, Ưng Đồng Trần xuất hiện đưa cho hắn chai nước khoáng.
Trác Thù súc miệng sạch sẽ xong, nhằm chứng minh bản thân trong sạch, hắn đứng phắt dậy ôm Ưng Đồng Trần: "Để tôi hôn thêm lần nữa."
Ưng Đồng Trần bịt miệng không cho hắn hôn.
Trác Thù: QAQ
Trác Thù muốn giải thích cho ra lẽ, nhưng bụng lại dở chứng, đành chạy tiếp vào WC.
Ưng Đồng Trần quan sát một hồi, bỗng lại gần vén áo nhìn ngực hắn. Làn da trắng bóc ửng hồng, thậm chí còn nổi ban đỏ.
"Hình như anh dị ứng, tối nay anh ăn gì?"
"Chỉ là mấy món bình thường." Trác Thù ráng nhớ lại: "Với bánh trung thu em tặng."
Ưng Đồng Trần mở nhóm chat dành cho giáo viên, lục tìm ảnh chụp bánh trung thu, phóng to ảnh lên: "Bánh trung thu vẫn còn hạn sử dụng mà, nhân thập cẩm, có trứng muối hạt sen... Thôi xong, có tôm hùm."
Trác Thù: "..."
Trác Thù: "Hự! Ọe!!!"
___
Bên lề:🐧 Chú thích truyện:
Cạn ly vì tình hữu nghị. jpg: tham khảo nha. Chữ trong hình: Vì tình hữu nghị của chúng ta, cạn ly!