Edit: Andrew Pastel

Ngày cưới của Lục Triệu, hầu hết các quý tộc của Đế quốc đều đến dự lễ.

Các bài đăng về chuyện hôn nhân của vị thiếu tướng này vẫn còn nóng hôi hổi trong mục giải trí của Diễn đàn Đế quốc. Các omega liên tục than thở người cứng cỏi như Thiếu tướng Lục Triệu cũng không thể tránh khỏi giới tính của mình, phải kết hôn với một tên alpha dù không có tình cảm. Các alpha thì bình luận sặc mùi kỳ thị, cho rằng dù địa vị có cao đến đâu, Thiếu tá Lục Triệu vẫn luôn là một omega, kết hôn với một alpha mới là mục đích cuối cùng của anh.

Tư tưởng thượng đẳng của mấy tên alpha dĩ nhiên khơi dậy sự chán ghét của các omega, hai bên chửi nhau túi bụi trên diễn đàn. So với cuộc chiến của hai bên, nhóm beta quan tâm đến cái vị alpha may mắn sắp cưới được Thiếu tướng Lục Triệu hơn, cũng không biết hắn ta có thể lên được bao nhiêu bậc nhờ kết hôn với Lục Triệu nữa.

Hôn lễ cứ giấu giấu diếm diếm, Lục Triệu tự mình cũng không có phản ứng gì, cũng không ai biết gã alpha chó ngáp phải ruồi kia là ai. Điều này càng khiến cho các bài đăng suy đoán trên chuyên mục giải trí càng ngày càng rôm rả, các alpha trẻ tuổi xuất thân từ danh gia vọng tộc đều được cư dân mạng điểm mặt đoán già đoán non, nhưng cũng chưa ai đưa ra kết luận thuyết phục nào.

Phải đến nửa tháng trước, ngày cưới của Lục Triệu mới chính thức được công bố tại Diễn đàn Đế quốc.

Hai cái tên dán trên thiệp cưới chói lóa rạng rỡ, một tên là Lục Triệu, một tên còn lại khiến mọi người kinh ngạc.

Không ai nghĩ rằng Thiếu tướng Lục Triệu, "Đại bàng Đế Quốc" nổi tiếng lại thực sự gả vào nhà họ Bạch, trở thành omega hợp pháp của con trai cả nhà họ Bạch đã xuất ngũ từ lâu, Bạch Lịch.

Đây thật sự là bông hoa tươi bị ghim vào một cục bê tông.

Không những không có tí xíu xứng đôi nào, mà thậm chí còn không nhiều giá trị dinh dưỡng bằng cứt trâu.

Thông tin về Bạch Lịch được đào ra hết chỉ trong một đêm, tất cả những gì thời trẻ của hắn bị phanh phui ra sạch, gia tộc họ Bạch dần suy tàn, đến thế hệ Bạch Lịch, ngoài hắn ra thì không còn ai khác. Bản thân Bạch Lịch cũng bị thương trong một trận chiến nhiều năm trước, chân trái của hắn gần như bỏ đi, khiến hắn không thể lái cơ giáp ra trận được nữa, nhà họ Bạch cũng không có chỗ đứng trong quân đoàn tuyến một.

Tên công tử này thời trẻ rất trăng hoa, dính bê bối với rất nhiều omega, nghe đồn lúc Đế quốc yêu cầu hắn rút khỏi Quân đoàn tuyến một, hắn đã gật đầu đồng ý ngay tắp lự không do dự chút nào, ngay trong đêm thu dọn đồ đạc cá nhân của mình trong Quân đoàn, sau đó lái chiếc xe thể thao lẳng lơ phù phiếm của hắn đi đến nhà riêng của một omega.

Thông tin của Bạch Lịch bị bươi lấy không sót một mảnh đăng trên diễn đàn, các omega phẫn nộ ngút trời, Thiếu tướng Lục Triệu tuy là một omega, nhưng còn trẻ đã nhờ vào thực lực giành được chức Thiếu tướng trong Quân đoàn tuyến một, tài năng và mạnh mẽ không thua gì một Alpha nào. Có thể nói anh là đại diện cho vô số khát khao và mộng tưởng trong lòng omega.

Kết hôn với một alpha như vậy, Lục Triệu có thể nói là hoàn toàn không có sự hỗ trợ của gia đình chồng, bản thân Bạch Lịch cũng vì lý do thể chất mà rời quân ngũ từ sớm, miễn bàn đến công lao huy chương gì.

Gia tộc họ Bạch chỉ còn mang danh nghĩa là một quý tộc, bên trong đã bát nháo từ lâu.

Thiếu tướng Lục Triệu làm sao có thể gả cho một alpha như vậy?!

Hằng hà sa số omega bật khóc, thậm chí các alpha cũng khó có thể chấp nhận rằng kẻ kết hôn với Lục Triệu thậm chí còn thua kém hơn cả họ, họ hoặc là bất bình hoặc là ghen ghét quá mức, ùn ùn vào tài khoản blog cá nhân của Bạch Lịch spam bảo hắn nên chủ động rút lui đi.

Trên diễn đàn cũng ồn ào, cái tên Lục Triệu giống như một biểu tượng, tượng trưng cho vinh quang và nhiệt huyết. Vị thiếu tướng này không có gia thế, chỉ dựa vào sức mình chiến đấu trên chiến trường để đổi lấy vinh quang ngày hôm nay, giúp rất nhiều những beta và omega không cam lòng sống dưới hào quang của alpha nhìn thấy hy vọng.

Về phần Bạch Lịch, tư liệu của hắn cũng có một số chiến công, nhưng tất cả đều là trước khi hắn bị thương. Mà những chiến công đó cũng chẳng là gì so với thành tích chói sáng của Lục Triệu, những gì mọi người thấy nhiều chỉ là mấy scandal tình ái của hắn, thành thật mà nói, Bạch Lịch có lẽ chỉ có cái mặt là coi được.

Mà Bạch Lịch cũng biết rất rõ điều này.

Hắn đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, hai chân dài thong thả gác trên bàn cà phê, nghịch thiết bị đầu cuối cá nhân duyệt web (có thể coi thiết bị này giống smartphone nha), thích thú cười há há đọc mấy bài viết thảo luận trên diễn đàn về cuộc hôn nhân của hắn với Lục Triệu.

Tuy rằng hoa cắm bê tông quả thực là một thảm cảnh, nhưng đối với bê tông thì đấy lại là một điều hết sức hoan hỉ đó nha.

Bạch Lịch cười đến đau bụng, mà còn nghĩ chuyện có thể vui hơn.

Thế là hắn dùng tài khoản cá nhân của mình đăng một tấm ảnh selfie trên diễn đàn, gõ một câu bình luận: "Ông đây chắc chắn là cục bê tông đẹp trai nhất."

Nhấp vào nút gửi.

Mấy giây sau, thiết bị đầu cuối cá nhân của hắn liên hoàn nhảy âm báo.

Bài đăng của Bạch Lịch thu hoạch được mấy xe gạch đá.

Hắn phấn khích đọc bình luận, vỗ đùi đen đét cười to.

Có tiếng gõ cửa hai lần, Lục Triệu mở cửa ra, vừa đi vào đã thấy Bạch Lịch gục trên ghế sô pha ôm bụng cười như bị điên.

Nhìn thấy anh, Bạch Lịch lau nước trên khóe mắt, cười nói: "Hoa tươi, em tới rồi."

Lục Triệu không hiểu, nhưng cũng không thèm hỏi. Ánh mắt quét qua Bạch Lịch, nhẹ giọng nói: "Đừng làm rối tóc."

Người đàn ông ngồi trên sô pha không hề phai nhạt ý cười, nhưng cũng không cười như lên cơn nữa. Hắn đứng dậy, chỉnh chỉnh lại bộ vest đen, đá lông nheo với Lục Triệu: "Hoa tươi, em thấy anh sao?"

Lục Triệu dường như không nghe ra ý giễu cợt trong giọng điệu, nhìn hắn thật cẩn thận, đi tới, vuốt phẳng một cái nếp gấp trên cánh tay hắn: "Nguyên soái muốn gặp chúng ta."

"Chúng ta?" Bạch Lịch nhìn vào gương trên tường, tóc tai còn chưa có rối tung lắm, "Ông ấy còn muốn gặp anh à?"

Lục Triệu nói: "Chúc mừng."

Bạch Lịch suy nghĩ một chút, mới hiểu được ý Lục Triệu là nguyên soái muốn chúc mừng, cho nên đương nhiên phải gặp mặt hai người.

Hắn không quan tâm lắm: "Được, đi thôi."

Hắn nói xong đi thẳng ra cửa.

Lục Triệu không nhúc nhích.

Bạch Lịch quay đầu lại, nhìn ánh mắt bình tĩnh của Lục Triệu một hồi mới chợt nhận ra, lập tức duỗi cánh tay ra: "Quên mất, chúng ta phải phối hợp tốt. Đây, em khoác tay anh đi?"

Lục Triệu vẫn không nhúc nhích, mấy giây sau mới lên tiếng: "Vừa rồi anh gọi em "hoa tươi" là ý gì?"

"Hả?" Bạch Lịch không có phản ứng, ngẩn ra một lúc, sau đó lại không nhịn được cười ra tiếng, "Trên mạng nói em cưới anh giống hoa tươi cắm cục bê tông."

Lục Triệu cảm thấy câu trả lời này hơi nhàm chán, anh vỗ mạnh cánh tay Bạch Lịch chìa ra trước mắt, mở cửa phòng nghỉ trước, quay sang Bạch Lịch nói: "Anh bớt đọc mấy cái tin linh tinh đi."

"Tuân mệnh," Bạch Lịch nghiêng người nở nụ cười, "Thưa Thiếu tướng Lục Triệu."

Bạch Lịch dáng người cao thẳng, hắn đích xác là trời sinh có vẻ ngoài đẹp, lúc cười rộ lên thì hơi bất cần, may là nét đẹp trai che đi rất nhiều vẻ bỉ ổi trong nụ cười của hắn.

Lục Triệu đứng bên cạnh, chiều cao của hai người gần như tương đương nhau, chỉ nhìn dáng người thì khó mà biết được anh là một omega. Anh thẳng lưng, gương mặt trang nghiêm, nhiều năm quân nhân làm mất đi những đường nét tròn trịa mềm mại trên mặt một omega vốn có, lộ ra sự sắc bén.

"Thiếu tướng Lục Triệu, ngài Bạch Lịch." Hoắc Tồn, phụ tá của Lục Triệu đang đứng ngoài cửa, ngẩn người dựa vào tường, thấy hai người đi ra, cậu ta đứng thẳng người nói: "Nguyên soái bây giờ đã ở sảnh chính rồi."

Lục Triệu khẽ gật đầu, đi về hướng sảnh chính.

Đi được hai bước, anh dừng lại, đợi Bạch Lịch sánh vai với mình rồi mới nói: "Em có cần khoác tay anh không?"

Bạch Lịch ngẩn người: "Sao em hỏi anh?"

Lục Triệu nói: "Em không biết omega có cần phải khoác tay alpha ở đám cưới hay không. Đây là lần đầu tiên em kết hôn."

Bạch Lịch chỉ vào mặt hắn: "Bộ nhìn anh giống kết hôn nhiều lần lắm hở?"

Lục Triệu nhìn vẻ mặt của hắn, khách quan nói: "Nhìn giống người biết có nên khoát tay hay không."

Bạch Lịch: "..." Nói rất hay.

Hai người đi chậm lại vì câu hỏi có nên khoác tay không, Hoắc Tồn cũng phải chậm rãi đi theo, còn phải nghe họ thảo luận vấn đề này.

Lục Triệu nói: "Anh chưa từng dự hôn lễ sao?"

Bạch Lịch suy nghĩ một chút: "Anh có tham gia, nhưng không quan tâm cái omega kết hôn kia. Anh chỉ quan tâm trong bữa tiệc có ai móc nối được hay không thôi."

Lục Triệu hỏi: "Anh có đủ cánh tay không?"

Bạch Lịch: "Em tò mò ghê nhỉ, Nói cho em biết, anh không chỉ có hai tay, mà còn có hai cái đùi nữa. Em nghĩ đủ không?"

Hoắc Tồn không nhịn được nói: "Anh Bạch Lịch, Thiếu tướng Lục Triệu đánh rất đau đấy." Sợ anh không biết, nhắc nhở anh trước, lỡ có bị đánh thì đừng khóc hu hu nha.

Lục Triệu không hề tức giận, thật ra anh cũng không quan tâm nhiều lắm đến vấn đề đời sống cá nhân trước đó của Bạch Lịch, cho nên chuyển đề tài về ban đầu: "Nói chuyện chính đi."

"Khoác tay là chuyện chính à?" Bạch Lịch vui vẻ, hắn cảm thấy Lục Triệu rất thú vị, không có lạnh lùng cứng rắn như mấy lời đồn, "Được rồi, vậy em có muốn khoác không?"

Lục Triệu dừng lại: "Hỏi em?"

"Đúng rồi, còn gì nữa?" Bạch Lịch nói, "Thích thì khoác, không thích thì thôi. Chỉ là một cánh tay thôi, không phải chuyện gì nghiêm trọng."

Lục Triệu trầm mặc vài giây: "Em chỉ nghe nói là omega cư xử phục tùng một chút thì ổn hơn."

Bạch Lịch liếc hắn một cái: "Vậy em có muốn không?"

Lục Triệu lắc đầu: "Không."

Bạch Lịch ừ một cái: "Vậy thì khỏi khoác."

Hoắc Tồn đi đằng sau nhìn Lục Triệu rồi tới Bạch Lịch, cặp chồng chồng mới cưới khá thoải mái và rất lý trí thảo luận những vấn đề nhàm chán, ngoài việc không giống như một cặp bạn đời, thực sự không thấy gì khác thường cả.

Nhưng họ lại trở thành bạn đời hợp pháp của nhau.

Hoắc Tồn nghĩ thật là thú vị, thật sự không ngờ đối tượng kết hôn của Lục Triệu lại là người như vậy.

Đang nghĩ ngợi, Bạch Lịch lại tiếp tục nói: "Hoặc là, để thể hiện tình cảm rất tốt, chúng ta có thể kề vai sát cánh."

Sau đó hắn lập tức khoác vai Lục Triệu, "Anh em thân thiết!"

Lục Triệu suýt chút nữa bẻ gãy cổ tay hắn.

Bạch Lịch đau đến nhe răng trợn mắt: "Buông buông buông buông! Anh không dám anh không dám nữa!"

Lục Triệu trầm mặc vài giây mới buông ra, bình tĩnh nói với Bạch Lịch: "Xin lỗi, em không kìm được." Không kìm được thì sẽ đánh.

Bạch Lịch tức giận: "Chẳng phải anh đang giao lưu tình cảm với em sao?"

Lục Triệu còn không thèm quay lại.

Hoắc Tồn đi theo phía sau nhục giùm cho Bạch Lịch, chỉ có thể cúi đầu xem như không thấy gì.

Cứ như vậy đi đến sảnh chính, các quý tộc đến chúc mừng đứng chật kín cả chỗ, nghi thức như trao nhẫn tại lễ đường đã xong từ lâu, giờ là lúc quý tộc tự do di chuyển. Đám cưới giữa Bạch Lịch và Lục Triệu là nơi gặp gỡ giao lưu, kết thân giữa quý tộc và quân nhân.

Nguyên soái bị mấy gia đình quý tộc khách quen vây quanh đứng ở vị trí dễ thấy, nhìn thấy Lục Triệu và Bạch Lịch, ông mỉm cười: "Nhìn xem, tôi nói hai người rất xứng đôi mà."

Bạch Lịch và Lục Triệu đi bên cạnh nhau, ánh đèn rực rỡ trong sảnh chính phản chiếu hình dáng hai người rõ ràng hơn.

Từ sau khi nghi thức kết thúc, đây là lần đầu tiên cả hai cùng xuất hiện tại sảnh chính ở cự ly gần. Thiếu tướng Lục Triệu hiếm khi xuất hiện trước công chúng vì lý do công việc, các quý tộc không ở trong quân đội khó có thể gặp trực tiếp được anh. Anh quả thực không phải dạng đẹp đẽ nhu mì mảnh mai được đại chúng trong Đế quốc ưa thích, thân hình mặc bộ đồ trắng kia cũng không phải là nhỏ nhắn, vẻ mặt và khí chất không thua gì một alpha.

Anh từ xa bước vào chậm rãi, các quý tộc và sĩ quan dự lễ không khỏi nhớ lại những cuộc thảo luận vô vị trên diễn đàn. Không ai có thể tưởng tượng lúc vị thiếu tướng này nằm xuống hầu hạ người khác, vẻ mặt sẽ như thế nào.

Chủ đề này từng khiến vô số alpha cảm thấy máu nóng dâng trào, nhưng khao khát chinh phục rít gào trong huyết quản lại phải khuất phục trước thành tích hiển hách không nhiễm bụi trần của Lục Triệu.

Hôm nay, vị Đại bàng của Đế quốc này cuối cùng cũng có bạn đời hợp pháp của mình.

"Bạch Lịch, mấy năm rồi không gặp nhau?" Nguyên soái không còn trẻ nữa, nhưng lời nói của ông luôn bay bổng tươi trẻ, sải bước đi về phía người đàn ông đi bên cạnh Lục Triệu, "Thằng nhóc con nhà cháu vẫn... ờ... hấp dẫn như vậy. "

Câu nói này của Nguyên soái không khoa trương chút nào.

Bạch Lịch có khuôn mặt rất trêu hoa ghẹo nguyệt.

Nghe nói nhà họ Bạch từ đời này sang đời khác luôn có vẻ ngoài rất đẹp, nhưng cùng với sự suy tàn của họ Bạch, vẻ ngoài đẹp đẽ dần dần được gọi là "bình hoa quý tộc", thật sự không có chỗ nào khác tốt đẹp ngoài khuôn mặt.

Bạch Lịch chắc chắn được thừa hưởng thế mạnh của gia đình, sở hữu gương mặt điển trai được lòng công chúng, với đôi mày kiếm và đôi mắt sáng như sao, môi mỏng nở nụ cười, thời trẻ hắn lăn lộn trong quân ngũ, thân hình cao lớn, mạnh mẽ, không có cái dạng lười nhớt thây như mấy alpha quý tộc ngày nay, khí chất này làm cho khuôn mặt hắn trông hung dữ hơn một chút. Hắn bước đi thong thả bình tĩnh, cái chân trái nghe bảo bị què cũng không thấy gì bất thường.

Nhìn từ bên ngoài, Bạch Lịch đúng là nhân vật đứng đầu trong bảng xếp hạng các alpha quý tộc này.

Có vẻ như bản thân hắn cũng rất ý thức được rằng mình đẹp, không giấu vẻ tự hào về ngoại hình của mình, hắn mỉm cười với mọi omega ngẩn ngơ nhìn hắn, mắt liếc qua liếc lại đưa tình lung tung, không coi mấy ánh mắt cảnh cáo của các alpha khác ra gì, thái độ kiêu ngạo tự mãn.

"Kiềm chế một chút đi." Nguyên soái vừa thân thiện ôm hắn vừa thì thầm.

Bạch Lịch tỏ vẻ vô tội: "Cháu chỉ chỉ muốn tỏ ra dễ gần thân thiện thôi mà."

"Chỉ cần thân thiện dễ gần với omega của cháu là được rồi." Nguyên soái cười vui vẻ, một tay vỗ vỗ cánh tay Bạch Lịch, tỏ vẻ rất ngưỡng mộ hắn, bàn tay trên cánh tay Bạch Lịch dừng lại thật lâu mới buông ra, quay sang bắt tay Lục Triệu.

Nếu Nguyên soái thân thiết với Bạch Lịch là do tình bạn giữa hai gia đình khi ông nội của Bạch Lịch còn sống, thì thân thiết với Lục Triệu là vì sự coi trọng tuyệt đối.

Ông quý Lục Triệu từ lâu, còn chân thành hơn nhiều lần so với thái độ của mình đối với Bạch Lịch. Ông vừa dặn dò Lục Triệu tranh thủ kết hôn rồi nghỉ ngơi thật tốt, vừa vỗ ngực hứa rằng nếu Bạch Lịch dám làm chuyện gì có lỗi, ông sẽ là người đầu tiên đứng ra bênh vực Lục Triệu, đánh tên công tử ăn chơi đàn đúm này đến chết.

Lúc đang đối phó với những lời chúc mừng của những quý tộc khác, Lục Triệu thấy Bạch Lịch nhích đến gần anh, thì thầm vào tai: "Thiếu tướng à, ông già kia chắc chắn đã kết luận anh sẽ không quản lý được nửa dưới, làm chuyện có lỗi với em rồi."

Lục Triệu liếc xéo Bạch Lịch, vẻ mặt rất tinh tế, khóe miệng cong lên như đang cười, nhưng lại nhìn như hơi nén lại. Lục Triệu cũng thấp giọng hỏi: "Sao anh nghĩ vậy?"

"Vừa nãy ông ấy bóp chặt cánh tay anh." Bạch Lịch xoa xoa chỗ Nguyên soái vừa bóp, "Đau thấy má luôn."

Lục Triệu nhớ tới lúc nãy bàn tay của Nguyên soái dừng lại trên cánh tay của Bạch Lịch khá lâu, không khỏi cảm thấy buồn cười, anh biết Bạch Lịch và Nguyên soái có chút thân thiết vì gia đình, nhưng không ngờ thân thiết này cũng không thể ngăn được Nguyên soái hạ độc thủ.

Mãi không thấy Lục Triệu đáp lại, Bạch Lịch bày ra vẻ mặt ấm ức vô cùng, hắn ấn cánh tay gần như gãy của mình vào Lục Triệu: "Thật sự anh rất đau đó."

Lục Triệu quay đầu lại nói: "Thật sự rất đau?"

Bạch Lịch gật đầu liên tục: "Thật mà."

Lục Triệu vung tay lên, lại đánh mạnh vào cánh tay của hắn.

Bạch Lịch: "..."

Lục Triệu nói nhỏ: "Vậy yên tâm rồi."

Bạch Lịch còn chưa kịp trả lời, phụ tá của Nguyên soái vội vã chạy đến, báo với họ rằng Nguyên soái định giới thiệu cho họ một vài tân binh quý tộc, mời họ đến uống rượu làm quen.

Bạch Lịch nuốt lại mấy câu định nói, Lục Triệu thuận tay vuốt phẳng mấy nếp nhăn trên cánh tay áo.

Cả hai nhìn nhau, mỗi người đều bày ra những biểu hiện xã giao tốt nhất, sánh bước bên nhau trong buổi lễ linh đình rực rỡ.

Ngày hôm ấy, đám cưới của Lục Triệu và Bạch Lịch gây chấn động diễn đàn Đế quốc, những bức ảnh trong buổi lễ chiếm trang nhất diễn đàn, dưới ánh đèn rực rỡ sáng ngời, cả hai giống như một cặp đôi đã từng cùng nhau nhiều năm. Ảnh chụp Bạch Lịch hơi cúi người, quay đầu nhỏ giọng nói chuyện với Lục Triệu, vẻ mặt thiếu tướng Lục Triệu quanh năm lạnh lùng có vẻ hơi nhu hòa đi, lắng nghe đến thật chăm chú.

Ngay cả những cư dân mạng trên diễn đàn kén chọn nhất cũng phải thừa nhận rằng, ít nhất ở thời điểm này, gương mặt của Bạch Lịch giúp hắn miễn cưỡng cũng xứng đôi với Thiếu tướng Lục Triệu một chút xíu.

Hôn sự đã thành, những cư dân của Đế quốc dù không hài lòng với cuộc hôn nhân này cũng phải công nhận sự thật, Đại bàng uy mãnh bay trên bầu trời Đế quốc đã đậu xuống sân nhà họ Bạch, mà đã như vậy rồi, không còn cách nào khác là ngày ngày chúc cho vị alpha rác rưởi chết tiệt kia bị Thiếu tướng Lục Triệu đánh chết sớm ngày nào hay ngày đó.

Rất nhiều tiểu thư quý tộc và thiếu gia trong buổi lễ đã đóng góp các bức ảnh chụp từ nhiều góc độ khác nhau, giữa những cuộc thảo luận sôi nổi, cuối cùng một số người cũng bắt đầu thừa nhận: "Không thể không nói, đúng thật Bạch Lịch là cục bê tông đẹp trai nhất."

Bài đăng ảnh selfie cực kỳ kiêu ngạo của Bạch Lịch lại được đẩy lên. Nhìn khuôn mặt trơ trẽn nhưng hoàn mỹ trong bức ảnh, cư dân mạng trên Diễn đàn Đế quốc không ngần ngại đặt cho hắn một danh hiệu mới: "Đế Quốc Bê Tông".

--

Truyện không đề cập chứ t thấy cặp này độ xứng đôi không 99% thì cũng 100% =))))))

High quá nên thôi up luôn =)) Lịch đăng nếu SG vẫn còn lockdown sml thế này thì chắc lên chương thứ 2 4 6 nha =))) nếu t bận sẽ chậm hơn, tại bộ này 1 chương dài gấp đôi mấy bộ khác á,___,

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play